Viêm Long vực giới, Thiên Thương vực, trong Thiên Thương Vĩnh Hằng Giới.
Xoẹt xoẹt…
Ba sinh vật hình người màu đen to lớn bước ra từ khe hở thời không, hơi thở hùng hồn, đẳng cấp Chúa Tể.
Một sinh vật hình người màu đen nói:
– Chắc đó là Thiên Thương cung.
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh cười nói:
– May mắn có Đông Hỏa Chúa Tể truyền bá rộng rãi tất cả tin tức về Bắc Minh Đạo Quân, nếu không thì chúng ta khó biết tin tức tỉ mỉ.
– Nghe nói đến nay Đông Hỏa Chúa Tể còn bị nhốt trong Dao Hỏa cảnh.
– Nên Đông Hỏa Chúa Tể mới oán hận Bắc Minh Đạo Quân. Nhưng Dao Hỏa cảnh cũng đáng sợ thật, bằng vào ba người chúng ta e rằng không có cách cứng rắn xông vào, phải là tướng quân tự mình đến mới có cơ may. Nhưng ta tin Bắc Minh Đạo Quân đó thông minh như vậy sẽ không đấu cứng với chúng ta.
Ba sinh vật hình người màu đen bay trên trời cao lao thẳng hướng Thiên Thương cung.
Trong Thiên Thương cung.
Đan Bảo Đạo Quân đang luyện đan, Tô Vưu Cơ, Kỷ Ninh, Thiên Nhất Đế Quân ở một bên xem.
Tô Vưu Cơ mong chờ nói:
– Đã ngửi được mùi đan dược rồi.
Xoẹt đùng lách tách!
Lửa cháy hừng hực dưới đan lô, Đan Bảo Đạo Quân hết sức khống chế lửa.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Không tệ, Đan Bảo luyện đan càng lợi hại hơn rồi, giờ đã là luyện đan đại tông sư nổi tiếng trong Vô Tận Cương Vực chúng ta, làm ta tự nhận kém xa.
Tô Vưu Cơ nâng Kỷ Ninh lên:
– Đó là vì chủ nhân không bỏ sức vào việc luyện đan thôi.
Trong lòng Tô Vưu Cơ luôn xem Kỷ Ninh là yêu nghiệt nhất.
Hiện giờ cảnh giới của Kỷ Ninh rất cao, đạo trận pháp đến cảnh giới siêu cao, cảnh giới đạo lửa cũng cao, cách khống chế lửa luyện đan cao minh hơn Đan Bảo Đạo Quân. Nhưng về việc phối hợp vận dụng dược tính của các loại trân tài cần thử luyện đan vô số lần, Kỷ Ninh có quá ít kinh nghiệm.
Bùm!
Đột nhiên một uy áp đáng sợ ập đến.
Bùm!
Đan Bảo Đạo Quân hết hồn, đan lô nổ cái đùng, lò linh đan thế là hỏng.
Tô Vưu Cơ, Thiên Nhất Đế Quân mình nhìn lên trên:
– Chuyện gì xảy ra?
Kỷ Ninh nhíu mày nói:
– Uy áp mạnh quá, cấp Chúa Tể? Sao cứ gặp Chúa Tể hoài?
Chúa Tể rất hiếm thấy, là đại năng đỉnh cao nhất một phương vực giới. Lần trước Đông Hỏa Chúa Tể lao đến đành thôi, mới qua mười mấy hỗn độn kỷ sao lại có hơi thở Chúa Tể nghiền áp đến, rõ là đến gây hấn.
Kỷ Ninh vẫn rất bình tĩnh:
– Đi nhìn xem.
Vèo một tiếng hắn phá không bay ra, Thiên Nhất Đế Quân theo sau ngay.
Hai người bay đến bầu trời Thiên Thương cung nhìn đằng trước.
Kỷ Ninh biến sắc mặt.
Ba thân hình hơi to lớn đứng trong không trung phía xa, không phải tu hành giả mà là sinh vật hình người màu đen! Có đến ba sinh vật hình người màu đen. Khác với sinh vật hình người màu đen Tây Tư tộc mà Kỷ Ninh từng thấy, trên người ba sinh vật hình người màu đen này có đồ ác màu bạc, toát ra hơi thở băng giá.
Kỷ Ninh hết hồn:
– Đế Quân áo đen của Tây Tư tộc? Có đến ba người?
Đế Quân áo đen rất đáng sợ, thân thể mạnh hơn Chúa Tể bình thường nhiều nên chiếm ưu thế khi chém giết. Kỷ Ninh, Cửu Trần từng đi một động quật, có một sinh vật hình người màu đen đã đồng quy vu tận với hai Chúa Tể.
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh hỏi:
– Ngươi là Bắc Minh?
Kỷ Ninh đáp:
– Đúng vậy, là ta! Xin hỏi ba vị đến Thiên Thương cung ta có chuyện gì?
Sinh vật hình người màu đen vạm vỡ cười khẩy nói:
– Ha ha ha! Đến tìm ngươi đương nhiên có chuyện, không có việc mắc gì chúng ta lặn lội đến Viêm Long vực giới?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh nói:
– Bắc Minh, nghe nói ngươi được đến một chiếc vực giới phi chu.
Tim Kỷ Ninh rớt cái bịch.
Quả nhiên.
Quả nhiên vì vực giới phi chu. Sức hấp dẫn của vực giới phi chu quá lớn, hấp dẫn đến ba sinh vật hình người màu đen. Nhưng Kỷ Ninh không ngán đám Chúa Tể, Đế Quân liên minh mười sáu vực giới thì sợ gì ba sinh vật hình người màu đen?
Kỷ Ninh hỏi lại:
– Ta có thì sao? Không có lại thế nào?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh mắt lóe tia sáng:
– Ở trước mặt chúng ta còn dám vênh váo như vậy, gan lắm. Hừ, nếu ngươi có vực giới phi chu thì ngoan ngoãn giao ra,chúng ta sẽ tha mạng cho. Nếu không có vực giới phi chu thì ngươi đã vô dụng, các ngươi chết hết đi.
Sinh vật hình người màu đen một mắt lạnh lùng nói:
– Đưa vực giới phi chu.
– Không đưa thì tất cả người liên quan đến ngươi, bao gồm cả ngươi đều phải chết.
Xoẹt!
Một khe hở thời không xuất hiện ở phía xa, ba sinh vật hình người màu đen ngoái đầu nhìn, một chiếc vực giới phi chu bay ra từ khe hở thời không.
Ba sinh vật hình người màu đen lộ vẻ mừng rỡ:
– Là vực giới phi chu.
– Ha ha ha! Tiểu tử rất dứt khoát.
– Giỏi giỏi, vậy mới thông minh, giao vực giới phi chu thì các ngươi được sống.
– Đưa vực giới phi chu cho chúng ta đi.
Ba sinh vật hình người màu đen rất vui vẻ trông thấy cảnh này. Trước đó bọn họ sưu tầm nhiều tình báo, biết Đạo Quân này không dễ chọc, nếu Bắc Minh Đạo Quân luôn trốn trong Dao Hỏa cảnh thì bọn họ đành bó tay, phải đi mời tướng quân Lang Chủ. Nếu tướng quân ra tay thì bọn họ không có công lao gì.
Hơn nữa bên cạnh Đạo Quân có Thanh Ma Chúa Tể, nếu hắn muốn chạy trốn sẽ rất rắc rối. Chỉ cần Kỷ Ninh ngoan ngoãn giao đồ ra thì bọn họ chấp nhận rộng rãi tha mạng cho hắn.
Vèo!
Một thiếu niên áo trắng, một khôi lỗi chân chất bộ dạng dị tộc lông trắng, một lão nhân gầy nhom bay ra từ vực giới phi chu.
Kỷ Ninh pháp thân, Thiên Nhất Đế Quân pháp thân tạm lùi lại.
Kỷ Ninh mở miệng hỏi:
– Ba ngươi là ai? Mở miệng đã đòi vực giới phi chu?
Sinh vật hình người màu đen mảnh khảnh lạnh nhạt nói:
– Ba chúng ta là binh sĩ của Băng Phong quân đoàn. Ba chúng ta phiêu bạt qua các vực giới bỗng nghe tin về ngươi nên nhanh chóng chạy đến, muốn hiến vực giới phi chu của ngươi cho Lang Chủ tướng quân của chúng ta. Tiểu tử, Đạo Quân nhỏ bé nhà ngươi tuổi thọ mới dài bao nhiêu? Sợ là chưa thăm dò hết Viêm Long vực giới, vực giới phi chu này không có tác dụng với ngươi, giao cho chúng ta đi, các ngươi cũng tránh thoát một kiếp
Kỷ Ninh cau mày:
– Băng Phong quân đoàn?
Thanh Ma Chúa Tể biến sắc mặt nói:
– Đúng thật là Băng Phong quân đoàn!
Kỷ Ninh truyền âm hỏi:
– Thanh Ma biết lai lịch của Băng Phong quân đoàn?
Thanh Ma Chúa Tể đáp lại:
– Bắc Minh cũng biết chiến tranh thượng cổ Tây Tư tộc thua trận, để lại nhiều báu vật rơi vào tay tu hành giả.
Kỷ Ninh lắng nghe.
– Trong đó có một số binh khí chiến tranh đỉnh cao nhất, là binh khí rất đáng sợ của Tây Tư tộc. Ví dụ Thanh Dương tinh là loại đỉnh cao nhất trong đó đã rơi vaò tay Đạt Phong Lĩnh Chủ, nên Đạt Phong Lĩnh Chủ uy danh lan xa, địa vị cao hơn Dị Vũ Trụ Chi Chủ bình thường rất nhiều. Dù là Băng Phong quân đoàn cũng không đi chọc vào Đạt Phong Lĩnh Chủ.