Khuyết Hiểu Đạo Nhân nói:
– Không gấp, cứ từ từ, miễn phá giải trước khi Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa chín là được, ngươi có mấy chục hỗn độn kỷ.
Nguyên Hành Giả mặc giáp xin đi ngủ:
– Phải chờ mấy chục hỗn độn kỷ, đại ca, thôi ta đi ngủ một giấc, chờ tới lúc hãy đánh thức ta.
Kỷ Ninh vươn tay điểm nhẹ vào bề mặt tấm thuẫn:
– Không cần rắc rối vậy.
Một luồng sáng pháp lực bắn ra từ ngón tay Kỷ Ninh chui vào tấm thuẫn. Từng tầng trận pháp cấm chế trên tấm thuẫn lặng lẽ liên tục vỡ ra, chỉ trong khoảnh khắc bảy tầng trận pháp cấm chế đã bị phá giải. Tấm thuẫn màu thanh đồng tỏa ra hơi thở đáng sợ dày nặng như núi, làm Kỷ Ninh cảm giác có dốc hết sức cũng không thể lay động tấm thuẫn chút nào.
Nguyên Hành Giả áo giáp kinh ngạc kêu lên:
– Đại ca chẳng phải nói rất khó sao?
Khuyết Hiểu Đạo Nhân bị bất ngờ, sau đó cười lớn nồng nhiệt vỗ vai Kỷ Ninh bồm bồm.
Kỷ Ninh ngạc nhiên.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân thoải mái cười lớn:
– Tiểu Đạo Quân nhà ngươi thật lợi hại, lúc trước ta còn tưởng người am hiểu trận pháp là lão già gầy đét sau lưng ngươi. Nhìn Đạo Quân đứng ra làm ta lạnh lòng, không ngờ ngươi một chốc đã phá giải được. Lợi hại lợi hại, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, Hương Bảo Linh Quả gì đó ngươi cứ lấy đi đi. Ha ha, phải rồi, trong pháp bảo động thiên của ta có mấy trái Hương Bảo Linh Quả để dành chiêu đãi bằng hữu tốt, cũng tặng cho ngươi luôn.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân vung tay lên, một hộp ngọc bích xanh hiện ra trước mắt. Nắp hộp mở, bên trong đặt năm trái cây màu đỏ làm Kỷ Ninh ứa nước miếng.
Kỷ Ninh vui vẻ phất tay thu lấy:
– Đa tạ.
Hương Bảo Linh Quả không có tác dụng gì lớn với Kỷ Ninh, nhưng bằng hữu tốt Cửu Trần, sư phụ Bồ Đề, bọn họ về sau khi hợp đạo thì Hương Bảo Linh Quả sẽ trợ giúp rất lớn.
Thái độ của Khuyết Hiểu Đạo Nhân tốt hơn nhiều:
– Ta cái gì, chúng ta tùy ý ăn nó, chỉ có tác dụng quan trọng với Đạo Quân. Đi, ta mang ngươi đi xem đóa Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa.
Mắt Kỷ Ninh sáng rực lập tức mang theo Cầm Hỏa, Thanh Ma, Bạch Dung đi cùng Khuyết Hiểu Đạo Nhân, Nguyên Hành Giả áo giáp vào sâu trong lòng đất.
Lòng đất sâu trong Băng Phong Hải có các đường hàn băng, Khuyết Hiểu Đạo Nhân nhanh chóng dẫn nhóm Kỷ Ninh đến trước một trận pháp thời không.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân giải thích rằng:
– Chỗ ta có nhiều vòng xoáy cuồng phong, thời không không ổn định. Ta không có cách nào trực tiếp xuyên qua thời không, nên tốn khá nhiều công sức bày nhiều trận pháp ổn định thời không một chút, cuối cùng hình thành tám đường thời không ổn định có thể nhanh chóng đến các khu vực khác nhau trong Băng Phong Hải.
Thanh Ma cười nói:
– Lúc trước chúng ta còn phải từ từ đi tới.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân cười nói:
– Ha ha ha! Các tu hành giả bình thường thấy chúng ta sẽ sợ hãi chạy mất, hiếm ai không sợ chúng ta. Đi, vào trận pháp.
Vèo!
Đi qua đường thời không có trận pháp ổn định, nhóm Kỷ Ninh được đưa đến chỗ khác của Băng Phong Hải. Khuyết Hiểu Đạo Nhân nhanh chóng dẫn cả đám tới nơi có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa.
Trong một ao lạnh sâu tận lòng đất, ao nước lóe ánh sáng xanh, chính giữa có một đóa hoa đung đưa. Hoa chớm nụ màu hồng, ba miếng lá đỏ rực lóe tia lửa.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân chỉ vào đó:
– Đó là Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, chờ giây phút Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa nở rộ mới đẹp.
Kỷ Ninh kinh ngạc hỏi:
– Đóa Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa này ở trong lòng đất? Khuyết Hiểu Đạo Nhân, nguyên Băng Phong Hải không có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa khác sao?
Đạt Phong Lĩnh Chủ nói đáo Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa nằm ở sơn cốc, đương nhiên là chuỵen lâu thật lâu trước kia, đóa hoa đó đã nở rộ sớm bị hái rồi. Nhưng Kỷ Ninh cứ nghĩ trên mặt đất có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân cười nói:
– Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa rất đặc biệt, nguyên hoàn cảnh đặc biệt Băng Phong Hải dựng dục sinh ra nó, cùng thời kỳ chỉ có một đóa. Đôi khi nó ở mặt đất, có khi trên đỉnh núi, hoặc trong lòng núi, hoặc lòng đất. Miễn ở Băng Phong Hải thì có thể mọc từ bất cứ đâu, nhưng cùng thời kỳ chỉ có một đóa. Đây là chỗ của ta nên ta rất rành.
Nguyên Hành Giả mặc giáp xen lời:
– Đúng vậy, chỉ có một đóa! Nó nở rộ gây động tĩnh khá lớn, không thể giấu diếm chúng ta. Đại ca của ta thường đi ra ngoài, ta thì luôn ở Băng Phong Hải, sống lâu như vậy đã mấy Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa nở mấy trăm lần, luôn như vậy.
Kỷ Ninh gật đầu.
Dù chuyến đi này bọn họ thập thò đến không bị Nguyên Hành Giả phát hiện, nhưng vất vả tìm khắp nền đất Băng Phong Hải cũng không ra Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa. Vào lòng đất? Trong lòng đất có càng đường băng khúc chiết vô cùng, muốn tìm càng khó nữa, vào lòng đất dễ bị phát hiện.
Bị nhận ra ngay rồi đấu với Khuyết Hiểu Đạo Nhân một trận xem ra là chuyện tốt, ít ra không lãng phí thời gian quấ lâu.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân nhìn hướng Kỷ Ninh:
– Giờ nó chỉ là một nụ hoa, cần mấy vạn hỗn độn kỷ mới chín. Ngươi muốn bày trận pháp hay để ta làm?
Kỷ Ninh tiến lên ngay:
– Để ta.
Khuyết Hiểu Đạo Nhân mỉm cười đứng ở một bên:
– Ngươi giỏi hơn ta về trận pháp, cũng cẩn thận hơn.
Bình thường Khuyết Hiểu Đạo Nhân luôn mặt âm trầm, nhưng hôm nay tâm tình siêu tốt, vì binh khí Tây Tư tộc làm gã ưu phiền bao năm tháng vô tận rốt cuộc bị phá giải cấm chế. Khuyết Hiểu Đạo Nhân đã âm thầm luyện hóa, hiểu cách dùng của binh khí Tây Tư tộc này. Có binh khí Tây Tư tộc thì thực lực của Khuyết Hiểu Đạo Nhân tăng lên nhiều, địa vị trong nhóm bằng hữu tốt cũng sẽ lên cao.
Kỷ Ninh cẩn thận bày ra trận pháp tăng tốc thời gian quanh ao lạnh, tuy Khuyết Hiểu Đạo Nhân nói có thể tăng tốc gấp ngàn lần nhưng hắn vẫn cẩn thận dần nâng cao tốc độ chảy của thời gian.
Trăm lần, ba trăm lần, năm trăm lần.
Kỷ Ninh e ngại lo âu sẽ ảnh hưởng Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa sinh trưởng, nhưng Khuyết Hiểu Đạo Nhân nói đúng, mãi khi hắn tăng tốc độ thời gian gấp ngàn lần mọi thứ vẫn ổn định.
Kỷ Ninh thở phào:
– Phù.
Có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa rồi Kỷ Ninh không nghĩ ra còn cần chuẩn bị cái gì nữa. Về vật ngoài thân có bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa là đã trọn vẹn.
Những ngày sau đó Kỷ Ninh tạm ở lại Băng Phong Hải. Huynh đệ Khuyết Hiểu Đạo Nhân nhiệt tình chiêu đãi. Về sau Kỷ Ninh mới biết đạo hiệu của Nguyên Hành Giả mặc giáp tên Hỏa Viêm, sống trong hoàn cảnh như Băng Phong Hải mà đặt đạo hiệu là Hỏa Viêm, đám Kỷ Ninh dở khóc dở cười.
Kỷ Ninh ở trong Băng Phong Hải hơn năm mươi hỗn độn kỷ.