Chương 1618

Chương 1618

Nhìn xem thiếu niên áo trắng tươi cười nghênh đón bọn hắn, những Chúa Tể Đế Quân này đều âm thầm cảm thán.

Nếu bọn họ Hợp Đạo thất bại, trên đường tu hành có thể nói đả kích lớn nhất? Có bao nhiêu có thể khôi phục tâm bình tĩnh? Khó trách Bắc Minh Đạo Quân có thể có thành tựu như thế.

Đáng tiếc, đáng tiếc.

Đi chính là Chung Cực chi đạo, nếu như đơn giản dung hợp được mạnh nhất chi đạo, chỉ sợ có thể thành công thành Chúa Tể rồi.

– Hôm nay chúng ta cái khác đều không nói, hảo hảo uống rượu.

Kỷ Ninh nói.

Đám người Mang Nhai Chúa Tể cũng minh bạch, cường giả như Kỷ Ninh không cần bọn hắn đồng tình.

– Tốt, chỉ để ý uống rượu.

– Bắc Minh, cũng đừng trách chúng ta uống sạch hảo tửu của ngươi.

– Cứ việc uống, nói không chừng đợi lát nữa khách nhân đến, sẽ không thể uống.

Kỷ Ninh trêu ghẹo nói.

– Khách nhân?

Đám người Mang Nhai Chúa Tể đều run lên, minh bạch là Cô Độc bệ hạ, Đạt Phong lãnh chúa. Cái này để cho bọn hắn thầm than, lúc này cũng chỉ Cầm Hỏa Thần cùng Bắc Minh Đạo Quân còn có thể không quan tâm như thế a.

Các Chúa Tể Đế Quân, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Cầm Hỏa đồng dạng cũng ở trong đó, mỗi người tùy ý tọa hạ.

Hoặc là ngồi ở trên đồng cỏ, hoặc ngồi ở trên cầu đá, hoặc ngồi ở trong đình, trước mặt mỗi người đều có một cái bàn, trên bàn đầu có rượu ngon món ngon, trong lúc nhất thời cũng chuyện trò vui vẻ.

Chỉ một lát sau…

– Ông.

Kỷ Ninh thoáng quay đầu nhìn về xa xa, ánh mắt của hắn xuyên thấu hư không, thấy được bên ngoài Thiên Thương Vĩnh Hằng giới, một đạo ánh sáng màu xanh xuyên thẳng qua mà đến, trong ánh sáng màu xanh đúng là lão giả Đạt Phong lãnh chúa chòm râu dài lôi thôi.

Ngoại trừ Kỷ Ninh ra, những người khác đều không phát giác.

– Thanh Dương tinh quả nhiên thần kỳ, Bí Ma Vực Giới cùng Viêm Long Vực Giới xa xôi như thế, lại lập tức liền đến.

Trong lòng Kỷ Ninh sợ hãi thán phục.

– Tây Tư tộc hoàn toàn chính xác rất giỏi.

Đạt Phong lãnh chúa đạp trên hư không hành tẩu, tiến nhập Thiên Thương Vĩnh Hằng giới, rất nhanh đi vào bên ngoài Thiên Thương cung.

– Bắc Minh tiểu hữu.

Thanh âm của Đạt Phong lãnh chúa truyền đến.

– Đạt Phong lãnh chúa đã đến, cũng tới uống chén rượu nhạt a.

Kỷ Ninh nói, cấm chế tự động mở ra một thông đạo, Đạt Phong lãnh chúa cũng đạp trên hư không, dọc theo hư không thông đạo kia cất bước tiến đến.

Trong lúc nhất thời trong Bắc Minh động phủ, cả đám Chúa Tể Đế Quân đều đứng dậy, ngay cả tính tình như Thanh Ma Chúa Tể cũng đứng dậy, chỉ có Kỷ Ninh cùng Cầm Hỏa như trước ngồi.

– Bái kiến Đạt Phong lãnh chúa.

Mỗi người có chút cung kính.

Đạt Phong lãnh chúa thấy Kỷ Ninh như trước ngồi, trong nội tâm khẽ động, biểu hiện ra lại bất động thanh sắc.

– Đạt Phong lãnh chúa, mời ngồi.

Kỷ Ninh chỉ một bên, trên đồng cỏ bên cạnh cũng có một cái bàn.

– Rượu này, thật là thơm.

Đạt Phong lãnh chúa đi qua khoanh chân ngồi xuống, cầm lấy hồ lô rượu liền uống một hơi.

– Thống khoái thống khoái, Bắc Minh tiểu hữu, ta biết được tin tức ngươi Hợp Đạo thất bại, liền lập tức chạy đến, ai, Chung Cực chi đạo, Hợp Đạo khó khăn như thế nào? Nghe Chí Tôn nói, đó là chưa bao giờ có ai có thể bằng vào Chung Cực chi đạo Hợp Đạo thành công.

Trong lúc nhất thời chung quanh một mảnh yên tĩnh, phần đông Chúa Tể Đế Quân không dám lên tiếng, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo cũng cảm nhận được không khí áp lực chung quanh.

Đạt Phong lãnh chúa này tới liền trực tiếp nói Kỷ Ninh Hợp Đạo thất bại, hiển nhiên muốn trực tiếp đàm luận rồi.

– Ta tới ngọn nguồn vì cái gì, chắc hẳn Bắc Minh tiểu hữu cũng biết.

Đạt Phong lãnh chúa nhìn Kỷ Ninh.

– Muốn Cầm Hỏa Thần cam tâm tình nguyện đi theo, rất khó. Chẳng qua nếu như có chủ nhân trước như ngươi hỗ trợ, liền đơn giản hơn nhiều. Ta cũng sẽ không bắt buộc ngươi, Bắc Minh tiểu hữu ngươi cuối cùng là phải làm cái lựa chọn, ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói! Đạt Phong ta tự nhiên sẽ dốc hết toàn lực đi làm, thậm chí có thể lập bổn mạng thệ ngôn.

– Mặc dù ngươi đáp ứng, ta cũng sẽ không lập tức mang Cầm Hỏa Thần đi, đợi đến ngươi thân tử đạo tiêu, ta mới mang đi.

Đạt Phong lãnh chúa nhìn Kỷ Ninh.

– Rống…

Kỷ Ninh coi như bình tĩnh, nhưng Cầm Hỏa vốn đang ăn uống rất vui vẻ nghe liền nổi giận, nương theo lấy gầm lên giận dữ, dĩ nhiên hóa thành nguyên hình, Cầm Hỏa Thần một đầu đắm chìm trong ngọn lửa liền muốn đánh giết về phía Đạt Phong lãnh chúa.

– Cầm Hỏa, nghe lời.

Thanh âm của Kỷ Ninh lại để cho Cầm Hỏa Thần đột nhiên dừng lại, hắn có chút không cam lòng không phục nhìn về phía Kỷ Ninh.

– Chủ nhân.

– Ngoan, ngươi ăn đi, bất kể những chuyện này.

Kỷ Ninh nói.

– Nha.

Cầm Hỏa Thần ngoan ngoãn hóa thành hình người lại ngồi xuống bắt đầu ăn, gần kề ăn hết hai phần liền ngẩng đầu nhìn Kỷ Ninh.

– Chủ nhân, ta chỉ muốn đi theo ngươi, những người khác ta đều không thích.

– Đạt Phong!!!

Một thanh âm lành lạnh mang theo hàn ý sát khí, trực tiếp vang vọng ở trên không Thiên Thương cung.

Đám người Kỷ Ninh, Đạt Phong lãnh chúa đều quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy không trung xa xa đã nứt ra một khe hở thời không cự đại, từ trong thời không bay ra một đám thân ảnh, cả đám sinh vật hình người nguy nga màu đen, trọn vẹn vượt qua năm mươi vị, trên không trung từng dãy đứng đấy, ở phía trước nhất là hai sinh vật hình người màu vàng đứng ở hai bên vương tọa màu bạc.

Vương tọa màu bạc ngồi một người ngân bào kim sắc.

Người ngân bào kim sắc quan sát Thiên Thương cung, ánh mắt băng hàn, huyết sắc lăng hình ở chỗ mi tâm cũng ẩn ẩn có hàn ý bắn ra.

Lúc này Tướng Quân Lang Chủ cũng mang theo bốn gã Đế Quân dưới trướng nhanh chóng đến tụ hợp, Tướng Quân Lang Chủ cũng nhẹ nhàng thở ra, may mắn bệ hạ nhà mình tới nhanh, lại chậm một chút thì phiền toái.

– Đến thực vui vẻ.

Thanh âm của Đạt Phong lãnh chúa quanh quẩn ở trong thiên địa.

– Lại mang theo toàn bộ Băng Phong quân đoàn, xem ra ngươi đã sớm ở chung quanh Viêm Long Vực Giới chờ rồi, bất quá Cô Độc, ngươi phải biết, đối với ta mà nói, những binh sĩ Băng Phong quân đoàn này của ngươi chỉ là chịu chết, vẫn là để bọn hắn trốn xa một chút a, đừng tới lẫn vào.

– Chỉ bằng ngươi?

Cô Độc bệ hạ ngồi ở trên vương tọa quan sát.

Lúc này, bất kể là Chúa Tể Đế Quân trong Thiên Thương cung, hay các đệ tử của Thiên Thương cung, hoặc là một ít Vĩnh Hằng Đế Quân ở Thiên Thương Vĩnh Hằng giới đứng ngoài quan sát đều hoàn toàn bị chấn trụ rồi, mỗi người trong lúc nhất thời không dám lộn xộn.

*******

Mãng Hoang Kỷ

Mãng Hoang Kỷ

Score 8
Status: Completed Author:

Một đứa bé sinh ra đã bị bệnh hiểm nghèo, vừa hiểu được giá trị của cuộc đời đã phải đếm dần ngày chết.

Cô độc gặm nhấm nỗi đau mười tám năm trời cuối cùng cũng không thể tránh được số mệnh, người thanh niên đó mãi mãi ra đi.

Nhưng hắn đâu ngờ chết đi lại là một khởi đầu mới, là một chuỗi nối tiếp nhân quả của kiếp trước, và là cơ may cũng như một tương lai rạng ngời cho kiếp sống mới, luân hồi, đầu thai… những khái niệm mà người thanh niên này chỉ gặp trong phim ảnh bỗng chốc hóa thành hiện thực…

Dang tay đón chào hắn là một vùng trời bao la rộng lớn, Trái Đất trước kia vốn chỉ là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ nhoi, ở trên còn thêm ba nghìn thế giới lớn nữa… và tất cả cũng chỉ mới nằm trong Nhân Giới trực thuộc Tam Giới.

Kỳ ngộ nhờ công đức từ kiếp trước, nay sẽ giúp hắn có cơ hội sánh vai cùng thiên binh thiên tướng, Khoa Phụ, Hậu Nghệ… hơn nữa còn có khả năng được tiếp xúc với các vị thần xa xưa như Bàn Cổ, Nữ Oa…

Chặng đường rất dài, tranh đấu khốc liệt, bước từng bước nhỏ trên con đường tu tiên để đạt được trường sinh vĩnh hằng, các tầng lớp thế giới chất chồng lên nhau, người – ma – yêu - tiên ẩn hiện khó lường, vô số cạm bẫy giăng đầy phía trước…

Cuối cùng Kỷ Ninh, nhân vật chính của chúng ta sẽ đi trên con đường chông gai đó như thế nào đây? Hãy cùng tận hưởng những cảm xúc hồi hộp, oai hùng lôi cuốn và xúc động…

Mời các độc giả cùng theo dõi tiểu thuyết tu tiên huyền huyễn của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị: Mãng Hoang Kỷ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset