Chương 1727

Chương 1727

– Phong Nhất, ngươi làm vạn kiếp không gian rất có ý tứ.

Kỷ Ninh xuất hiện bên cạnh hư không.

Thanh niên nhỏ gầy đầu trọc mở mắt ra, ánh mắt của hắn vui mừng.

– Bắc Minh, ngươi tới, thế nào, ta kiến tạo vạn kiếp không gian như thế nào? Dùng mấy vạn ngôi sao hỗn độn làm căn cơ, còn có ta rất nhiều động thiên pháp bảo làm phụ trợ và ảo thuật của ta tạo thành vạn kiếp không gian này. Ta sàng chọn ra vô số sinh linh trong phàm tục, tạo ra vô số kiếp nạn trong con đường tu hành cho bọn họ.

– Không tệ.

Kỷ Ninh tán dương.

– Tâm lực lưu của ta cũng mượn nhờ nó càng thêm viên mãn.

Phong Nhất cười nói:

– Ta chuẩn bị duy trì vạn kiếp không gian này một vạn hỗn độn kỷ, có lẽ ta mượn việc này có đầy đủ nắm chắc hợp đạo, nếu như không thành thì ta đổi phương pháp tu hành khác.

Kỷ Ninh gật đầu.

Tâm lực lưu hợp đạo phi thường khó, muốn tu hành cũng thiên kỳ bách quái.

– Lần này ngươi tới đây là cáo biệt lão hữu lần cuối sao?

Phong Nhất nói ra, với tư cách người tu hành cường đại, tâm tình rất mạnh cho nên không cần che che lấp lấp.

Kỷ Ninh gật đầu cười nói:

– Sau khi gặp mặt các ngươi ta sẽ bế tử quan.

– Ta tu hành cho tới bây giờ, trong bằng hữu của ta, Bắc Minh ngươi là người làm ta bội phục nhất.

Phong Nhất nói:

– Ngươi muốn làm đến cùng, nhất định có thể làm được.

Phong Nhất cũng biết, Kỷ Ninh đã bế tử quan… Chỉ sợ cũng muốn tìm một đường sinh cơ. Nếu quả thật hoàn toàn tuyệt vọng thì cần gì đi bế tử quan?

– Đừng an ủi ta.

Kỷ Ninh cười nói:

– Ta cũng không cần ngươi an ủi, đúng rồi, trước kia ta quan sát vạn kiếp không gian của ngươi cả ngàn năm.

– Ngươi xem lâu như vậy?

Phong Nhất kinh ngạc, nói:

– Dùng chân thật làm căn cơ, lấy ảo thuật đền bù, chút thủ đoạn như vậy lọt mắt Bắc Minh Đạo Quân ngươi sao?

Kỷ Ninh nói:

– Ta vừa ý một tiểu gia hỏa trong vạn kiếp không ian của ngươi, cho nên quan sát ngàn năm, chẳng biết có thể tặng cho ta hay không?

– Vạn kiếp không gian của ta, mặc dù có vô số sinh linh chịu đựng tôi luyện, khả năng sống quá ngàn năm chỉ có mấy ngàn mà thôi, đều là bảo bối của ta.

Phong Nhất cố ý nói:

– Bắc Minh Đạo Quân ngươi mở miệng, mặt mũi vẫn phải cho. Nói đi, ngươi muốn tiểu gia hỏa nào?

– Hắn tên là Tần An.

Kỷ Ninh nói ra.

Tần An.

Kẻ này tới từ thế giới địa cầu kiếp trước của Kỷ Ninh, thế giới tu hành không phát triển như địa cầu rất nhiều. Bị Phong Nhất Đạo Quân trực tiếp chuyển qua, lúc này tạo thành vạn kiếp không gian rèn luyện.

– Tần An, đó là người tu hành trời sinh.

Phong Nhất cảm thán nói:

– Hắn căn bản không xem vạn kiếp không gian trở thành khó khăn trắc trở, ngược lại phi thường cuồng nhiệt ưa thích lần lượt lịch lãm rèn luyện, ta còn cố ý làm ra nhiều đại khốn cảnh nhưng đều bị hắn nghịch chuyển.

– Tiểu gia hỏa này cũng bị ta nhìn trúng.

Kỷ Ninh nói ra:

– Chuẩn bị thu hắn làm đệ tử.

– Đây là vận khí của hắn.

Phong Nhất vội vàng vẫy tay một cái.

Ầm ầm ầm.

Một gã thanh niên xuất hiện trong hư không, hắn ăn mặc pháp bào màu đen, ánh mắt nội liễm nhìn như không có uy hiếp gì. Ánh mắt của hắn nhìn quét qua chung quanh, sau khi nhìn thấy Phong Nhất Đạo Quân và Kỷ Ninh thì ánh mắt co rút. Hắn cảm giác nội tâm sợ hãi không nói thành lời, hai vị này phóng thích khí tức cực kỳ đáng sợ.

Tuy khí tức rất nhạt nhưng mặc dù hắn nhìn thấy thần ma mạnh nhất là Tổ Thần cũng còn kém hai vị này không biết bao nhiêu mà kể.

– Ta là người sáng tạo vạn kiếp không gian, ngươi có thể gọi ta là Phong Nhất.

Phong Nhất Đạo Quân nói câu đầu tiên đã làm Tần An kinh sợ, người sáng tạo vạn kiếp không gian? Phong Nhất cười nói:

– Vị bên cạnh chính là hảo hữu Bắc Minh của ta, Tần An, ngươi đụng đại vận rồi, vị hảo hữu này mạnh hơn ta không biết bao nhiêu lần, vậy mà vừa ý tiểu gia hỏa ngươi.

– Tần An, có thể nguyện bái nhập môn hạ của ta không.

Kỷ Ninh hỏi.

Hắn thu đồ đệ tùy tâm.

Như tứ đệ tử, Kỷ Ninh ném tín vật ở đó, ai có cơ duyên đạt được thì người đó là tứ đệ tử của mình. Như thất đệ tử Hồ Hạnh đại tiên, bát đệ tử Thạch Trạch bị Kỷ Ninh nhìn trúng là lúc thực lực nhỏ yếu, nhị đồ đệ Thanh Trúc Dương Khuất Định lúc trước bị hắn nhìn trúng còn là người phàm tục.

Kỷ Ninh chọn đồ đệ chủ yếu nhìn đạo tâm và bản thân ưa thích.

Hắn quan sát vạn kiếp không gian, xem vô số sinh linh, chỉ có nhìn trúng Tần An! Thưởng thức hắn trải qua vô số tử vong, vô số lần sinh ly tử biệt trong vạn kiếp trong không gian, Tần An vẫn tiêu sái tràn ngập ý chí chiến đấu, tâm tình này rất hiếm thấy.

– Nguyện ý nguyện ý.

Tần An trải qua vô số tôi luyện nên cũng không ngốc, lập tức quỳ xuống dập đầu, nói:

– Đệ tử Tần An, bái kiến sư phó.

– Tốt rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là cửu đệ tử của Bắc Minh ta, cũng là đệ tử thân truyền cuối cùng.

Kỷ Ninh nói.

Phong Nhất nhìn thẳngTần An.

Tiểu gia hỏa này đúng là đụng đại vận.

Trước khi Bắc Minh Đạo Quân bế tử quan thu đệ tử cuối cùng, lại bị hắn chọn trúng. Cần biết một ít đại năng Ngũ Hầu thành chủ muốn làm tùy tùng của Kỷ Ninh cũng cầu mà không được.

Kỷ Ninh nhìn đệ tử Tần An, khẽ gật đầu.

Chín đệ tử đã đủ, tất cả đã thỏa đáng, cũng nên quay về tam giới bế tử quan.

Kỷ Ninh mang theo cửu đệ tử Tần An quay về tam giới, đi vào Đại Mạc Vực.

– Dừng lại.

Kỷ Ninh phân phó một câu.

Phi chu ngừng trong hư không, Kỷ Ninh quay người nhìn sang Tần An bên cạnh, duỗi ngón tay điểm vào mi tâm Tần An, lập tức đại lượng tin tức truyền vào trong đầu Tần An, hơn nữa phong ấn ba đạo kiếm ý trong người hắn.

Tin tức khổng lồ như thế khắc vào trong ngọc giản tiếp thu rất chậm, dùng thực lực của Tần An sợ rằng phải xem trong cả vạn năm, Kỷ Ninh dùng thủ đoạn trực tiếp quán thâu nhưng tin tức này trong tích tắc, tuy phần lớn trí nhớ đều bị phong ấn, dù sao thực lực Tần An quá yếu, hồn phách chân linh căn bản không thể thừa nhận tin tức bộc phát.

– Sư phó.

Tần An khôi phục thanh tỉnh.

– Trong chín đồ đệ ta thu, am hiểu nhất là ứng đối nguy hiểm.

Kỷ Ninh nói ra:

– Trừ ba đạo kiếm ý và rất nhiều pháp môn ra, những thú khác cần dựa vào ngươi, Đại Mạc Vực rất khổng lồ, còn lớn hơn vạn kiếp không gian của ngươi không biết bao nhiêu lần. Ngươi ở đây lưu lạc và ma luyện. Chờ ngươi thành Thế Giới Cảnh hoặc là Đạo Quân, xem chừng có thể đi tìm các sư huynh sư tỷ.&

Mãng Hoang Kỷ

Mãng Hoang Kỷ

Score 8
Status: Completed Author:

Một đứa bé sinh ra đã bị bệnh hiểm nghèo, vừa hiểu được giá trị của cuộc đời đã phải đếm dần ngày chết.

Cô độc gặm nhấm nỗi đau mười tám năm trời cuối cùng cũng không thể tránh được số mệnh, người thanh niên đó mãi mãi ra đi.

Nhưng hắn đâu ngờ chết đi lại là một khởi đầu mới, là một chuỗi nối tiếp nhân quả của kiếp trước, và là cơ may cũng như một tương lai rạng ngời cho kiếp sống mới, luân hồi, đầu thai… những khái niệm mà người thanh niên này chỉ gặp trong phim ảnh bỗng chốc hóa thành hiện thực…

Dang tay đón chào hắn là một vùng trời bao la rộng lớn, Trái Đất trước kia vốn chỉ là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ nhoi, ở trên còn thêm ba nghìn thế giới lớn nữa… và tất cả cũng chỉ mới nằm trong Nhân Giới trực thuộc Tam Giới.

Kỳ ngộ nhờ công đức từ kiếp trước, nay sẽ giúp hắn có cơ hội sánh vai cùng thiên binh thiên tướng, Khoa Phụ, Hậu Nghệ… hơn nữa còn có khả năng được tiếp xúc với các vị thần xa xưa như Bàn Cổ, Nữ Oa…

Chặng đường rất dài, tranh đấu khốc liệt, bước từng bước nhỏ trên con đường tu tiên để đạt được trường sinh vĩnh hằng, các tầng lớp thế giới chất chồng lên nhau, người – ma – yêu - tiên ẩn hiện khó lường, vô số cạm bẫy giăng đầy phía trước…

Cuối cùng Kỷ Ninh, nhân vật chính của chúng ta sẽ đi trên con đường chông gai đó như thế nào đây? Hãy cùng tận hưởng những cảm xúc hồi hộp, oai hùng lôi cuốn và xúc động…

Mời các độc giả cùng theo dõi tiểu thuyết tu tiên huyền huyễn của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị: Mãng Hoang Kỷ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset