– Thật là hiếu kỳ a….
– Nghe nói sau khi đánh lui Luyện Ngục Thần là có thể đoạt bảo nha.
– Tứ đệ, ngươi kích động cái gì chứ? Cũng không phải ngươi đoạt bảo a.
– Ta kích động, ngươi quản được sao?
Cả đám vui đùa ầm ĩ, hiển nhiên có thể rời khỏi Hỏa Sơn đảo này khiến cho tâm tình của mỗi một người đều rất tốt.
…
Sau nửa canh giờ.
Kỷ Ninh và mọi người dã đi tới một mặt khác của Hỏa Sơn đảo.
– Đã đến rồi, dọc theo cầu gỗ không ngừng tiến lên là được.
Khô Long Thiên Thần chỉ vào cầu gỗ ở phía trước rồi nói. Phía trước chính là hải dương hỏa diễm vô tận, vô biên vô hạn. Ở bên trên có một cái cầu gỗ xuyên qua hải dương hỏa diễm này.
– Nóng quá.
Kỷ Ninh quay đầu lại rồi cười nói:
– Chư vị, tiến vào Tiên Phủ của ta chờ một ít thời gian a.
– Mời.
– Làm phiền rồi.
– Đến đây, để ta xem Tiên Phủ của ngươi như thế nào.
Cả đám cười nói, chủ yếu bọn họ đã biết rõ thực lực của Kỷ Ninh, hiểu rõ bên mình có nắm chắc tuyệt đối, cho nên lúc này mới nhẹ nhõm như thế. Khác với Tụ Kha Thiên Thần trước đó, lúc vừa mới đi theo Kỷ Ninh còn rất là bất an.
Kỷ Ninh lập tức vung tay lên, tám vị Thiên Thần này cũng không ngăn cản, tùy ý để cho Kỷ Ninh thu bọn họ vào trong Tiên Phủ.
– Đi.
Lập tức Kỷ Ninh khoanh chân ngồi ở bên trên Như Ý Linh Xà Toa, nhanh chóng đi theo cầu gỗ xông vào bên trong hải dương hỏa diễm vô tận. Tuy rằng hỏa diễm nóng bỏng vô cùng, thế nhưng chỉ cần là Thiên Thần thì đều có thể kháng cự được một cách đơn giản. Chứ đừng nói là Kỷ Ninh có Bát Cửu Huyền Công hộ thể.
Lúc này hắn cũng đã phi hành được vẻn vẹn gần nửa canh giờ.
– Ồ?
Kỷ Ninh ngừng lại rồi nhìn về phía trước, bên trên cầu gỗ ở phía trước có một thân ảnh màu đỏ cao chừng hơn một trượng đang đứng, hắn đầu trọc, lông mi màu đỏ, chòm râu màu đỏ, khôi ngô mà hữu lực. Tất cả hai tay đều đang cầm một cây đoản kích. Hai mắt màu đỏ sậm nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
– Áp bách vô hình, quả thật so với Tuyết Ma còn mạnh hơn.
Kỷ Ninh nói thầm, đây cũng là do giờ phút này đối phương đang chờ hắn, cho nên khí tức không có chút thu liễm nào. Vì vậy Kỷ Ninh mới có thể cảm giác được một cách đơn giản.
Thu Như Ý Linh Xà Toa, Kỷ Ninh đáp xuống bên trên cầu gỗ, trong tay cũng xuất hiện song kiếm.
Hắn cũng không muốn thi triển thần thông ba đầu sáu tay, hôm nay Kiếm Lực vừa mới đạt tới cấp độ mới, Minh Nguyệt kiếm thuật cũng vừa được hoàn thiện thêm. Đương nhiên hắn cũng muốn nghiệm chứng một phen.
– Ta có thể cảm giác được… Bên trên Hỏa Sơn đảo đã không còn Thiên Thần nào nữa.
Con mắt đỏ sậm của Luyện Ngục Thần có chút điên cuồng
– Xem ra ngươi rất tự tin.
– Mời.
Kỷ Ninh nói thẳng.
– Tốt.
Luyện Ngục Thần cũng không chậm trễ, lúc này hắn chạy như bay đến, thân thể của hắn mau lẹ mà mạnh mẽ, lập tức bay tới trước người của Kỷ Ninh. Mà Kỷ Ninh cũng bay nhào lên, hai đạo kiếm quang màu đen lập tức đánh ra, nghênh đón đối phương.
Phanh phanh ~~~
Kỷ Ninh không tự chủ được lùi lại mấy bước về phía sau, Luyện Ngục Thần cũng lui một bước.
– Lực lượng rất mạnh.
Kỷ Ninh thất kinh, thầm nói:
– Nếu chỉ luận về lực lượng cũng gần như tới gần Chân Thần, may mà Kiếm Lực của ta đã đạt tới tầng thứ tư.
Sau khi Kiếm Lực đạt tới tầng thứ tư, khiến cho mỗi một kiếm của Kỷ Ninh đều có được uy năng có thể so với tám thành Tâm Lực hoàn toàn bộc phát trước đó. Mà uy năng như thế hoàn toàn có thể ngạnh kháng cùng với đối phương. Kỷ Ninh chỉ cần tiêu hao một chút thần lực, duy trì tốc độ linh hoạt là được. Trích Tinh Thủ, ba đầu sáu tay đều không cần phải thi triển ra, thậm chí cũng không cần phải bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ tới cỡ nào.
Loại tiêu hao thần lực trình độ này, Kỷ Ninh chỉ cần hấp thu trong thiên địa là có thể tự nhiên khôi phục lại được.
– Kiếm Lực tầng thứ tư?
Luyện Ngục Thần lập tức càng thêm điên cuồng.
Phốc phốc phốc.
Song kích phá không, gào thét và quỷ mị đâm tới.
Hai cây đoản kích tựa như Thái Cực, một âm một dương, mà lại kết hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ, tất cả đều mang theo ý nghĩa Vô Cực. Tuy rằng Kỷ Ninh cũng dùng song kiếm, thế nhưng lại là hai thanh binh khí phối hợp thêm với nhau. Còn xa không bằng Luyện Ngục Thần này. Dù sao nếu đi theo đường Vô Cực thì chính là binh khí dài phố hợp với nhau.
Sưu sưu sưu.
Kiếm quang thì là tà dị, mạnh mẽ vô cùng.
Ở bên trong Nguyệt Hạ đàm, tâm tư của Kỷ Ninh đều đặt trên Vô Ảnh Thức, một chiêu này là chiêu quỷ dị nhất mà lại cực nhanh.
Hai người ngươi tới ta đi.
Trong lúc nhất thời Kỷ Ninh mơ hồ đang ở dưới thế hạ phong, tuy rằng tấn công càng mạnh hơn nữa, thế nhưng vũ khí của hai tay Kỷ Ninh phối hợp với nhau vẫn còn có chút ít khiếm khuyết. Cho nên dẫn đến trên phương diện chỉnh thể có chút ở thế hạ phong. Trên thực tế chỉ cần Kỷ Ninh thi triển thần thông ba đầu sáu tay là có thể nhanh chóng áp đảo đối thủ. Thế nhưng Kỷ Ninh lại không có sốt ruột, bởi vì đối thủ tốt như vậy, hắn cũng không dễ tìm được a.
…
Uy năng của kiếm pháp chủ yếu là dựa vào Kiếm lực màu đen, thần lực của Kỷ Ninh tiêu hao quá mức nhỏ, cho nên tốc độ khôi phục có thể theo kịp tiêu hao. Vì vậy cho dù có chiến đấu ngàn năm thì cũng không sao cả.
Trận giao chiến này, giằng co trọn nửa tháng, giống như kỳ phùng địch thủ chém giết nhau vậy. Kỷ Ninh vừa mới đột phá Kiếm Lực tầng thứ tư không được bao lâu, kiếm thuật cũng càng thêm hoàn mỹ. Tuy nói trước đó ở trên Hỏa Sơn đảo hắn đã tìm hiểu được hơn một năm có thừa. Thế nhưng vẫn không bằng tìm hiểu trong lúc chiến đấu với một đối thủ lợi hại chính thức. Bởi vì khi đó mới phát hiện ra được kiếm thuật mà mình hoàn thiện có chỗ nào chưa đủ.
– Ngươi thắng.
Luyện Ngục Thần bỗng nhiên thối lui.
Kỷ Ninh cười cười.
Thời gian nửa tháng này, từ mới bắt đầu hắn còn hơi chút ở thế hạ phong, đến bây giờ thậm chí lại còn mơ hồ ở thế thượng phong! Dù sao ở trên phương diện công phạt… Kiếm đạo qauá am hiểu a.
– Cám ơn.
Kỷ Ninh nói.
Luyện Ngục Thần nhìn Kỷ Ninh, nhếch miệng nở nụ cười khó coi:
– Ta ở Vạn Sơn đảo chờ ngươi.
Sau đó hắn lập tức tiêu tán, hóa thành vô số hỏa diễm rồi biến mất không thấy.
– Vạn Sơn đảo?
Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói:
– Chẳng lẽ thứ hòn đỏa thứ ba chính là Vạn Sơn đảo?
Sưu…
Sau đó Kỷ Ninh lại cưỡi Như Ý Linh Xà Toa, lại lần nữa tiến lên.