Ánh mắt của hắn quét qua, không khỏi nhìn về phía Kỷ Ninh ở trong trận.
Trong bảy người này, Khoa Phụ thực lực mạnh nhất, tiếp theo là Hình Thiên cùng Hi Hoàng, bản thân Hình Thiên có tấm chắn, Hi Hoàng am hiểu dùng ống tay áo.
Sau đó là Khổng Tú, Phong Cơ, Lục Ngô, hiện tại Lục Ngô đã muốn tấm chắn, Phong Cơ Đạo Tổ thì có cây quạt, có thể coi là tấm chắn đến dùng, đối với Phong Cơ Đạo Tổ mà nói, cây quạt ngược lại có thể phát huy uy năng càng lớn. Về phần Khổng Tú… Nàng chính là một cây lông đuôi luyện chế thành phân thân, có thể so sánh với Tiên Thiên Cực phẩm pháp bảo, ngược lại là một cái an toàn nhất.
Ở Hình Thiên xem ra, Kỷ Ninh chỉ dùng kiếm.
Kiếm, càng am hiểu tiến công, ở trên phòng ngự tương đối chịu thiệt, hắn cho rằng Kỷ Ninh có lẽ càng cần tấm chắn.
– Còn không cần.
Kỷ Ninh cười lắc đầu.
– Cẩn thận chút.
Hình Thiên nhắc nhở, không có nhiều lời.
Từng kỳ vật vô hình đột kích, sáu vị Thần Ma đều cẩn thận từng li từng tí đề phòng, bọn hắn thậm chí tận lực thu nhỏ lại phạm vi trận pháp, để bảo hộ Kỷ Ninh ở trong trận pháp.
Liên tiếp mười chín lần tập kích, sáu vị Thần Ma đều toàn lực ứng phó ngăn cản, Kỷ Ninh thì chiếm chút tiện nghi, ở trong trận pháp không có bị công kích.
– Ồ, tựa hồ ngừng rồi.
Khổng Tú nói khẽ.
– Địa Minh thanh đã bắt đầu giảm bớt.
Khoa Phụ thì nói.
Đông… đông… đông…
Sâu trong lòng đất truyền đến thanh âm tựa như tim đập, hoàn toàn chính xác đang yếu bớt.
– Qua một thời gian ngắn, Địa Minh thanh còn có thể cường thịnh trở lại, khi đó còn sẽ có tập kích.
Khoa Phụ nói.
– Chúng ta trước nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị sóng tập kích tiếp theo của Địa Minh Sơn.
– Ân.
Các Thần Ma sắc mặt cũng không dễ xem.
Uy lực của tập kích vô hình kia quá lớn, hơn nữa quỷ mị, vừa rồi mười chín lần tập kích, Lục Ngô Chân Thần đã bị thương ba lượt, Phong Cơ Đạo Tổ bị thương hai lần, Hi Hoàng cùng Hình Thiên bị thương một lần, Khoa Phụ, Kỷ Ninh, Khổng Tú ngược lại đều hảo hảo. Mỗi một lần bị thương đều cần tiêu hao lớn lượng thần lực đến khôi phục.
Thần thể khôi phục tiêu hao thần lực là cực kỳ lớn, thời gian lâu rồi thần lực tiêu hao hầu như không còn, đến lúc đó trận pháp cũng không có cách nào duy trì! Sở dĩ mọi người có thể sống qua mười chín sóng tập kích liên tiếp, là bởi vì có trận pháp sớm suy yếu! Nếu không chính diện đối mặt, ngay cả Khoa Phụ cũng có thể chết.
Tất cả mọi người thấy được tử vong uy hiếp, tự nhiên hào khí liền nặng nề rồi.
– Kỷ Ninh này, tất cả chúng ta khẩn trương như vậy, hắn vậy mà… thất thần?
Lục Ngô Chân Thần mắt nhìn Kỷ Ninh ở trung tâm trận pháp, Kỷ Ninh đang đứng ở đó, trong mắt vô thần, hiển nhiên trong nội tâm đang suy nghĩ cái gì, rõ ràng cho thấy bộ dạng đang thất thần.
– Ai.
Lục Ngô Chân Thần cũng là thế hệ chất phác, không có nhiều lời.
– Tận lực a, chúng ta liều hết sức, có thể bảo hộ Kỷ Ninh liền bảo hộ, nếu chúng ta chết rồi… Bảo hộ không được Kỷ Ninh cũng là không có cách nào khác. Hắn, dù sao vẫn quá trẻ.
…
Kỷ Ninh đứng ở đó, trong nội tâm nghĩ ngợi:
– Mỗi một lần đột kích, đặc biệt là tới gần đến khoảng cách nhất định, ta đều có thể ẩn ẩn phát giác được một tia chấn động dật tràn ra. Hiển nhiên kỳ vật tập kích này uy năng quá lớn! Ở dưới khoảng cách gần, là không cách nào hoàn toàn tránh thoát điều tra của ta… nhưng ta cũng chỉ có thể cảm ứng được một tia chấn động, căn bản không cách nào xác nhận vị trí chuẩn xác của kỳ vật kia.
Lúc phát giác chấn động, chấn động kia có lẽ là kỳ vật phát ra, nhưng tốc độ của kỳ vật tập kích, đã thẳng hướng mục tiêu nào đó.
– Ta cần xác định dấu vết của kỳ vật, xác định phương hướng công kích của nó.
– Uy năng lớn như vậy, định sẽ khiến không gian chấn động.
Kỷ Ninh nhìn về phía rừng nhiệt đới chung quanh.
– Bất quá chung quanh tùng lâm huyễn cảnh quá chân thực, không gian khắp nơi đều có chút chấn động, cái này lại che dấu kỳ vật kia chấn động.
– Ta cần phải làm là… chia lìa tùng lâm huyễn cảnh chấn động, cùng kỳ vật chấn động ra.
Vừa rồi hơn mười lần tập kích, Kỷ Ninh đều cẩn thận cảm ứng.
Nhưng vẫn chưa xác định được phương hướng kỳ vật phi hành.
– Đông!
Tiếng tim đập sâu trong lòng đất bỗng nhiên từ yếu ớt bắt đầu trở nên mạnh mẽ.
– Đông!
– Đông!
– Đông!
Từng tiếng tim đập, càng ngày càng mạnh.
– Mọi người cẩn thận, Địa Minh Sơn công kích lập tức đến rồi.
Khoa Phụ quát.
– Ân.
Năm vị Chân Thần khác đều đáp, duy trì lấy trận pháp, cẩn thận đề phòng.
Kỷ Ninh thì rũ cụp mí mắt, Tâm lực vận chuyển thần hồn, cẩn thận cảm ứng đến hết thảy chấn động, ngoại giới chấn động phức tạp, có phong chấn động, có quang chấn động, có không gian chấn động, có mùi hương chấn động… Kỷ Ninh có thể từ trong đó tìm ra Không gian chấn động, hiện tại muốn làm chính là ở trong không gian chấn động vô tận, tìm ra một tia của kỳ vật khiến cho không gian chấn động.
Mặc dù là Đại Năng Giả như Kỷ Ninh… cũng cực kỳ khó!
Kỳ thật năm đó Tam Thanh đạo nhân, cũng là hao phí hơn ba ngàn năm mới làm được, ưu thế của Kỷ Ninh là pháp môn Tâm lực mà Bắc Hưu Thế Giới Thần sáng chế.
– Hô.
– Xùy.
– Hưu.
Công kích vô hình, bắt đầu liên tiếp hàng lâm.
Khoa Phụ, Hình Thiên… kiệt lực ngăn cản, hoàn toàn dùng hết toàn lực.
– Tựa hồ là… kỳ vật chấn động…
Kỷ Ninh ở trong trận pháp, rũ cụp lấy mí mắt, cẩn thận cảm ứng.
– Kỷ Ninh, ta nhìn ngươi vẫn là tiến vào Động Thiên pháp bảo a.
Hình Thiên quát lên, hắn và Kỷ Ninh quan hệ khá gần.
Kỷ Ninh lại không đáp, mà như trước ở đó cảm ứng.
…
Tam Giới, hoàng cung Nhân tộc, Vạn Tộc điện, vô số Đại Năng Giả tề tụ.
– Không được.
Khổng Tú đứng lên lo lắng nói.
– Đây đã là Địa Minh Sơn lần thứ ba tập kích rồi, Lục Ngô Chân Thần bị thương rất nghiêm trọng, thần lực sắp tiêu hao hầu như không còn. Nếu như thần lực tiêu hao hầu như không còn, trận pháp không có cách nào duy trì, đám người Khoa Phụ sẽ chết ở Địa Minh Sơn.
– Như Lai.
Tam Thanh đạo nhân nhìn sang.
– Ta đang phá trận.
Phật Tổ Như Lai ở một bên nói.
– Này hẳn là Hoàn Mộc chi chủ hao phí vô số tâm tư, dùng vô số dãy núi làm căn cơ kiến tạo trận pháp, ta tuy dùng tốc độ nhanh nhất phá trận, nhưng vẫn cần chút thời gian.
– Không có biện pháp.
Như Lai lắc đầu.
– Cho dù bây giờ ngươi tiến đến, trước khi đến chỗ trận pháp, chỉ là thời gian phi hành, ta cũng đã phá trận rồi.
Tam Thanh đạo nhân gật đầu.&