Bảy tầng Tổ Thần Tổ Tiên trận cực khổ ngăn cản đều ngẩn ngơ, đám Vụ Nham Tinh Chủ, Hư U Tiên Nhân ngây người.
Biến mất?
Bọn họ dốc hết sức cũng không xông phá được vô số hoa sen đen vậy mà biến mất rồi?
Hắc Liên Thần Đế luôn nắm giữ toàn cục chợt biến sắc mặt nói:
– Không thể nào! Không thể được!
Hắc Liên Thần Đế bỏ mặc Hắc Vụ Thần Thế Giới, sốt ruột nhìn ra xa. Hắc Liên Thần Đế biết rõ cấm thuật này mạnh cỡ nào, vì lúc trước gã đã bài bố sẵn, bày ra trận pháp cấm chế trong thế giới hỗn độn từ lâu.
Khi nó bùng nổ uy năng gần như sánh bằng Hắc Liên Thần Đế sử dụng Vĩnh Hằng Thần Binh.
Cấm thuật mạnh vậy chớp mắt đã bị phá? Hơn nữa bị lôi điện phá, ai có thể làm được?
Một giọng nói vang bên tai đám tu hành giả Kỷ Ninh, Vụ Nham Tinh Chủ, Hắc Liên Thần Đế:
– Ô, các ngươi cảm thấy những lôi điện này đẹp không?
Phương xa có một lão nhân mặc đồ rách rưới đi chân trần đạp hư không bước tới, ức vạn lôi điện đến gần lão sẽ chủ động tránh ra.
Lão nhân áo rách rưới cười tủm tỉm nói:
– Ta khá thích lôi điện, đáng tiếc ta không có thiên phú về nó. Lúc trước sống trong Dại Lôi Hải Trạch rất lâu mà chỉ khống chế được lôi điện đến đẳng cấp này, uy lực quá yếu. Nhưng dùng để ra oai chút cũng không tệ.
Lão nhân vung tay, ức vạn lôi điện trong thiên địa biến mất.
Hai phe đánh nhau bỗng chốc ngừng lại.
Đám đại năng mạch Vụ Nham tinh lòng tràn ngập mong chờ, có lẽ bọn họ có thể sống tiếp.
Phe Hắc Liên Thần Đế thầm lo âu.
Hư U Tiên Nhân phản ứng nhanh nhất:
– Bái kiến tiền bối!
Tất cả tu hành giả mạch Vụ Nham tinh cùng cung kính hành lễ, bao gồm Hắc Vụ Thần Thế Giới:
– Bái kiến tiền bối!
Hắc Liên Thần Đế và mấy Thế Giới cảnh, tất cả Tổ Thần phe Hắc Liên đế đô đều cung kính hành lễ:
– Bái kiến tiền bối!
Đùa, bọn họ không ngốc, cảnh vừa rồi khiến họ hiểu rằng có thể tùy ý tự nhiên phá cấm thuật đáng sợ của Hắc Liên Thần Đế thì chắc là sinh mệnh cao hơn bọn họ một bậc, Sinh Tử Đạo Quân.
Nghe đồn Sinh Tử Đạo Quân đi bên bờ vực sống chết, mỗi lần bọn họ vượt qua sống chết là thực lực tăng trưởng đáng sợ, không vượt qua được thì chết.
Mỗi người thực lực mạnh đến không thể tưởng tượng.
Trong Tổ Thần có lẽ một số yêu nghiệt có thể vượt cấp giết Thế Giới cảnh.
Nhưng đại năng Thế Giới cảnh yêu nghiệt đến đâu cũng chỉ có thể đối phó Sinh Tử Đạo Quân mới đột phá. Sinh Tử Đạo Quân sống lâu chút mỗi người đều có thực lực tuyệt đối nghiền áp Thế Giới cảnh, càng sống lâu càng đáng sợ. Nghe đồn một số Sinh Tử Đạo Quân khi sắp chết mà điên cuồng thì sẽ hủy diệt một hoặc nhiều cương vực.
Tất cả là sự thật!
Chỉ tiếp xúc Đạo Quân mới biết sự đáng sợ đó.
Lão nhân mặc đồ rách quét mắt qua đám người mạch Vụ Nham tinh, mỉm cười:
– Ừ.
Mạch Vụ Nham tinh thầm mừng, phe Hắc Liên Thần Đế thầm run.
Lão nhân áo rách nhìn Hắc Liên Thần Đế, cười tủm tỉm nói:
– Ngươi dám xuống tay với người của ta, lá gan lớn lắm.
Tim Hắc Liên Thần Đế rớt cái bịch, người mềm như bún.
Hắc Liên Thần Đế có kinh nghiệm trải đời nhiều nhất trong đám, từng tiếp xúc mấy vị Sinh Tử Đạo Quân nên biêtá sự đáng sợ đó.
– Hay quá!
– Hình như đứng về phía chúng ta.
– Không nghe Đạo Quân nói ‘người của ta’ sao? Tất nhiên là phe chúng ta. Tinh Chủ, không lẽ là đại năng tiền bối của mạch Vụ Nham tinh?
Mạch Vụ Nham tinh đều kích động, Kỷ Ninh thở phào.
Vụ Nham Tinh Chủ nghi hoặc truyền âm:
– Không biết, mạch Vụ Nham tinh đúng là có nhiều tu hành giả cổ xưa phiêu bạt bên ngoài, có lẽ là vị tiền bối nào đột phá thành Sinh Tử Đạo Quân. Nhưng ta không quen.
– Hắc Vụ, ngươi quen không?
Hắc Vụ Thần Thế Giới bay đến phe mình, toàn thân vẫn một màu xám trắng:
– Ta cũng không quen vị tiền bối này. Có thể thành Sinh Tử Đạo Quân chắc tu luyện lâu thật lâu, phỏng chừng là trước khi ta tu hành vị đại năng nào đó của Vụ Nham tinh đã rời đi, hoặc không liên quan gì đến Vụ Nham tinh.
Phe Vụ Nham tinh suy đoán đủ thứ.
Phe Hắc Liên Thần Đế thì hãi hùng, vì bọn họ biết Đạo Quân là đồng minh của địch.
Lão nhân áo rách cười toe nói ra lời đáng sợ:
– Tổn thương người của ta nên ngươi chết đi.
Lão nhân chỉ từ xa, một ngón tay ảo lóe tia điện nghiền áp hướng Hắc Liên Thần Đế.
Biểu tình Hắc Liên Thần Đế hãi hùng hét to:
– Sư tôn của ta là Thất Hoàng Đạo Quân! Thất Hoàng Đạo Quân là sư tôn của ta!
Phập!
Hắc Liên Thần Đế hoảng hốt muốn né nhưng thời không xung quanh phong kín, gã không cách nào tránh được.
Ảo ảnh ngón tay lôi điện ấn vào người Hắc Liên Thần Đế.
Vèo!
Hắc Liên Thần Đế giây trước vẻ mặt sốt ruột giây sau thành phấn.
Bốn phía tĩnh lặng.
Đám Kỷ Ninh còn chưa phản ứng từ tin tức ‘sư tô ncủa Hắc Liên Thần Đế là Thất Hoàng Đạo Quân’ thì gã đã bị giết.
Lão nhân mặc đồ rách phun nước miếng:
– Thất Hoàng? Thất Hoàng khỉ gì, thất trùng mới đúng, trốn như con sâu. Lão già ta từ trước khi hợp đạo đã muốn giết hắn, ai ngờ hắn bỏ lại hang ổ chẳng biết trốn đi đâu.
Giết Hắc Liên Thần Đế xong lão nhân mặc đồ rách vung tay lên thu những báu vật Hắc Liên Thần Đế để lại.
Lão nhân chộp loan đao lấp lánh to lớn xem kỹ, lẩm bẩm:
– Ôi, Vĩnh Hằng Thần Binh này tạm được.
Trước bao cặp mắt của đám tu hành giả, lão nhân ngang nhiên biển thủ.
Lão nhân mặc đồ rách thu báu vật với thái độ hết sức bằngp hẳng.
– Lợi hại quá.
– Giết Hắc Liên Thần Đế như nghiền con sâu.
– Không nghe thấy sao? Thất Hoàng Đạo Quân gì đó vị tiền bối này cũng muốn giết.
Đám tu hành giả mạch Vụ Nham tinh lòng chấn động. Sinh Tử Đạo Quân rất xa xôi với bọn họ, nhưng không cản trở lòng cảm kích của họ dành cho lão nhân áo rách lần đầu gặp. Bọn họ nghĩ nếu có ngày mình cũng đến trình độ như thế thì đáng giá.
Bước lên đường tu hành vì muốn thấy càng nhiều phong cảnh, trải qua nhiều hơn nữa, có được thủ đoạn thần thông càng lợi hại đúng không?
Vụ Nham Tinh Chủ truyền âm:
– Chúng ta xuống đi.
Vù vù vù vù vù!
Mấy ngàn bóng người từ trên cao bay xuống, giờ không bị gì ngăn cản nên tốc độ rất nhanh. Cả đám đáp xuống hoa sen đen chín cánh to lớn trụi lủi không có kiến trúc gì. Vốn hoa sen đen chín cánh là một tòa thành ấp, từ khi pháp bảo được kích phát thì một số kiến trúc bị thu về, số khác thành phấn.
Vụ Nham Tinh Chủ tiến lên cung kính nói:
– Bái kiến tiền bối, tạ ơn cứu mạng của tiền bối.
Mấy ngàn tu hành giả cung kính nói:
– Tạ ơn cứu mạng của tiền bối!