Chỉ thấy trong tầm mắt chung quanh bắt đầu xuất hiện Trùng thú. Có một ít Trùng thú có lân giáp, cánh cực lớn, có một ít thì là bò sát giống như con rết vậy. Có một ít thì toàn thân có màu xanh lá cây tựa như thực vật, có một ít thì cực giống như nhân loại đang chạy. Khí tức của mỗi một loại đều rất cường đại, bất quá cũng không có vội vã giết đến tận nơi. Mà bọn chúng không ngừng tụ tập ở chung quanh Kỷ Ninh, mười đầu, hai mươi, ba mươi ······
Mỗi đầu đều vây quanh Kỷ Ninh, vây nhưng lại không đánh.
– Thật sự là giảo hoạt, cho dù là vật vụng về như Trùng thú, thế nhưng sau khi trở thành Thế Giới Cảnh, tất cả cũng rất là giảo hoạt a.
Kỷ Ninh mỉm cười nhìn hơn ba mươi đầu Trùng thú đang tụ tập ở chung quanh, cả đám Trùng thú cường đại nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn bình tĩnh như nước, không chút gợn sóng.
– Giết.
– Giết hắn.
Rốt cục cũng đã động, khi số lượng Trùng thú hội tụ đạt tới ba mươi chín đầu, trong đó có một đầu Trùng thú hình thể nguy nga, toàn thân có gai nhọn dài khắp người, hình người. MIệng phát ra tiếng gào thét, ba mươi chín đầu Trùng thú lập tức từ bốn phương tám hướng vây công về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vẫn đứng ở đó không nhúc nhích, tùy ý để cho ba mươi chín đầu Trùng thú này vây công.
Sưu.
Bỗng nhiên Kỷ Ninh khẽ vươn tay, bàn tay giống như là một cái quạt cực lớn, có được lực lượng có thể đơn giản nát một khỏa Hỗn Độn tinh thần. Một chiêu đánh ra, bầu trời chung quanh giống như tối sầm lại, cảnh giới kiếm thuật hiện tại của Kỷ Ninh. Mỗi một chiêu một thức đều ẩn chứa sự huyền diệu không thể tưởng tượng nổi, một tát này trực tiếp đánh vào trên đầu một đầu Trùng thú bốn chân một sừng xông lên đầu tiên. Khiến cho đầu của đầu Trùng thú bốn chân một sừng lõm vào, bị đập lõm vào trong cổ, chết tại chỗ.
Vô số Trùng thú từ bốn phương tám hướng vây công tới, có Trùng thú mở miệng phun ra lưu quang, còn có Trùng thú toàn thân tràn ngập màu xanh lá cây bỗng nhiên có vài trăm cái cành cuồn cuộn kéo ra. Cũng có đầu cận thân chém giết… Phải biết rằng ở bên trên Sinh tử ma bàn, đối mặt một ít Kim Giáp chiến sĩ đạt tới cánh cửa Thế Giới Cảnh điên cuồng vây công, nhất định phải có thực lực Thế Giới Cảnh viên mãn mới có thể tự bảo vệ được bản thân mình.
Mà những Trùng thú đang vây công này, chỉnh thể so với Kim Giáp chiến sĩ còn mạnh hơn rất nhiều, mà thậm chí lại còn có một số rất ít có thể so sánh được với Thế Giới Cảnh viên mãn. Chỉ cần có một chiêu không ngăn cản được, bị đánh xuống mặt đất, lại bị một ít cành, dây leo, đuôi các loại quấn chặt. Khi đó kết quả cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
Sưu.
Một đạo tàn ảnh lập loè, ngón tay Kỷ Ninh xuyên qua đầu của một đầu Trùng thú cùng loại như là rết. Tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức giống như ngón tay của Kỷ Ninh khẽ động là đã có thể xuyên qua được đối phương vậy.
Phanh!
Bàn tay của Kỷ Ninh đột nhiên bành trướng, giống như là một mặt của Cự Phủ, trực tiếp phẫn nộ bổ xuống! Lực lượng cuồng mãnh khiến cho một đầu Trùng thú vẫn còn vỗ cánh bay lên bị đánh bay xuống dưới mặt đất, thân thể đã sớm bị đánh nát hơn phân nửa.
Sưu.
Bàn tay Kỷ Ninh óng ánh, giống như một đạo quang mang chợt lóe lên rồi biến mất, trực tiếp cắt đứt đầu của đầu Trùng thú toàn thân có gai nhọn hoắt ở trước mặt.
…
Tàn sát.
Vốn ban đầu Kỷ Ninh chỉ dùng hai tay để giết, về sau lại giết tới cao hứng, hiện ra ba đầu sáu tay, điên cuồng tàn sát tất cả những đầu Trùng thú dám can đảm tới gần hắn.
– Ta đã ngủ say hơn một Hỗn Độn kỷ nguyên rồi, đang ngủ thoải mái, thời gian dài như vậy rồi mà vẫn không có giết chết người xâm nhập được hay sao?
Một đầu Trùng thú giống như con rùa đen bay qua giữa không trung, chậm rãi bay tới. Vừa tới nơi nó đột nhiên dừng lại, đôi mắt nhỏ của nó trợn tròn, nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra ở phía xa. Giờ phút này đám Trùng thú tụ tập ở chung quanh đã vượt qua tám mươi đầu.
Chung quanh là một mảnh các loại thi thể không trọn vẹn, nếu như là bình thường, đám Trùng thú rất ưa thích ăn tươi thi thể của những Trùng thú khác. Thế nhưng bây giờ lại không có một đầu Trùng thú nào dám có suy nghĩ như vậy.
Bởi vì, chúng đã bị giết tới sợ rồi.
Số lượng Trùng thú chết đã vượt qua số lượng năm mươi đầu. Thiếu niên đeo kiếm mặc áo bào trắng kia vẫn đang tàn sát như cũ, hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
– Trốn a.
Nương theo một đầu Trùng thú chạy trốn, những đầu Trùng thú muốn một hơi, dựa vào số lượng nhiều để giết chết Kỷ Ninh cũng không còn dũng khí tiếp tục nữa. Cả đám bắt đầu chạy thục mạng ra tứ tán.
– Đáng sợ như vậy sao? Giết chết hơn phân nửa?
Đầu Trùng thú giống như con rùa đen kia sợ tới mức cũng quay đầu bỏ chạy.
– Ha ha ha…
Bỗng nhiên Kỷ Ninh hóa thành ảo ảnh, tốc độ thoáng cái trở nên nhanh đến mức đáng sợ, sáu cánh tay cũng nhanh chóng tấn công ra bốn phương tám hướng. Cơ hồ trong nháy mắt đã giết chết hơn mười đầu Trùng thú. Cuối cùng, trong đám Trùng thú vây công Kỷ Ninh chỉ có tám đầu Trùng thú là may mắn chạy thoát giữ được mạng.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
Thống khoái, quá thống khoái.
Loại nghiền áp giống như tàn sát này, khiến cho Kỷ Ninh càng thêm hiểu rõ thực lực của mình hiện tại. Ban đầu ở bên trên Sinh tử ma bàn hắn đã có thể đơn giản giết chết những Kim Giáp chiến sĩ kia. Mà bây giờ hắn cũng có thể đơn giản tàn sát những Trùng thú này, kể cả Trùng thú Thế Giới Cảnh viên mãn cũng vậy. Ở trước mặt hắn cũng non nớt vô cùng, tiện tay là hắn có thể đánh chết được.
Loại thực lực này đã vượt xa cái gọi là Thế Giới thần đỉnh phong, cho dù Hắc Liên Thần Đế phục sinh lại, Kỷ Ninh không cần thần kiếm Tử Quang Quỳnh thì cũng có thể đơn giản đánh chết được hắn.
– Mọi người đều nói lực lượng của Trùng thú mạnh, thế nhưng lực lượng của ta so với hắn còn lớn hơn rất nhiều. Cho dù là dựa vào man lực, thế nhưng luận thực lực cũng có thể so sánh với cánh cửa Sinh Tử Đạo Quân rồi. Kiếm thuật của ta cũng có thể làm cho ta có thể phát huy ra lực lượng một cách hoàn mỹ.
Sở dĩ Kỷ Ninh có thể tàn sát như vậy là dựa vào lực lượng của Thanh Hoa sương mù gia trì, cho nên mới có được thần thể đáng sợ như vậy.