“Bản thân ta cũng chưa từng nghe qua. Bộ Du, ngươi nói một chút đi, người này như thế nào?” Thiếu Viêm Nông tò mò hỏi.
Ở bên, mặc dù Tuyết Hồng Y không vui nhưng cũng chỉ biết chôn dưới đáy lòng.
“Người này là thiên tài kiếm thuật, chỉ trong trận chiến luận đạo đầu tiên ở Hắc Bạch Học cung khi mới vào đã đánh bai nhiều sư huynh sư tỷ. Cuối cùng phải tới Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi, tiên nhân chuyển thế thì mới có thể đánh bại được hắn. Mà hiện giờ thực lực của hắn còn mạnh hơn rất nhiều! Cách đây không lâu, đã đánh lui cả một trong ba Nguyên Thần đạo nhân của Tuyết Long Sơn là Tuyết Vũ đạo nhân!” Bộ Du chân nhân liền nói.
“Tuyết Long Sơn?” Thiếu Viêm Hồng nhìn về phía Tuyết Hồng Y. “Hồng Y, ngươi là người Tuyết Long Sơn đúng không? Có biết việc này không?”
Tuyết Hồng Y cực kỳ buồn bực nhưng vẫn nói: “Đúng là có việc này.”
“Tuyết Vũ đạo nhân có cảnh giới cỡ nào?” Thiếu Viêm Nông gặng hỏi. Hắn là người ở vương đô Đại Hạ nên một môn phái nhỏ như Tuyết Long Sơn ở quận An Thiền thì hắn làm sao biết được.
Tuyết Hồng Y nói với giọng trầm thấp: “Nguyên Thần viên mãn.”
“Ha ha ha. . .Tên Kỷ Ninh này đúng là đáng nhìn.” Thiếu Viêm Nông mỉm cười gật đầu. Lần đi ra này là để hắn hoàn thành thử thách quan trọng của bộ tộc. Thậm chí bộ tộc còn không giúp đỡ gì nhiều. Người đi theo hắn từ bộ tộc tới đây chỉ có lão bộc bên mình từ nhỏ là ‘Tương Liễu Phương’. Còn những chân tay khác đều là người khác chủ động ‘hiến tặng’ cho hắn.
Nhưng lần này thử thách cũng có chút rắc rối.
Lão bộc phải bảo vệ bên người hắn. Cho nên hắn cần phải có người khác để sai bảo. Nhưng nếu mời Nguyên Thần đạo nhân, tiên nhân thì sao? Thiếu Viêm Nông rất e ngại điều này. Bởi vì một vài Nguyên Thần đạo nhân nghịch thiên sẽ có chiến lực ngang với tiên nhân. Chỉ sợ trong nháy mắt có thể giết chết hắn! Nên hắn sẽ không bao giờ để sự uy hiếp này tồn tại được.
mời các bạn vào đọc ở bạch ngọc sách
ChoinênihắnichỉicóithểimờiiVạniTượngichâninhân.iChoidùicóilàiVạniTượngichâninhânilợiihại.i.i.thìithựcilựcicủaikẻiđóivẫnitrongitầmikhốngichế.
CònimộtivàiiNguyêniThầniđạoinhâninghịchithiênithìilạiikhôngithểinằmitrongiphạmiviikhốngichếiđược.
Khôngithểitừivẻibềingoàiimàinhìniraiđượcithựcilựcicủaingườiituitiên,ichoidùiđóilàimộtitêniNguyêniThầniđạoinhânikhônginổiitiếngilắm.iNàoiaiicóibiết.i.i.hắnisẽicheidấuinhữngibíithuậtigì.iThếinênitốtinhấtilàimờiiVạniTượngichâninhân!iVừaianitoànilạiivừaicóithểikhốngichếiđược.iNhưngicũngirấtikhóimờiiđượcinhữngiVạniTượngichâninhânilợiihại.
“ThiếuiViêmicôngitử,iKỷiNinhikiaimớiituiluyệniđượcicóibaimươiinăm,isợirằngirấtikhóimờiitới.”iTuyếtiHồngiYinói.i”Hơninữaihắnicựcikỳicaoingạo.iLúcitrước,ingayicảimặtimũiicủaiTuyếtiLongiSơnicònidáminémiđi.iNếuimàiđiimời…nếuimàihắnilạiithờiơivớiiThiếuiViêmicôngitử.i.i.”
“Haihaiha,ihắnikhôngithèminểimặtimũiicủaiTuyếtiLongiSơn,inhưngicóithểikhônginểimặtitaisao?”iThiếuiViêmiNônginhìnihắnimộticái.i”HồngiY,itaithấyihắnivàiTuyếtiLongiSơningươiicóichútimâuithuẫn.iNhưnginếuitớiigiúpitaithìitaicũngisẽikhôngiđểiýinhiềuilàmigì.”
TuyếtiHồngiYichỉicóithểicúiiđầuiđáp:i”Dạ.”
“Điithôi,itớiixemiKỷiNinhikiaithếinào.”iThiếuiViêmiNôngimỉmicườiicóichútichờimong.
ĐảoiMinhiTâmihồiDựciXà.
Bênitrongithưiphòng.
KỷiNinhiđangiviếtichữ.iThuiDiệpiđứngiởibênimàiimựcigiúp.iMàiCửuiLiênicũngiđangiđứngiởibênixem.
“Phù.”
KỷiNinhiđặtibút,imặtilộiraivẻimỉmicười.
Viếtichữiđúngilàimộtiloạiihưởngithụ.iĐặcibiệtilàidùngikiếmiphápimàimìnhilĩnhingộiđượciviếtira.iLoạiicảmigiácinàyiđúngilàikhóitả.
“ThuiDiệp,icầmiđiiđốtiđi.”KỷiNinhinói.
“Vângithưaicôngitử.”iLúcinàyiThuiDiệpibắtiđầuicầmigiấyiđi.
“ThuiDiệp.”iCửuiLiênicũnginói.i”Điitớiiphòngibêniđốtiđi.iTaicóimấyilờiimuốninóiivớiiKỷiNinh.”
ThuiDiệpigậtiđầuingoaningoãniluiiraingoài.
TrongiphòngichỉicònilạiihaiingườiiKỷiNinhivàiCửuiLiên.
“CóichuyệnigìimàiphảiimờiiThuiDiệpitránhiđi.”iKỷiNinhicàiibútilôngilên,inhìniquaiCửuiLiên.
CửuiLiêninhìniKỷiNinh:i”KỷiNinh,ingươiicóicảmigiácithấyirằng,ingươiicóichútiquaithânimậtivớiiThuiDiệpikhông?”
KỷiNinhingẩnira.
“TaithấyingươiiđốiiđãiivớiiThuiDiệpicũngichẳngikhácigìitaimấy.”iCửuiLiêninhìniKỷiNinh.i”Taimớiilàiđạoilữicủaingươi,icòninàngichỉilàihầuigáiicủaingươi.”
“Haihaiha.”iKỷiNinhinởinụicười.i”Nàngisuyinghĩinhiềuirồi.”
“Khôngiphải.”iCửuiLiênivộiinói.i”Taikhôngiphảiimuốnisoiđoivớiichàng,inhưngichàngisauinàyinhấtiđịnhisẽicàngingàyicàngimạnhilên,iđịaivịicũngicàngingàyicàngicao,itheoiđóingườiiđiitheoicũngicàngingàyicànginhiều.iNếuinhiềuingườiiquá.i.i.thìisẽiquảnithếinào?iNhấtiđịnhiphảiicóiquyitắcirõiràng.iKhôngicóiquyicủithìilàmisaoicóithểilàmiđược?iTônitiitrậtitựiđềuiphảiirõiràng.iThuiDiệpilàihầuigáiithìiphảiihầuihạ!iNếuitônitiikhôngiphânibiệtiraithìicứithếimàiloạnilênià?”
TừinhỏiCửuiLiêniđãihọcitậpiởiĐôngiDuyênitộcinhữngilýilẽichoirằngiđịaivịitônitiiphảiinhấtiđịnhiđượciphânirõ.
Ngườiihầuilàingườiihầu!
Choidùingườiihầuicóiđượciyêuiquýithìivẫniphảiituânithủibổniphậningườiihầu!
“Ýicủainàngilàithếinào?”iKỷiNinhinhíuimày.
“Taichỉimuốninóiichoichàng.iSauinàyitheoithựcilựcicủaichàng,iKỷitộcisẽidầnidầnimạnhimẽilên.iMộtibộitộcilớniphảiicóicáchiquảnilýirõiràngithìimớiilàmichoibộitộcilớniđóitồnitạiiđược.i.i.Màitônitiicủaichàngicũngiphảiirõiràngitheo!”iCửuiLiêninói.i”Màibâyigiờithìisao?iChưaicầninóiitớiiThuiDiệp.iChỉicầninhìningườiihầuibìnhithườngixem.iChànginóiichuyệnivớiihọinhưibìnhithườngisao?iNóiichuyện?iĐóilàinhữngingườiihầuibìnhithường,ilàmisaoihiểuinổi?”
KỷiNinhiquát:i”Đủirồi!”
CửuiLiêningẩnira.
“Vớiimỗiingườiithìisẽicóicáchixửisựikhácinhau.iCòniThuiDiệp,imặcidùinàngilàihầuigái,inhưngitrongilòngita,inàngilạiilàichịigáiita!”iKỷiNinhinhìniCửuiLiên.
CửuiLiênicắnirăng.
Cuộcisốngicủaihaiingườiihoànitoànikhácinhau,imàiKỷiNinhilạiicònitừiTráiiĐấtitới.
Nênicáchiđốiixửicũngikhácinhauirấtilớn.
“Chàngicứilàmithếithìisauinàyisẽitrởithànhichuyệnicườiichoingườiita!”iCửuiLiênicauimàyinói.
“Chuyệnicười?iAiidámicườiita?”iKỷiNinhinhìniCửuiLiên.i”Hơninữaitailàmisaoiphảiiđểiýingườiikhácicười?iTailàita.iKhiitaithậtisưivangidanhikhắpivươngitriềuiĐạiiHạithìieilàimỗiicửiđộng,itiếnginóiicủaitaicũngiđãilàmingườiikhácitônisùng.iCửuiLiên,ichẳngilẽibâyigiờinàngicònichưainhìnithấu?iChoidùicóixuấtithânibầnicùng,inhưnginếuinhưicóithểitrởithànhimộtiChâniTiên.i.i.thìisẽilậpitứcicóimộtiđámibộitộcitớiiliếmigótichân.iNhưnginếuichỉilàimộtingườiithường,ithìichoidùihắnicóinóiicườiigìicũngivẫnisẽiphảiitheoiyêuicầuicủaibộitộc.iĐóimớiichínhilàitruyệnicười.”
“Mởitầmimắtiraitamigiới!”
“Thựcilựcimớiilàicơibản!iCóithựcilựcimớiilàingườiicóikhảinăngilàmitấticả!”iKỷiNinhinhìniCửuiLiên.
CửuiLiênicảmigiáciđượcitừiánhimắticủaiKỷiNinhicóiđượciquyếtitâmimạnhimẽivàidãitâmikhủngikhiếp.
CửuiLiênicúiiđầu.
“Đượcirồi,ikhônginóiinữa.iSauinàyichàngisẽihiểuira.”iCửuiLiêniquayiđầuiđịnhiđiiraingoài.
Đúngilúcinày.i.i.
Mộtidaoiđộngimạnhimẽitừiđằngixaitrànitới.
“Sao?”iKỷiNinhivàiCửuiLiênicùngiquayiđầuinhìnivềikhôngitrungixaixa.iBọnihọiđềuicảmiứngiđượciluồngidaoiđộnginày.
Tuyihaiingườiivừaicãiinhauimộtitrậninhưngivẫnicùngibayilênitrời.
Giữaikhôngitrung,iKỷiNinh,iCửuiLiên,iMộciTửiSóc,iDưiVi,iThươngiGiangichâninhânicùngiđiitới.
“Aiivậy?”iKỷiNinhiliếcimắtimộticáiilàiđãithấyimộtichiếnithuyềnicổixưaiởixaixa.iTrênithuyềnilớnicóimộtichiềnikỳibayiphầniphật.iMặtitrênicóihaiichữi’ThiếuiViêm’.
“ThiếuiViêmitộc!”iCửuiLiênihơiikinhingạc.
“ĐúngilàiThiếuiViêmitộcisao?”iThươngiGiangichâninhânicũngikinhihãi.
CòninhưiKỷiNinh,iMộciTửiSóc,iDưiViithìilạiichưaingheiquaibaoigiờ,imangivẻimặtitỉnhitỉnhimêimê.
ThươngiGiangichâninhânilậpitứcitruyềniâmichoimọiingười:i”Sưiđệ,isưimuộiiphảiicẩnithậnimộtichút.iThiếuiViêmitộcinàyilàimộtitrongimườiibộitộcimạnhinhấtivươngitriềuiĐạiiHạ.iTrongibộitộcicóinhiềuingườiilàmiquaniởivươngitriềuiĐạiiHạ,icóisứciảnhihưởngirấtilớnivớiithếigiớiinày.iBộitộcibọnihọicóibaingườiiđượciphongihầu,icóibaiquậnilàiđấtiphongirộngihơniquậniAniThiềnirấtinhiều.”
CửuiLiênicũngitruyềniâm:i”ChỉiriêngivềiđấtiphongithôiilàiThiếuiViêmitộciđãihơniquậniAniThiềnitrămilầnirồi!iTìnhihìnhibênitrongirấtisâuixa,ingheiđồnikhiithếigiớiilớninàyiđượcitạoiraikhôngilâuithìiThiếuiViêmitộciđãibắtiđầuihưngithịnh.iChoidùiởithờiiđạiiThầniMaithìiThiếuiViêmitộcivẫnicựcikỳimạnhimẽ.”
KỷiNinh,iMộciTửiSóc,iDưiViingheithấyithếithìiđềuichấniđộng.
“Quáitrâu.”iMộciTửiSócichớpichớpimắt.
“Mộtibộitộcicóibaingườiiđượciphongihầu?”iKỷiNinhiđãixemiquaibảniđồivươngitriềuiĐạiiHạ.iTrongiđóiđúngilàicóibaiquậniđấtiphongicủai’ThiếuiViêmitộc’.iBaiquậnikiaichiairaiởibainơiikhácinhau,inhưngiphạmiviicủaimỗiiquậniđềuirấtilớn,ithuộciloạiihơnixaiquậnilớnikhác.
“MộtibộitộcilợiihạiinhưithếilạiicóichiếnithuyềnitớiihồiDựciXàinàyisao?”iKỷiNinhicựcikỳikhóihiểu.
Lúcinày,iởixaixa,ichiếnithuyềnicổixưaikiaibắtiđầuitáchiraitạoithànhimộticáiilỗiiđi.iMộtinamitửiáoixanh,ibênicạnhilàimộtitrunginiênicóiđôiimắtihẹpidàiicaoigầy.iỞiphíaisauilàiTuyếtiHồngiY,iBộiDuivàimộtiđámiVạniTượngichâninhân,iTửiPhủituisĩ.
“TuyếtiHồngiY?”iKỷiNinhiliếcimắtimộticáiilàinhậnira.
TuyếtiHồngiYicũngilườmiKỷiNinhimộticái.
“Mọiingườiicẩnithậnimộtichút.”iCửuiLiênilậpitứcitruyềniâminói.i”Namitửiáoixanhikia.i.i.làimộtitrongibốnicôngitửiởivươngiđôiĐạiiHạ,itênilài’ThiếuiViêmiNông’.iThiếuiViêmiNônginàyicóiđịaivịikhôngithường.iNếuikhôngicóigìibấtingờithìihắnichínhilàithủilĩnhikếinhiệmicủaiThiếuiViêmitộc,itrởithànhiVũiThầniCôngimới.”
KỷiNinh,iMộciTửiSóc,iThươngiGiangichâninhân,iDưiViiđềuithầmilíuilưỡi.
ThủilĩnhiThiếuiViêmitộcikếinhiệm?
Nhân vật lợi hại như thế?
“Đông Duyên Vân gặp qua Thiếu Viêm công tử.” Cửu Liên mỉm cười nói.
“Ngươi nhận ra ta sao?” Thiếu Viêm Nông kinh ngạc. “Đông Duyên Vân? Chẳng lẽ ngươi chính là Cửu Liên ở Đông Duyên tộc?”
“Đúng vậy.” Cửu Liên gật đầu.
Thiếu Viêm Nông mỉm cười gật đầu. Hắn từ nhỏ đã được bồi dưỡng nên đều nắm rõ những nhân vật quan trọng ở các thế lực hàng đầu trong thế giới thuộc vương triều Đại Hạ thống lĩnh. Cửu Liên là thủ lĩnh kế nhiệm của Đông Duyên tộc nên dĩ nhiên hắn cũng biết. Nhưng đó cũng là chuyện đã khá lâu. Lúc này nhắc tới thì mới nhớ ra.
“Cửu Liên, ngươi đẹp hơn cả tranh vẽ khi ta xem khi trước. Ngươi trong bức tranh đó còn là đứa trẻ.” Thiếu Viêm Nông cười.
Cửu Liên cười, lập tức nói: “Ta xin giới thiệu cho Thiếu Viêm công tử. Vị này là đạo lữ của ta, tên là Kỷ Ninh.”
“Đạo lữ?” Thiếu Viêm Nông ngẩn ra nhưng rồi lập tức gật đầu. “Đúng là một đôi trời sinh.”
“Đây là sư tỷ của ta, Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi, là tiên nhân chuyển thế.” Cửu Liên chỉ sang hướng thiếu nữ áo đen Dư Vi.
Thiếu Viêm Nông sáng mắt lên.
Cửu Liên đã được coi là mỹ nữ có dung mạo khí chất cao rồi, nhưng Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi này lại còn hơn nữa. Làm cho người dù ở vương đô Đại Hạ như Thiếu Viêm Nông cũng phải sáng mắt lên.
“Đây là sư huynh của ta, Thương Giang chân nhân, cũng là tiên nhân chuyển thế. Vị này là sư đệ của ta, Mộc Tử Sóc.” Cửu Liên nói.
Cửu Liên vừa nói xong.
“Gặp qua Thiếu Viêm công tử.” Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Dư Vi, Thương Giang chân nhân đều hành lễ.
Bộ Du chân nhân lại lặng yên truyền âm: “Chúc mừng Thiếu Viêm công tử. Hỏa Hồng tiên tử, Thương Giang chân nhân đều là những thiên tài đỉnh cao ở Hắc Bạch Học cung. Đủ để so sánh với Kỷ Ninh.”
Thiếu Viêm Nông nhìn về phía Kỷ Ninh và mọi người, mỉm cười nói: “Ta tới đây là muốn nhờ các vị hỗ trợ một chuyện.”
Mấy người Kỷ Ninh nhìn nhau.
“Mời Thiếu Viêm công tử cứ nói.” Kỷ Ninh mở miệng.