“Đi, quay về vương đô!” Huyền Cơ lão tổ ra lệnh.
Lúc này chín con giao long kéo tiên liễn bay đi khuất trên trời cao.
Huyền Cơ lão tổ cũng là một kẻ quyết đoán. Hắn biết rõ rằng không thể một sớm một chiều mà tìm ra Kỷ Ninh. Hắn đã xác định rằng muốn bắt Kỷ Ninh. . .thì chắc chắn phải tốn kha khá thời gina. Cho dù hắn là Thiên Tiên lão tổ thì cũng không phải tới mức không gì không biết, vẫn phải dựa vào lực lượng của bộ tộc và Thiên Bảo Sơn trợ giúp tìm Kỷ Ninh.
Bên trong Vạn Kiếm Thành.
Điện Tài tiên nhân ngẩng đầu nhìn về phía Huyền Cơ lão tổ rời đi ở xa xa. Đứng bên cạnh ông ta có đám người Kỷ Lưu Chân, Kỷ Cửu Hỏa và hai Tán tiên yêu tộc.
“Kỷ tộc trưởng.” Điện Tài tiên nhân mở miệng nói. “Huyền Cơ lão tổ đã đi. Hắn không tìm thấy đồ nhi của ta thì chắc chắn sẽ không nán lại lâu. Dù sao hắn cũng có thân phận Thiên Tiên tôn quý! Nhưng ta đoán rằng hắn sẽ bố trí một vài người giám sát vùng Yên Sơn. Đây là quê hương của đồ nhi nên bọn chúng nhất định sẽ phải giám sát. Hiện tại Kỷ tộc các ngươi đã có lượng lớn đạo binh yêu quái. . .nên sẽ không nguy hiểm gì nữa. Ta cũng không phải nán lại thêm nữa.”
“Cảm tạ tiên trưởng.” Đám người Kỷ Lưu Chân lập tức nói.
Ngay lúc quan trọng, Điện Tài tiên nhân tới đây. Việc này thật sự làm cho bọn họ cảm kích vị tiên nhân của Hắc Bạch Học cung này. Tuy nói vị này là sư phụ của Kỷ Ninh. Nhưng vào lúc nguy hiểm thật sự, vẫn có những kẻ làm sư phụ chạy còn nhanh hơn cả đồ đệ nữa là.
Điện Tài tiên nhân cũng không nói nhiều, cả ngươi bay vèo lên trời. Cả Vạn Kiếm Thành đã được bày ra đại trận phong cấm nên không thề dùng phép biến được.
“Vèo.” Sau khi bay lên trời cao, Điện Tài tiên nhân lập tức biến mất.
“Vị Điện Tài tiên nhân này quả thật là người có nghĩa khí.” Đa Hòa tiên nhân cảm thán nói.
“Bội phục, bội phục.” Vu Tùy tiên nhân cũng nói.
“Đúng vậy, Ninh nhi có được sư phụ như vậy thì đúng là niềm may mắn của nó.” Kỷ Cửu Hỏa cũng cảm thán.
Hắc Bạch Học cung thành An Thiền.
Điện Tài tiên nhân áo choàng đen tóc đen đang ngồi đối diện với lão già lùn. Chỉ có tiên tửu được đặt trước mặt hai người.
“Ngũ Phong sư huynh.” Điện Tài tiên nhân khẽ nói. “Lần Huyền Cơ lão tổ tới này làm cho ta cảm thấy thật sự bất lực. Kỷ Ninh là đồ đệ của ta, là đồ đệ duy nhất của ta. Nhưng Thiếu Viêm tộc muốn giết Kỷ Ninh thì ta lại không thể làm gì được! Ta không thể nào cứu được đồ đệ của ta!” Nói xong, thân thể Điện Tài tiên nhân hơi run lên.
“Điện Tài sư đệ.” Lão già lùn nói. “Không cần phải quá cố chấp làm gì. Dù sao kẻ đó cũng là Thiên Tiên.”
“Thiên Tiên thì đã sao? Năm xưa, không phải Bắc Hành tiền bối với tư cách là một Tán tiên mà có thể so sánh với Thiên Tiên sao?” Điện Tài tiên nhân nói thấp giọng. “Ta quyết định rồi, hôm nay ta sẽ xuất phát, bắt đầu rời khỏi phương trời này, đi ra ngoài rèn luyện bản thân. Tuy nói rằng ta đã sớm tới Phản Hư viên mãn, lúc nào cũng có thể độ kiếp. Nhưng là luôn dằn lại bởi vì ta vẫn còn cảm thấy không chắc lắm. Tư chất của ta còn kém hơn cả đệ tử của ta. Nếu không chuyên chú vào thì e là sẽ độ kiếp thất bại trở thành Tán tiên mất. Mà sau khi trở thành Tán tiên, cho dù có sống bao nhiêu lâu đi chăng nữa thì liệu rằng có thể đạt tới thành tựu như Bắc Hành tiền bối không? Hay là rồi cuối cùng vẫn sẽ chỉ ngã xuống dưới tam tai cửu kiếp.”
Lão già lùn trầm mặc, từ tốn nói: “Xem ra đệ tử của ngươi đã kích thích ngươi rất nhiều.”
“Đúng vậy, sư phụ như ta phải xin lỗi nó, làm sư phụ mà vô dụng!” Điện Tài tiên nhân đứng phắt dậy. “Sư đệ đi trước đây.”
“Cẩn thận đấy!” Lão già lùn nghiêm mặt nói.
Nếu muốn rèn luyện bản thân thì dĩ nhiên là bản thân sẽ phải rơi vào một số hoàn cảnh nguy hiểm. Nhưng sau khi đi qua lằn sống chết mọt lần thì hiểu biết của bản thân sẽ tăng lên rất nhiều. Cách rèn luyện này cực kỳ nguy hiểm, thường xuyên phải đi tới đi lui giữa sự sống và cái chết, không chừng lại có thể chết thật.
Điện Tài tiên nhân mỉm cười phóng lên cao, rất nhanh đã biến mất không thấy.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt.
Năm bóng người hiện ra bên cạnh lão già lùn. Tất cả đều là những tiên nhân khác ở Hắc Bạch Học cung.
“Thật đúng là quyết đoán.” Đứa trẻ cảm thán nói.
“Nếu so sánh với hắn.” Nam tử cao lớn quấn xích sắt toàn thân nói giọng trầm thấp. “Mặc dù ta là tiên nhân chuyển thế thì cũng không có đạo tâm vững chắc như hắn. Xem ra tục ngữ nói khong sai, một đời không thành Thiên Tiên được thì dù có mười lần, trăm lần chuyển thế thì vẫn không thể nào thành Thiên Tiên được.”
“Vẫn có tiên nhân chuyển thế có thể thành Thiên Tiên cơ mà.” Lão già lùn nói.
“Nhưng hiếm tới cỡ nào?” Đứa trẻ cảm thán. “Lần này, Điện Tài sư đệ đã có nghị lực và quyết tâm lớn như thế. Theo tay thấy, khả năng thành Thiên Tiên của hắn đã tăng thêm vài phần. Điện Tài sư đệ thật sự là có hi vọng trở thành Thiên Tiên thứ hai trong lịch sử vô số năm tháng của Hắc Bạch Học cung.”
“Đúng là có hi vọng lớn nhất.” Thanh niên cao gầy mặc áo dài gật đầu. “Nhưng thiên kiếp cũng rất khó khăn đí!”
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
Thiên kiếp?
Chính là một cơn ác mộng với toàn bộ Địa tiên, Tán tiên. Điểm trí mạng nhất là uy lực của mỗi thiên kiếp lại khác nhau. Vì thế nên chưa chắc rằng có thực lực mạnh mẽ thì đã vượt qua được.
“Mong rằng Điện Tài sư đệ có thể bình yên trở về. Nếu không thì cũng khỏi phải nói tới Thiên kiếp.” Trong mắt lão già lùn có vẻ mong chờ. “Không biết trước khi lão điên ta chết có được gặp Điên Tài sư đệ một lần nữa không đây.”
Ở một nơi khác, trong Thủy Phủ.
Với những việc ở bên ngoài, Kỷ Ninh hoàn toàn không hay biết. Toàn bộ đầu óc của hắn đều đang đặt ở ‘bí thuật Nguyên Thần thứ hai’. Việc này chính là cắt thần hồn của mình thành hai phần. . .nên nhất định phải cẩn thận.
Kỷ Ninh ngồi khoanh chân trên bồ đoàn.
Cách đó không xa, con gấu lớn lông vàng và lão ngưu đen vẫn đang nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
“Sẽ không thất bại chứ?” Lão ngưu đen khẽ nói. Xung quanh hai người bọn họ đã được che chắn lại nên âm thanh sẽ không truyền tới làm ảnh hưởng Kỷ Ninh.
“Phương pháp quan tưởng của Kỷ Ninh cực tốt nên cho dù có thất bại thì cũng chỉ mất một nửa thần hồn chứ không hề nguy hiểm tới tính mạng.” Con gấu lớn lông vàng nói.
“Mất một nửa thần hồn. . .” Lão ngưu đen cũng khẽ nói.
Như vậy cũng đã là nghiêm trọng rồi.
Nếu thành công dùng bí thuật Nguyên Thần thứ hai, nếu có thể chia thần hồn làm hai phần yên ổn. Tuy rằng Kỷ Ninh sẽ bị suy yếu trong một thời gian nhưng cũng chỉ là chuyện nhỏ, không lâu sau sẽ khôi phục lại. Nhưng nếu một trong hai phần thần hồn bị chôn vùi thì e là tới cả tính cách của Kỷ Ninh cũng sẽ bị biến đổi. Trở nên thần kinh, u ám, thậm chí là phát điên.
Nếu mất một nửa thần hồn thì đúng là tính cách sẽ biến đổi cực lớn.
“Phù, hít.”
Kỷ Ninh thở từng hơi dài. Cả người trở nên cực kỳ bình tĩnh. Hắn đã nhẩm đi nhẩm lại bí thuật Nguyên Thần thứ hai.
“Bắt đầu đi.”
Kỷ Ninh nhắm mắt lại.
Trong thức hải.
Thần hồn Kỷ Ninh đang đứng đó. Toàn thân bao quanh bởi chi chít kiếm khí. Đây chính là kiếm hồn sau khi đã được biến đổi! Kiếm hồn càng vững chắc thì khả năng chia cắt cũng càng khó khăn.
“Vù vù vù. . .” Ấn đường của thần hồn Kỷ Ninh bắt đầu lóe sáng. Một đường sáng thẳng tắp chiếu ra.
Kỷ Ninh dùng toàn bộ sức lực thi triển bí thuật này. Thần niệm của hắn không ngừng hội tụ lại thành hình một thanh đao, rồi bắt đầu chém từ trên xuống dưới.
Đường sáng thẳng tắp bắt đầu kéo dài xuống.
“A!” Cơn đau sinh ra từ việc xé rách thần hồn làm cho cả đạo tâm vững chắc của Kỷ Ninh cũng phải phát run. Có điều những người dám thi triển bí thuật Nguyên Thần này đều là những người không hề bình thường nên vẫn có thể chịu được loại đau đớn này.
Đường sáng thẳng tắp bắt đầu kéo dài xuống, đi qua cổ, ngực, bụng. . .
Chỉ thấy đường sáng thẳng đã xuyên qua toàn bộ thân thể thần hồn của Kỷ Ninh, giống như thể đường sáng này cắt xuyên qua thần hồn của Kỷ Ninh. Có điều phần này cũng không hề nguy hiểm, phần tiếp theo mới là thứ nguy hiểm nhất.
“Chia!” Thần hồn Kỷ Ninh đột nhiên chia lìa.
Theo đường sáng chia ra, thần hồn đột nhiên tách một thành hai, sau đó một nửa thần hồn bay vèo như tia chớp vào trong thân thể Kỷ Ninh. Ngay khoảng khắc thần hồn bị chia lìa, Kỷ Ninh cảm thấy đầu óc có chút mê muội. Đạo tâm của Kỷ Ninh vững chắc nên tuy bị rơi vào trạng thái mê muội mệt mỏi vô cùng thì vẫn có thể chịu qua.
Bước này nhất định phải nhanh và phải chịu đựng vượt qua.
Nếu một nửa thần hồn không tiến vào được ‘Nhất Khí Nguyên Thủy Châu’ thì sẽ bị chôn vùi. Một khi thần hồn bị tách ra thì sẽ không có cách nào dung hợp lại được nữa.
“Tiến vào.”
Một nửa thần hồn hóa thành đường sáng bay thẳng vào trong Nhất Khí Nguyên Thủy Châu.
Ngay khoảng khắc tiến vào Nhất Khí Nguyên Thủy Châu, phần thần hồn này như đứa con chui vào trong lòng mẹ, con thuyền nhỏ trôi dạt bên ngoài đã về tới bến. Một loại cảm giác yên bình ấm áp tràn ngập thần hồn. Thần hồn có vật chứa nên dĩ nhiên đã trở nên an toàn.
“Phù.” Lúc này Kỷ Ninh mới thở dài một hơi nhẹ nhõm.
“Quan tưởng!”
Lúc này, Kỷ Ninh không để ý tới việc tu luyện Nguyên Thần thứ hai, trong nháy mắt cả hai thần hồn bắt đầu thi triển thuật quan tưởng.
Trong thức hải.
Thần hồn thứ nhất của Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi. Ở vùng thức hải ngay phía trước đã xuất hiện một bức tượng thần Nữ Oa. Tượng thần Nữ Oa như trấn áp toàn bộ vùng hư không đó, bất diệt vĩnh hằng, làm cho thần hồn của Kỷ Ninh dần ổn định lại.
Ánh thần quang ấm áp chiếu rọi lên thân thể thần hồn của Kỷ Ninh, làm cho thần hồn vừa bị tổn thương lớn đã bắt đầu khôi phục.
Ở trong Nhất Khí Nguyên Thủy Châu.
Cũng có một thần hồn nhỏ đang ở trong đó quan tưởng Nữ Oa. Tượng thần Nữ Oa hiện ra, lóe lên những tia sáng khổng lồ.
Hai phần thần hồn đều ở trạng thái bị tổn thương đang dần khôi phục lại. Sau khoảng ba ngày khôi phục, hai thần hồn đã bắt đầu lớn lên không ít.
“Phù.” Kỷ Ninh mở mắt ra.
Nhất Khí Nguyên Thủy Châu ở trước mặt cũng bay tới tay Kỷ Ninh.
“Thế nào?” Con gấu lớn lông vàng hỏi. “Hiên giờ thần hồn của ngươi thế nào rồi?”
“Đều đã khôi phục được bảy phần rồi.” Kỷ Ninh nói.
“Khôi phục tới bảy phần như trước?” Con gấu lớn lông vàng khiếp sợ. “xem ra ngươi có một môn thuật quan tưởng rất lợi hại đấy.”
Thần hồn bị chia làm hai thì hai thần hồn sẽ có đại khái năm phần khi trước. Nếu như thuật quan tưởng thông thường có thể làm thần hồn ổn định là đã không tệ rồi, chứ đừng nói là làm thần hồn phát triển ra. Vậy mà Kỷ Ninh chẳng những ổn định củng cố lại mà lại còn hồi phục bảy thành so với khi trước.
“Có điều đây mới chỉ là sơ bộ, dù sao thì cũng mới bị tổn thương nên cũng chỉ có thể khôi phục phần nào thôi. Về sau sẽ chậm hơn. Sợ rằng ta sẽ còn phải tốn khá lâu nữa thì mới có thể khôi phục thần hồn tới mức thần thức tỏa ra được ngàn dặm như trước.” Kỷ Ninh cảm thán.
“Đừng tham quá, dù sao ngươi cũng đã luyện hóa ra Nguyên Thần thứ hai. Cái này có thể coi như là ngươi có thêm một mạng nữa đó.” Con gấu lớn lông vàng cảm khái. “Nguyên Thần thứ hai này có thể thành Địa tiên, Thiên Tiên. Thậm chí khi bản thể chét đi, Nguyên Thần thứ hai này vẫn có thể sống.”
Kỷ Ninh mỉm cười gật đầu.
Bản thể và Nguyên Thần thứ hai có ký ức giống nhau, nhưng những phương diện khác thì lại gần như hoàn toàn độc lập. Đúng là có thể coi là một mạng thứ hai.
“Mau chóng tu luyện đi. Luyện hóa toàn bộ tinh hoa trong Nhất Khí Nguyên Thủy Châu này mau.” Con gấu lớn lông vàng cười nói.
“Rõ.”
Kỷ Ninh gật đầu. Lúc này Nguyên thần thứ hai trong ‘Nhất Khí Nguyên Thủy Châu’ bắt đầu tu luyện.