Q12 – Chương 13: Tiên và Thần.

Tiên và Thần.

“À.” Kỷ Ninh nói. “Qua trận vừa rồi, thần lực của ta đã tiêu hao quá nhiều, giờ phải nghỉ ngơi mới được.”

Kỷ Ninh nói xong đứng dậy đi tới chỗ sâu trong hang, vung tay lên. Mặt đất núi đá như bị chém bóng đi. Kỷ Ninh nằm gối lên tay, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ.

Nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng Kỷ Ninh lại đang rối bời.

“Tại sao ta lại hỏi sư tỷ có đạo lữ hay không?” Kỷ Ninh lo lắng. Hắn là người thông minh, sớm đã hiểu ra bản tâm tu tiên nên hiểu ra vấn đề. “Chẳng lẽ ta đối với sư tỷ…”

“Không, đạo lữ đâu phải dễ dàng như thế?”

“Tim ta đã sẵn sàng chưa?”

“Vân chưa! Ta vẫn chưa chuẩn bị. . .”

Kỷ Ninh quay người, dằn tất cả xuống đáy lòng.

Nhớ lại nửa năm qua, sớm chiều ở chung, sống chết có nhau, nhớ lại từ lần đầu gặp sư tỷ cho tới bây giờ, Kỷ Ninh thừa nhận. Ngay từ đầu hắn đó cảm giác rất tốt với sư tỷ, bởi vì Dư Vi sư tỷ và Cửu Liên khác nhau. Cửu Liên có rất nhiều suy nghĩ trái ngược với mình, không phải người cùng thế giới. Còn Dư Vi sư tỷ lại có rất nhiều cách nghĩ giống mình, tính cách cũng rất giống!

Xuất thân. . .

Gặp gỡ. . .

Thiên tư. . .

Mọi thứ sư tỷ đều rất giống mình. Thậm chí sư tỷ còn thông minh hơn cả mình. Nửa năm sớm tối bên nhau thật thoải mái. Sư tỷ đem đến cho mình một loại cảm giác ấm áp vô thanh vô tức, thẩm thấu vào nội tâm mình. Đặc biệt vừa rồi sư tỷ thổi sáo ở đây, tiếng sáo kia thật sự thấu tới tận tâm can của mình. Thậm chí Kỷ Ninh còn cảm nhận được cả niềm vui nỗi buồn. . .

Cảm giác thấu hiểu tâm tư của sư tỷ làm Kỷ Ninh cảm nhận được vẻ yếu mềm của sư tỷ, thậm chí hắn còn muốn ôm lấy sư tỷ lúc đó.

Cho nên hắn mới không kìm lòng được hỏi về vấn đề đạo lữ.

“Việc đạo lữ không thể coi thường được.” Kỷ Ninh thầm thở dài.

Dư Vi thấy Kỷ Ninh chui vào sâu trong hang nằm thì cũng đứng dậy đi ra cửa hang. Nàng ngồi ở cửa hàng, mắt dõi về phía núi rừng vô tận bên ngoài. Ở cửa hang có trận pháp che mắt nên bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong.

Ánh trăng chiếu vào cửa hang

Dư Vi lặng lẽ bó gối ngồi thổi sáo.

“Ta có thể cảm nhận được trái tim của sư đệ Kỷ Ninh.”

“Mọi dồn nén của ta từ trước đến giờ đều theo đó mà trôi đi.”

“Trong ngày thứ sáu ở thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, đúng lúc ta bị dồn tới đường cùng, thế giới Sơn Thủy đồ lớn như vậy, mà sư đệ lại có thể trùng hợp tới. Chẳng lẽ vận mệnh đã muốn nói cho ta rằng sư đệ và ta sẽ ở cùng một chỗ sao?”

“Chẳng lẽ ta sẽ có đạo lữ sao? Ta có tham vọng quá với đạo lữ không?”

Dư Vi nhìn trăng treo cao trên vòm trời, tự hỏi. “Ông trời, rốt cuộc bây giờ ta phải làm gì?”

Dư Vi hiểu được nàng đang đi tới một bước ngoặt của cuộc đời.

Nếu nàng một lòng muốn sống với Kỷ Ninh thì hai người mới có thể tiến tới nhau.

Nếu nàng thật sự không muốn thì sau khi rời khỏi thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, chia tay ra là hết tất cả.

Qua từng tháng, số lượng Vạn Tượng chân nhân trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ không ngừng giảm. Hiện tại gần như những người còn lại trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ đều là những yêu nghiệt có chiến lực ngang tầm cỡ Địa tiên bình thường.

Trên quảng trường hoàng thành.

“Ha ha, hiện tại trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ chỉ còn lại hơn một ngàn người. Vậy mà Hắc Bạch Học cung ta có tới ba!” Ngũ Phong tiên nhân cực kỳ đắc ý. Tới cả thế lực đỉnh cao ở quận An Thiền là ‘An Thiền Bắc Sơn tộc’ còn không so sánh được với Hắc Bạch Học cung. Ba người của Hắc Bạch Học cung tham gia lần này đều rất khủng khiếp.

“Tới cả An Thiền Hầu còn phải bắt chuyện lâu như thế, thậm chí là những chư hầu, bộ tộc, tông môn lớn khác cũng phải nói chuyện với ta.” Ngũ Phong tiên nhân lập tức nhíu mày. “Có điều hơi khó hiểu là rõ ràng Kỷ Ninh cũng rất lợi hại, vậy mà tại sao người tới hỏi chuyện toàn nhắc tới tên nhỏ lôi thôi kia nhỉ?”

Ông ta có thể cảm giác được rằng những bộ tộc, môn phái lớn kia đều rất có thiện ý với Hắc Bạch Học cung, đều muốn làm quen với Lạp Tháp chân nhân. Như thể Kỷ Ninh và Dư Vi còn lâu mới có thể so sánh được với ‘Lạp Tháp chân nhân’ vậy.

“Lạ thật đấy, Kỷ Ninh cũng rất lợi hại cơ mà, thời gian tu luyện lại còn ngắn hơn.” Ngũ Phong tiên nhân nghi hoặc.

“Đúng là khó hiểu.” Ở chủ điện Thiên Mang Điện, sau khi ngủ xong một giấc tỉnh dậy, Lã Động Tân trợn mắt nói. “Ta đã ngủ một giấc ba tháng, vậy mà tại sao cô nương tên Dư Vi kia lại chưa kết đạo lữ với Kỷ Ninh vậy?”

“Việc đạo lữ không thể coi thường được!” Một Thuần Dương chân tiên mặc đạo bào có hình Thái Cực đỏ máu lắc đầu nói.

“Chuyện tình yêu đâu thể chậm trễ được!” Lã Động Tân lắc đầu nói. “Từ kinh nghiệm ta kiếm được khi đi khắp ba ngàn thế giới lớn, thì việc tình yêu tới lúc quan trọng nhất định phải quyết đoán! Nếu cứ lề mề kéo dài thì càng về sau lại càng khó thành đạo lữ được. Ta dám cá! Nếu hai người Dư Vi và Kỷ Ninh kết thành đạo lữ với nhau thì nhất định phải kết đạo lữ trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ. Tới lúc ra ngoài Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ. . .thì đã không còn lưu lạc sống chết, bên nhau sớm tối nữa thì sẽ không thể nào kết thành đạo lữ được!”

“Các ngươi có dám cá hay không?” Lã Động Tận nhìn bốn phía.

“Lã Động Tân, ngươi là thánh tình, nói một là một, nhưng tại sao ngươi lại không có đạo lữ?” Vị Chân Tiên mặc áo Thái Cực đỏ máu nói.

“Trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường. Người ngoài tỉnh táo, trong cuộc u mê.” Lã Động Tân thản nhiên nói rồi cũng không thèm nhìn nữa.

Trong một hang núi yên lặng có bố trí mê trận xung quanh.

Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi trên đám cỏ.

Từng dòng nước, lửa quay quanh, từng luồng Thái Âm lực và Thái Dương lực được Kỷ Ninh hấp thu vào trong cơ thể. Mặc dù đang ở trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ nhưng vẫn hoàn toàn có thể tu luyện ‘Xích Minh Cửu Thiên Đồ’ được.

“Rầm rầm rầm. . .”

Trong cơ thể Kỷ Ninh phát ra từng tiếng nổ, gân cốt va đập, da thịt nhanh chóng biến chất sinh ra tiếng nổ vang.

Cho tới cấp độ hiện tại, thân thể Kỷ Ninh đã cực kỳ rắn chắc, chênh lệch với Thần Ma ‘Tương Liễu Phương’ cấp độ Nguyên Thần cũng không quá xa. Cho dù có thở ra một hơi nhỏ thì cũng đủ tạo thành cơn lốc quét qua ngàn dặm.

Dần dần mọi thứ trở về yên tĩnh.

Kỷ Ninh mở mắt ra lộ vẻ tươi cười.

“Sư đệ?” Dư Vi hộ pháp ở bên, mong chờ nhìn Kỷ Ninh.

“Ừ, đã đột phá rồi.” Kỷ Ninh thổn thức cười nói. “Cũng đã tốn kha khá thời gian, cuối cùng mới đạt tới tầng thứ mười hai Xích Minh Cửu Thiên Đồ. Có điều đúng là không đồng nhất, tầng thứ mười hai Xích Minh Cửu Thiên Đồ. . .đã có thể sánh ngang với Thần Ma luyện thể Nguyên Thần tiền kỳ thông thường khác rồi. Thậm chí thần thể của ta còn hoàn toàn dung hợp với hồn phách. Ta cảm giác được sự phát triển mạnh mẽ của hồn phách ta.”

Thần Ma luyện thể và dòng luyện khí là hai con đường.

Thần Ma đạt tới cấp độ Nguyên Thần là có thể tách ra một cái phân thân!

Đạt tới cấp độ Phản Hư thì có thể nhổ một sợi tóc tạo thành một phân thân.

Hiện tại Kỷ Ninh tu luyện tới tầng thứ mười hai, thân thể đã rất giống với ‘Quy Xà Nguyên Thần’, có thêm cả khả năng nuôi dưỡng thần hồn. Hơn nữa thần hồn lại thích ứng rất tốt! Nên thần hồn đã có thể dung nhập tới từng bộ phận trên cơ thể. Nói cách khác, máu thịt của Kỷ Ninh bây giờ không đơn giản chỉ là máu thịt vật chất mà con bao hàm cả một phần thần hồn nữa! Cho nên mới có thể tiến hành ‘phân thân’.

“Cảm thấy sự phát triển nhanh chóng của hồn phách?” Dư Vi hỏi. “Ta nghe nói bình thường Thần Ma có hồn phách còn mạnh hơn cả Nguyên Thần đạo nhân.”

“Đúng.” Kỷ Ninh gật đầu. “Thần thể của ta có khả năng nuôi dưỡng hồn phách còn kinh người hơn cả Nguyên Thần Quy Xà. . .Từ cảm nhận khi Nguyên Thần thứ hai của ta tu luyện ra, thì ta suy đoán rằng ít nhất khả năng nuôi dưỡng thần hồn của thần thể ta đã hơn năm sáu lần Nguyên Thần Quy Xà rồi.”

“Bảo làm sao Thần Ma luyện thể lại mạnh mẽ tới vậy, ai cũng nói Thần Ma luyện thể càng về sau càng lợi hại. Đặc biệt là sau khi vượt qua Thiên kiếp, trở thành Thiên Thần. Thiên Thần có thực lực ngang với Thuần Dương chân tiên.” Dư Vi cảm thán.

“Sư tỷ, tỷ cũng biết Thiên Thần sao? Thuần Dương chân tiên sao?” Kỷ Ninh kinh ngạc.

“Đừng quên ta là tiên nhân chuyển thế.” Dư Vi gật đầu. “Theo ta được biết. Tu Tiên chia ra làm Tử Phủ tu sĩ, Vạn Tượng chân nhân, Nguyên Thần đạo nhân, Phản Hư địa tiên, sau khi độ kiếp xong sẽ trở thành Thiên Tiên! Sau Thiên Tiên là Chân Tiên, hay còn gọi là ‘Thuần Dương chân tiên’. Sau Thuần Dương chân tiên là Đại La kim tiên, hay còn gọi là Đại La đạo tổ, đạo tổ. Đạo tổ là những con người có bản lĩnh cao nhất ở tam giới, là bá chủ tuyệt đối. Địa vị của họ còn cao hơi cả Thiên đế ở Thiên Đình!”

Kỷ Ninh sáng cả mắt lên.

Những điều này đều là thứ mà hắn chưa từng biết. Hắn mới tu luyện ba mươi năm, cho dù có cả ký ức kiếp trước thì cũng không có mấy hiểu biết về tam giới.

“Đạo La kim tiên còn được gọi là Đại La đạo tổ, đạo tổ?” Kỷ Ninh thầm nói.

“Nắm giữ một Đạo là điều kiện tiên quyết nếu muốn trở thành Thiên Tiên”

“Nắm giữ một Đại Đạo là điều kiện tiên quyết nếu muốn trở thành Thuần Dương chân tiên. Mà nắm giữ một Thiên Đạo thì chính là điều kiện tiên quyết để trở thành Đại La đạo tổ.” Dư Vi nói.

Kỷ Ninh hơi run lên. Nắm giữ một Thiên Đạo?

Khi trước trong Hắc Bạch Học cung, chưởng giáo ‘Bích Hải đạo nhân’ cũng không kể lại cho mình nhiều như thế. Xem ra kiếp trước của sư tỷ Dư Vi không hề tầm thường. Ít nhất là hiểu biết hơn xa Bích Hải đạo nhân.

“Từ thời Bàn Cổ khai thiên lập địa, trong trời đất đã có mười Thiên Đạo! Với Thiên Tiên thì đây chỉ là kiến thức cơ bản, bất kỳ Thiên Tiên nào đều được nói cho biết.” Dư Vi nói.

“Mười Thiên Đạo?” Kỷ Ninh gặng hỏi. “Mười cái đó là gì?”

“Theo thứ tự là Kim Thiên Đạo, Mộc Thiên Đạo, Thủy Thiên Đạo, Hỏa Thiên Đạo, Thổ Thiên Đạo, Sinh Mệnh Chi Thiên Đạo, Hủy Diệt Chi Thiên Đạo, Âm Chi Thiên Đạo, Dương Chi Thiên Đạo, Hỗn Độn Thiên Đạo.” Dư Vi nói.

Kỷ Ninh lập tức ghi nhớ

Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Âm, Dương, Sinh Mênh, Hủy Diệt, Hỗn Độn!

“Trời đất vạn vật được sinh ra từ hỗn độn, vạn vật chia ra âm dương, tam giới có gốc gác từ ngũ hành.” Dư Vi nói. “Ví dụ như hiểu ra Vũ Thủy Chi Đạo, thì thật ra tính là hiểu đơợc một phần của ‘Tích Thủy Chi Đạo’. Mà Tích Thủy Chi Đạo lại thuộc về Thủy Thiên Đạo.”

Kỷ Ninh gật đầu.

Đạo, Đại Đạo, Thiên Đạo.

“Nắm giữ một Đại Đạo đã vô cùng gian nan.” Dư Vi nói. “Còn phải tới cỡ nắm giữ Thiên Đạo trong truyền thuyết thì mới có tư cách được người khác gọi là ‘Đạo tổ’. Dù sao Thiên Đạo cũng là ngọn nguồn của tất cả các Đạo. Người nắm giữ Thiên Đạo. . .thì hoàn toàn có thể xưng là Đạo tổ!”

Kỷ Ninh hiểu.

Tam Thọ đạo nhân sinh ra đã nắm giữ một Đại Đạo, về sau hiểu thêm được rất nhiều Đại Đạo. Nhưng lại chưa từng nắm một Thiên Đạo nào.

“Đại La đạo tổ cao cao tại thượng, sức mạnh khủng khiếp không tưởng tượng nổi, là bá chủ ở tam giới.” Dư Vi nói. “Thuần Dương chân tiên cũng chỉ tính là kẻ mạnh ở tam giới! Nhưng đạo tổ lại không ra tay tùy tiện bao giờ, thành ra những kẻ chói sáng nhất trong tam giới ngược lại đều là Thuần Dương chân tiên. Còn cỡ như Thiên Tiên thì cũng được tự do tự tại, trường sinh bất lão, đủ thực lực để đứng một phương. Dù sao cũng không có nhiều Thuần Dương chân tiên nên địa vị của Thiên Tiên cũng khá cao.”

Kỷ Ninh gật đầu.

Tới hôm nay hắn mới hiểu được. . .Từng cửa ải trên con đường tu tiên.

“Thế còn con đường của Thần Ma thì sao?” Kỷ Ninh hỏi.

“Thần Ma vượt qua Thiên kiếp sẽ trở thành Thiên Thần! Thiên Thần ngang tầm với Thuần Dương chân tiên. Mỗi một Thiên Thần đều là kẻ mạnh trong tam giới.” Dư Vi nói. “Phía trên Thiên Thần là Chân Thần! Thông thường Chân Thần đều là những Thần Ma chân chính. Bọn họ lĩnh ngộ ra được thần thông cho mình, đánh trời dẹp đất, thực lực cực kỳ đáng sợ, hoàn toàn có thể sánh ngang với Đại La kim tiên đạo tổ!”

“Chân Thần là giai đoạn tối cao của Thần Ma. . .Tục truyền rằng, trước khi khai thiến tích địa, vùng hỗn độn lúc đó sinh ra một vài Thần Ma, trong đó yếu nhất là Thiên Thần hỗn độn! Mạnh nhất là Chân Thần hỗn độn. Những Thần Ma đó đều thuộc vào tầm cỡ đỉnh cao ở tam giới. Chưa cần tu luyện đã là tồn tại vô cùng đáng sợ rồi.”

Mãng Hoang Kỷ

Mãng Hoang Kỷ

Score 8
Status: Completed Author:

Một đứa bé sinh ra đã bị bệnh hiểm nghèo, vừa hiểu được giá trị của cuộc đời đã phải đếm dần ngày chết.

Cô độc gặm nhấm nỗi đau mười tám năm trời cuối cùng cũng không thể tránh được số mệnh, người thanh niên đó mãi mãi ra đi.

Nhưng hắn đâu ngờ chết đi lại là một khởi đầu mới, là một chuỗi nối tiếp nhân quả của kiếp trước, và là cơ may cũng như một tương lai rạng ngời cho kiếp sống mới, luân hồi, đầu thai… những khái niệm mà người thanh niên này chỉ gặp trong phim ảnh bỗng chốc hóa thành hiện thực…

Dang tay đón chào hắn là một vùng trời bao la rộng lớn, Trái Đất trước kia vốn chỉ là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ nhoi, ở trên còn thêm ba nghìn thế giới lớn nữa… và tất cả cũng chỉ mới nằm trong Nhân Giới trực thuộc Tam Giới.

Kỳ ngộ nhờ công đức từ kiếp trước, nay sẽ giúp hắn có cơ hội sánh vai cùng thiên binh thiên tướng, Khoa Phụ, Hậu Nghệ… hơn nữa còn có khả năng được tiếp xúc với các vị thần xa xưa như Bàn Cổ, Nữ Oa…

Chặng đường rất dài, tranh đấu khốc liệt, bước từng bước nhỏ trên con đường tu tiên để đạt được trường sinh vĩnh hằng, các tầng lớp thế giới chất chồng lên nhau, người – ma – yêu - tiên ẩn hiện khó lường, vô số cạm bẫy giăng đầy phía trước…

Cuối cùng Kỷ Ninh, nhân vật chính của chúng ta sẽ đi trên con đường chông gai đó như thế nào đây? Hãy cùng tận hưởng những cảm xúc hồi hộp, oai hùng lôi cuốn và xúc động…

Mời các độc giả cùng theo dõi tiểu thuyết tu tiên huyền huyễn của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị: Mãng Hoang Kỷ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset