Hoàng đế Đại Hạ ngồi trên đại điện cao cao quan sát xuống dưới, hờ hững nói. “Cho tới bây giờ, đại hội Tiên Duyên đã tới thời khắc quan trọng nhất. Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu, Lạp Tháp chân nhân, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân.”
Sáu người Kỷ Ninh cùng nhìn về phía hoàng đế Đại Hạ.
“Vòng tiếp theo sẽ quyết định ra ba người trong sáu có hi vọng được sư tôn thu làm đệ tử.” Giọng nói của hoàng đế Đại Hạ hơi lạnh nhạt, ánh mắt của hắn đảo qua từng người trong sáu người nhóm Kỷ Ninh. Hắn cũng hiểu rõ, vương triều Đại Hạ nằm trong tam giới. Lúc tam giới rung chuyển chính là lúc mà anh hùng hào kiệt sẽ được sinh ra. Rất có thể trong sáu người này sẽ có người trở thành anh hùng hào kiệt khắp tam giới! Trong đó nhất định sẽ có một người được làm đệ tử của Xích Minh đạo tổ, ngoài ra còn có một người đã là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế rồi.
“Các ngươi tĩnh tâm một canh giờ đi.”
“Một canh giời sau, vòng chiến đấu quan trong sẽ được bắt đầu.” Hoàng đế Đại Hạ lạnh nhạt nói.
Sau người Kỷ Ninh hơi sửng sốt.
Tĩnh tâm một canh giờ?
Áp lực vô hình về việc lọt vào ba người đứng đầu đã làm cho sáu người bọn họ cảm thấy hô hấp khó khăn rồi. Bọn họ đều chuẩn bị bắt đầu một chọi một đầy đủ. Ai ngờ hoàng đế Đại Hạ lại cho bọn họ tĩnh tâm một canh giờ.
“Một canh giờ sau sẽ chiến đấu. Đây chính là cuộc chiến thay đổi cả vận mệnh của các ngươi.” Hoàng đế Đại Hạ thản nhiên nói ra một câu.
. . .
“Hạ Mang, ngươi đúng là giỏi tra tấn người.” Lã Động Tân cười nhạo. “Người ta vẫn hay nói, cái chết không đáng sợ, đứng trước cái chết mới là đáng sợ. Nếu để cho bọn họ đấu ngay thì đã đành. Ngươi lại cho bọn họ hẳn một canh giờ. . .Trong một canh giờ này. E là áp lực vô hình sẽ giày vò từng người cho mà coi!”
“Cơ hội thành đệ tử Đạo tổ lại có thể dễ dàng tới tay sao?” Hạ Mang hờ hững nói. “Chín người chúng ta đều phải trải qua vô số kiếp nạn sống chết mới có được ngày hôm nay. Mà bọn họ mới chỉ là những Vạn Tượng chân nhân. Không mài giũa thì làm sao nên cơm cháo gì được. Áp lực vô hình từ cơ hội trở thành đệ tử Đạo tổ chính là cách mài giũa tốt nhất.”
“Các vị đoán thử xem, Đạo tổ sẽ chọn ai trong sáu người này?’ Bắc Địa tiên ông nói.
“Lạp Tháp chân nhân tới ba người đứng đầu không khó. Có điều hắn đã là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế nên Đạo tổ sẽ không thể chọn hắn. Ừ. . .Nói không chừng là Hạ Mang Tử Sơn ấy. Hạ Mang Tử Sơn kia có khí phách đã thấu tận xương cốt, có lẽ cũng là nhờ số mệnh của Hạ Mang tộc. Chỉ cần có thể trở thành đệ tử của Đạo tổ thì tương lai sau này khó mà đoán được.”
“Ta lại thấy thiếu niên đầu trọc đi chân trần kia hơn. Ta cảm giác như hắn có bóng dáng gì đó của Thần Nông tộc.”
Loài người chính là chủng tộc mạnh nhất trong vô số chủng tộc. Sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, Nữ Oa tạo ra, loài người không ngừng sinh sản, học tập, lớn mạnh dần rồi bắt đầu bước lên con đường tu tiên. . .Ngay trong thế giới thương cổ, loài người đã có tới mấy vị bản lĩnh lớn tuyệt đỉnh rồi.
Nhân Hoàng Thần Nông tộc là một trong số những bộ tộc đó.
“Đại Thế Chí, đầu ngươi bị lú rồi sao? Thiếu niên đầu trọc đi chân trần kia dùng Phục Hi côn trận, nên cũng phải có liên hệ với ‘Phục Hi tộc’ chứ.”
“Ta lại thấy Kỷ Ninh mới là lựa chọn tốt nhất. Kỷ Ninh kia mới tu luyện hơn ba mươi năm mà đã yêu nghiệt tới vật. Tiềm lực khó mà đoán được. Có lẽ Đạo tổ sẽ chọn Kỷ Ninh.”
“Ta cảm thấy Mộc Truyền chân nhân kia không tệ.”
“Ta thấy Thương Ngô Thứu hơn.”
Chín Thuần Dương chân tiên nhóm hoàng đế Đại Hạ, ngoại trừ Lạp Tháp chân nhân không ai chọn ra, còn đâu đều nhìn trúng một trong năm người kia.
Bốn người Kỷ Ninh, Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt, Lạp Tháp chân nhân ngồi cùng một chỗ. Dư Vi và Uất Trì Tích Nguyệt nhìn nhau, không dám mở miệng. Còn Kỷ Ninh, Lạp Tháp chân nhân thì vẫn đang trầm mặc tĩnh tâm.
“Dư Vi, hai người bọn họ làm sao. . .” Uất Trì Tích Nguyệt lo lắng truyền âm.
“Không phải lo lắng. Tuy hai người bọn họ đều có đạo tâm lợi hại. Nhưng sức hấp dẫn của việc trở thành đệ tử Đạo tổ quá lớn. Hơn nữa lại sắp tới trận chiến quan trong nên bọn họ cứ im lặng như thế cũng tốt, có thể mài giũa đạo tâm luôn.” Dư Vi nói. Tương đối mà nói thì kinh nghiệm tu luyện của nàng cao hơn. Dù sao thì nàng cũng có ký ức kiếp trước.
Tuy Kỷ Ninh cũng có ký ức kiếp trước, nhưng kiếp trước Kỷ Ninh sống quá ngắn, lại chỉ là người thường.
Thời gian trôi qua, đảo mắt một canh giờ đã quan.
“Vòng thứ tư, cũng là vòng quan trọng nhất.” Thanh âm của hoàng đế Đại Hạ đột nhiên vang lên.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Kỷ Ninh, Lạp Tháp chân nhân, Hạ Mang Tử Sơn, Hắc Thạch chân nhân, Thương Ngô Thứu, Mộc Truyền chân nhân đều mang đầy khát vọng nhìn về phía hoàng đế Đại Hạ.
“Sau khi suy tính một hồi, ta đã bố trí cho sáu người các ngươi đánh ba trận.”
“Trận đầu, Lạp Tháp chân nhân đấu với Mộc Truyền chân nhân.”
“Trận thứ hai, Hắc Thạch chân nhân đấu với Thương Ngô Thứu.”
“Trận thứ ba, Kỷ Ninh đấu với Hạ Mang Tử Sơn.”
Âm thanh hùng hồn vang vọng đại điện.
Sáu người Kỷ Ninh lập tức ném ánh mắt của mình về phía đối thủ.
Lạp Tháp chân nhân và Mộc Truyền chân nhân đều là người mộc mạc chất phác. Hai người giản dị chất phác lại đều cùng vào vòng sáu người. Lúc này, hai người bọn họ chỉ có thể có một vào vòng ba người. Cả hai cùng nhìn nhau. . .với vẻ rất bình tĩnh. Nhưng sau ánh mắt bình tĩnh ấy chính là quyết tâm không thể đổi dời.
Hắc Thạch chân nhân và Thương Ngô Thứu đều đặc biệt thích độc hành. Hắc Thạch chân nhân với dáng vẻ đầu trọc chân trần tay nắm cây côn gấp khúc. Thương Ngô Thứu thì như một con chim ưng, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ thù. Hai người nhìn nhau từ xa xa với đôi mắt bùng cháy.
Kỷ Ninh và Hạ Mang Tử Sơn là hai người hung mãnh nhất. Hạ Mang Tử Sơn có cốt cách bá đạo, tới côn pháp của hắn cũng bá đạo theo. Còn Kỷ Ninh lại chính là Kiếm Tiên đứng đầu đại hội Tiên Duyên này. Đừng nhìn vào vẻ thiếu niên thanh tú mà lầm, nếu tính về lực lượng thì hắn chính là một trong những người mạnh nhất.
. . .
Mộc mạc chất phác đấu với mộc mạc chất phác
Độc hành đầu với độc hành.
Hung mãnh đấu với hung mãnh.
Trần đầu, hai người Lạp Tháp chân nhân và Mộc Truyền chân nhân tới đại trận phong cấm đi. Có thể bắt đầu rồi.” Hoàng đế Đại Hạ ra lệnh.
“Rõ.”
Lạp Tháp chân nhân cùng Mộc Truyền chân nhân cùng cung kính đáp rồi đi ra ngoài điện.
“Hạ Mang, ngươi bố trí như vậy thật đúng là châm nhọn đấu với kim sắc.” Lã Động Tân lắc đầu. “Ta cũng không thể nào đoán ra xem ai trong số họ có thể tới vòng ba người. Không ra, không đoán ra chút nào.”
“Càng khó đoán thì lại càng đáng mong chờ.” Mặc dù hoàng đế Đại Hạ đang nói chuyện với Lã Động Tân, nhưng ánh mắt của hắn vẫn dán vào đại trận phong cấm ở bên ngoài. Trận chiến dành thứ hạng ba người đứng đầu đều là những trận quan trọng. Nhất định phải xem thật cẩn thận. . .Dù sao xem trực tiếp cũng khác xa xem Thủy Kính thuật.
Thủy Kính thuật chỉ để là một góc nhìn.
Mà xem trực tiếp thì có thể cảm nhận được cả dao động của ‘Đạo’.
“Kỷ Ninh, hai người bọn họ ai sẽ thắng đây?” Uất Trì Tích Nguyệt cũng cực kỳ căng thẳng.
“Không biết.” Kỷ Ninh lắc đầu rồi liếc mắt sang phía Hạ Mang Tử Sơn cách đó không xa.
Hạ Mang Tử Sơn cũng nhìn lại.
Hai người liếc nhau một cái rồi lại dời ánh mắt sang trận chiến đã bắt đầu đằng kia. . .Lạp Tháp chân nhân và Mộc Truyền chân nhân. Trong hai người sẽ có một người vào vòng ba người.
Sẽ là ai đây?
. . .
Trong đại trận phong cấm.
Lạp Tháp chân nhân và Mộc Truyền chân nhân đứng ở xa xa nhìn nhau.
“Ngươi là đối thủ mạnh nhất mà ta gặp phải trong lần đại hội Tiên Duyên này .” Mộc Truyền chân nhân vẫn mang dáng vẻ mộc mạc chất phác như bình thường, nhưng vào giờ phút này, ánh mắt của hắn đã trở nên lợi hại như con dao. Hắn trịnh trọng nói. “Qua trận chiến giữa ngươi và Cửu Tử chân nhân, ta đã biết được ngươi mạnh tới cỡ nào. Có điều. . .Ngươi sẽ thua hoặc chết dưới tay ta.”
“Sao thế, miệng nói không hơn được gì đâu. Có chiêu gì lợi hại cứ việc đánh ra đi.” Lạp Tháp chân nhân cười híp mắt.
Oang! Oang!
Hai người cùng lúc biến thành người cao lớn ba đầu sáu tay.
Sáu bàn tay của Mộc Truyền chân nhân đều cầm chùy lớn. Còn Lạp Tháp chân nhân thì lại đánh tay trần. Chính vì có được ‘đại thần thông Huyền Vũ’ nên hắn cũng chẳng cần tới vũ khí. Thật ra Kỷ Ninh cũng vật. Trích Tinh Thủ đã làm cho bàn tay của hắn ngang cỡ với pháp bảo tiên giai, nhưng do Trích Tinh Thủ có liên hệ quá lớn thành ra Kỷ Ninh không dám để lộ.
Nếu để lộ trước mặt Xích Minh đạo tổ thì đã đành, đằng này ở đại hội Tiên Duyên làm người nhiều mắt này. Một khi mà hắn để lộ ra là tin tức sẽ truyền đi, e là lúc đó sẽ có không ít người ở tam giới biết. . .Rồi lại dây dưa tới những kẻ có thù oán với Tam Thọ đạo nhân, làm chúng tới giết mình để hủy truyền thừa của Tam Thọ đạo nhân!
Kỷ Ninh không dám liều cho nên hắn chưa bao giờ dùng tay trần đi ngăn cản pháp bảo mặc dù là tay của hắn còn mạnh hơn cả Bắc Minh kiếm.
“Gào. . .”
Một con Quy Xà khổng lồ xuất hiện.
Còn kèm theo cả tiếng gầm rú. Ở giữa con Quy Xà, Lạp Tháp chân nhân toát ra vẻ bá đạo cùng cực, lấn áp toàn bộ Mộc Truyền chân nhân.
“Đây là thế giới của ta. . .” Mộc Truyền chân nhân híp mắt, lộ ra vẻ say mê. Lập tức ở quanh đại trận bắt đầu xuất hiện từng mầm cây. Cây nhanh tróng sinh trưởng tạo thành những cây đại thụ che trời. Cây đại thụ che trời chết đi hóa thành tro tàn thì lại có những cây khác lớn lên. Giữa đám cây cối mọc lên, Mộc Truyền chân nhân ba đầu sáu tay như một cái cây hình người. Sáu cánh tay của hắn như từng cành cây. Chùy lớn trong tay như trái cây.
“Uỳnh!” Lạp Tháp chân nhân lao tới giết, nắm tay như sấm sét đánh rầm rầm xuống.
Mộc Truyền chân nhân cũng quật chùy ra.
Uỳnh!
Chùy đập vào cánh tay. Mộc Truyền chân nhân lùi liên tiếp làm lực đánh vào tản đi, người vẫn nắm chắc sáu cây chùy như trước.
“Công không phá được thế thủ của hắn sao?” Lạp Tháp chân nhân hơi kinh ngạc. “Không hổ là thiên tài tuyệt thế thành danh từ ba trăm năm trước. Thật đúng là nhịn ba trăm năm có khác.”
Lạp Tháp chân nhân thay đổi thế công.
Hắn thi triển ra bí thuật ‘Điệp Lãng’. Chỉ thấy Lạp Tháp chân nhân tấn công như những cơn sóng trào. Từng đợt sau mãnh liệt hơn đợt trước, không ngừng chồng chất lên nhau! Để chặn lại, Mộc Truyền chân nhân nổi tiếng phòng thủ cũng phải cố hết sức.
“Cây cối sinh trưởng nhất định phải có nước!” Sắc mặt Mộc Truyền chân nhân hơi đổi, bỗng nhiên mở miệng.
Vù vù vù. . .
Đại trận phong cấm vốn tràn ngập cây cối mọc lên bỗng xuất hiện từng dòng nước. Vô số dòng nước chảy quanh những thân cây làm cho người ta cảm giác Mộc Truyền chân nhân cũng đã thay đổi. Lúc trước, Mộc Truyền chân nhân như cái cây thông thường thì lúc này hắn lại có một cái gì đó linh hoạt, nhanh nhạy tới cùng cực.
“Hai cái Đại Đạo?”
“Vậy mà hắn đi một lúc tới hai cái Đại Đạo?”
Chín Thuần Dương chân tiên nhóm Lã Động Tân, hoàng đế Đại Hạ đều kinh hãi. Trong những trận chiến trước ở Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, Mộc Truyền chân nhân luôn sử dụng một ‘Đại Đạo Thanh Mộc’. Còn ‘Đại Đạo Nguyên Thủy’ này thì Mộc Truyền chân nhân chưa bao giờ lấy ra.
Đại Đạo Thanh Mộc và Đại Đạo Nguyên Thủy là hai loại Đại Đạo hỗ trợ cho nhau.
Một tên Vạn Tượng chân nhân đồng thời đi hai cái ‘Đại Đạo’ lại có cảnh giới cực kỳ sâu, ít nhất cũng tới ‘Vực Cảnh Đại Đạo’ thì cả đại hội Tiên Duyên này cũng chỉ có mình Mộc Truyền chân nhân.
Mộc Truyền chân nhân kia như một người mộc mạc chất phác không biểu lộ ra, nhưng một khi biểu lộ ra thì lập tức làm tám phương khiếp sợ.