Những Thuần Dương chân tiên khác cũng đều nhìn vào thế giới trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ. Điều này làm cho hoàng đế Đại Hạ đành chịu, thầm nghĩ: “Quả đúng là lúc tam giới rung chuyển, mỗi người bản lĩnh lớn đều bắt đầu bố trí đủ đường. Sư tôn Xích Minh đạo tổ của nhà ta cũng từng có ơn chỉ điểm với Lã Động Tân. Mà kiếp trước Lã Động Tân cũng có quen biết khá tốt với ta. Hắn không làm gì thì mọi việc đều ổn cả. Chỉ có vị Bồ tát Đại Thế Chí kia!”
Hoàng đế Đại Hạ rất rõ ràng. Người bản lĩnh lớn tuyệt đỉnh trong tam giới cũng chia ra làm nhiều phe cánh.
Ít nhất trong tám vị Thuần Dương chân tiên tới đây thì những vị bản lĩnh lớn sau lưng họ. . .gần như đều có quan hệ khá tốt với sư tôn ‘Xích Minh đạo tổ’ của hắn. Chỉ có Bồ tát Đại Thế Chí là người Phật môn nên quan hệ cũng chỉ qua loa với Xích Minh đạo tổ, nhưng cũng không phải là đối địch.
“Nhất định phải cẩn thận. Nếu đã có người trong đại hội Tiên Duyên bị hắn coi trọng, e là không chừng tên Đại Thế Chí kia sẽ ngầm bắt đi mất ấy chứ.” Hoàng đế Đại Hạ thầm nhủ.
Trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ.
Kỷ Ninh đang đứng trên một ngọn núi khá thấp, cỏ cây um tùm che cả người Kỷ Ninh.
“Trước khi giết Phù Vân tiên nhân, ta cũng chỉ được coi là kẻ tầm thường được nhắc tới trong tình báo của Thiên Bảo Sơn. Nhưng sau khi giết Phù Vân tiên nhân, tiếng tăm của ta truyền khắp vương đô Đại Hạ, tình báo của Thiên Bảo Sơn cũng tâng bốc lên quá nhiều, nhận định ta là kẻ có thực lực trong một trăm người đứng đầu.” Kỷ Ninh bất đắc dĩ.
Thiên Bảo Sơn cũng phải cân nhắc một chút, thật ra chỉ có tổng cộng ba mươi hai người được nhận đinh là đứng ‘trong một trăm người đứng đầu’. Kỷ Ninh chính là một trong ba mươi hai người này.
Bởi vậy có thể thấy được. . .
Trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, những kẻ như Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu, Kỷ Ninh nằm trong ba mươi hai người kia, vừa mới bị phát hiện là sẽ bị vây công. Những người tu tiên bên ngoài đều cho rằng đám Kỷ Ninh là những kẻ có hi vọng lớn nhất, phải giết đám Kỷ Ninh thì bọn họ mới có thể có hi vọng vượt qua thử thách Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ.
“Nghỉ một chút vậy.” Vừa rồi Kỷ Ninh bị hơn một trăm tên đuổi giết, may là có con thuyền trốn được.
“Vù.”
Pháp bào của Kỷ Ninh nhanh chóng biến từ da thú thành áo choàng đen bình thường.
“Thiếu niên mặc áo choàng đen sẽ bình thường hơn.” Kỷ Ninh nghĩ ngợi. “Không bị tới mức vừa mới liếc mắt là đã phát hiện ra được.”
“Đi.”
Sau khi biến từ thiếu niên mặc da thú thành mặc áo đen, Kỷ Ninh âm thầm lẻn đi trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ.
Thường trực phóng thần thức ra điều tra mười dặm xung quanh.
Điều tra trong phạm vi nhỏ, Kỷ Ninh có thể lập tức tới được ngay, hơn nữa, điều tra phạm vi nhỏ cũng sẽ làm cho hắn không phải động tới quá nhiêu người.
Vù! Vù! Vù!
Qua mười tám lần dùng thần thức điều tra, Kỷ Ninh phát hiện ra một cô gái mặc áo bào trắng. Cô gái kia cũng phát hiện ra hắn, đột nhiên quay đầu lại nhìn.
“Vèo!” Kỷ Ninh như một con chim đại bàng, xé gió bay tới nhanh như tia chớp, lao thẳng từ trên ngọn núi xuống chỗ cô gái áo bào trắng dưới kia.
“Muốn chết à.” Cô gái áo bào trắng lạnh lùng quát, trong tay xuất hiện hai cây côn ngắn tỏa ra ánh điện quang.
Trong khoảng khắc lao tới, ý nghĩ vừa xuất hiện, lập tức có một đóa Thủy Hỏa Liên Hoa lớn xuất hiện. Sau khi ngộ ra ‘Liên Hoa Kiếm Giới’, hai môn pháp thuật Liên Hoa Kiếm Giới và Thủy Hỏa Liên Hoa kích thích lẫn nhau, đặc biệt là sau một năm cẩn thận tìm hiểu hoàn thiện ở vương đô, pháp thuật Thủy Hỏa Liên Hoa đã càng thêm hoàn mỹ!
Hơn nữa, sau một năm nuôi dưỡng, Địa Hỏa và Hàn Sát của Kỷ Ninh cũng đã đều tăng tới cấp một.
Với Địa Hỏa Hàn Sát cấp một làm nền móng, ‘thần văn Thái Âm Thái Dương’ trên cơ thể làm vật dẫn nước lửa trong trời đất phụ trợ, kết hợp với Kiếm Đạo, Vũ Thủy Chi Đạo, Liệt Hỏa Chi Đạo, Tật Phong Chi Đạo, Không Gian Chi Đạo. . .cuối cùng tạo ra Thủy Hỏa Liên Hoa. Uy lực tăng lên cực nhiều.
“Sao?” Cô gái áo bào trắng cực kỳ kinh ngạc. Thủy Hỏa Liên Hoa cỡ ngàn trượng kia đã bao phủ nàng ở bên trong.
“Pháp thuật à?” Cô gái áo bào trắng cười lạnh lùng. Bỗng nhiên thể hình của nàng lớn phổng lên, biến thành một người to lớn cao mười hai trượng. Đồng thời cô gái mặc áo bào trắng cũng thi triển ra thần thông ‘Ba Đầu Sáu Tay’. Trong lúc nhất thời, sáu cây côn ngắn trong tay nàng cùng lóe ra ánh điện quang. Nàng gào lên, cầm cây côn trong tay đánh thẳng tới tầng tầng cánh sen nước lửa đang vây lấy nàng.
Uỳnh!
Uỳnh!
Như hai tòa núi lớn va chạm, sáu cây côn ngắn mang theo uy lực sấm sét, thêm vào cả uy lực Thần Ma luyện thể của cô gái áo bào trắng, làm cho tầng tầng cánh sen bị đánh cho vỡ vụn. Nhưng những cánh sen nước lửa kia vẫn không ngừng sinh trưởng.
“Cái gì!” Cô gái áo bào trắng kinh hãi. Dựa theo suy đoán của bản thân, cô ta tính là có thể dễ dàng phá được pháp thuật kia. Nhưng hiện tại mới phá có tí mà pháp thuật của đối phương đã lớn ra không ngừng rồi.
“Khá lắm. E là cô gái áo bào trắng kia còn mạnh hơn cả Tuyết Vũ đạo nhân một chút ấy chứ.” Kỷ Ninh cũng kinh ngạc. “May là Hàn Sát Địa Hỏa của ta đã tới cấp một, với cả pháp thuật cũng đã hoàn thiện hơn trước. Nếu như vào một năm trước, e là đã bị nàng phá tan tành rồi. Có điều, bây giờ nàng ta không phá được ra nổi thì chắc chắn là phải thua rồi.”
“Vù!”
Xung quanh Kỷ Ninh lập tức xuất hiện tầm hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm, phi kiếm Hàn Minh làm trung tâm, toàn bộ những thanh kiếm còn lại đều là phi kiếm địa giai.
“Đi.” Kỷ Ninh chỉ tay về xa xa, lập tức có một thanh phi kiếm tỏa sáng vàng lập tức xé gió bay đi, đánh thẳng vào cô gái áo bào trắng. Thậm chí kiếm ý đáng sợ ẩn chứa trong phi kiếm màu vàng còn xâm nhập thẳng vào tâm linh của đối phương. Đây chính là sự đáng sợ của kiếm ý do ‘Kiếm Tiên’ phát ra.
“Ngươi là Bắc Minh chân nhân Kỷ Ninh!” Cô gái áo bào trắng kia kinh ngạc hô lên. Pháp thuật hoa sen đã đành, lại còn thêm cả hơn bảy trăm thanh phi kiếm thế kia nữa. Nếu mà nàng ta không nhận ra Kỷ Ninh thì mới là điều kỳ quái.
“Keng!” Đối mặt với kiếm quang Tiểu Thiên kiếm trận của Kỷ Ninh tấn công, cô gái áo bào trắng dùng sáu thanh côn ngắn đi ngăn cản. Uỳnh. . .Uy lực của Tiểu Thiên kiếm trận còn mạnh hơn cả Thủy Hỏa Liên Hoa. Thủy Hỏa Liên Hoa chủ yếu là trói buộc, nghiền nén. Tiểu Thiên kiếm trận lại chuyên để tấn công. Mà gần như là chín phần thần hồn của Kỷ Ninh cũng đã đặt ở việc duy trì Tiểu Thiên kiếm trận. Cô gái áo bào trắng bị đánh bay thẳng ra đằng sau, hai cây côn ngắn trên tay bị văng ra. Bản thân nàng cũng bị Thủy Hỏa Liên Hoa đằng sau chặn lại.
Ào ào. . .
Áp lực nghiền của cánh sen nước lửa không ngừng tăng lên người cô gái mặc áo bào trắng.
“Đáng hận.” Cô gái áo bào trắng cắn răng, hung hăng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh. “Kỷ Ninh, coi như ngươi lợi hại.”
Nàng ném ra một tín phù.
Oang.
Một lực lượng vô hình lập tức bao phủ quanh cô gái áo bào trắng, tiếp theo, cô ta bị dời đi.
“Thật là lợi hại.” Kỷ Ninh vung tay lên, thu tín phù kia lại. “Gặp bừa một người đã mạnh tới vậy rồi. May là Thủy Hỏa Liên Hoa của ta có thể vây chặt lấy nàng. Nếu không, cho dù có không đánh lại ta, nàng ấy vẫn có thể chạy thoát được.”
Trong tình báo của Thiên Bảo Sơn cũng ghi lại rất rõ, bản thể Kỷ Ninh am hiểu cận chiến, sau đó mới tới kiếm trận phi kiếm. Kiếm trận phi kiếm kém khả năng cận chiến không ít.
Cô gái áo bào trắng kia phát hiện ra Kỷ Ninh chỉ riêng với ‘kiếm trận’ đã hoàn toàn hơn hẳn nàng. E là nếu giao chiến mười hiệp là có thể giết chết nàng! Nếu Kỷ Ninh đánh cận chiến. . .không chừng một hai chiêu là đã có thể giết chết nàng. Hơn nữa, bị Thủy Hỏa Liên Hoa vây chặt, nàng không thể chạy được. Vì thế nên chỉ còn nước nhận thua. Ít ra còn giữ được mạng.
Kỷ Ninh cẩn thận dò dẫm. Hắn luôn cực kỳ chú ý xung quanh, để ý không lại bị vây công. Thật ra Thiên Bảo Sơn nhận định hắn là kẻ có thực lực trong một trăm người đứng đầu cũng có đạo lý của nó.
Dù sao bản thể Kỷ Ninh từng dựa vào thần thông, cận chiến giữ được mạng trước ‘Bạch Cốt Diệt Tiên Châm! Việc này làm cho Thiên Bảo Sơn nhận định khả năng cận chiến của bản thể Kỷ Ninh cực kỳ đáng sợ. . .
Một chọi một. . .
Trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, đúng là Kỷ Ninh coi như đỉnh cao. . .
Với đối thủ bình thường, Tiểu Thiên kiếm trận và Thủy Hỏa Liên Hoa đã có thể hoàn toàn đè đầu rồi.
Với đối thủ lợi hại, Thủy Hỏa Liên Hoa và cận chiến cùng được dùng.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là một chọi một.
“Đám có chút danh tiếng đã bắt đầu phát ra uy thế của mình rồi.” Hoàng đế đại hạ cùng tám vị Thuần Dương chân tiên ngồi uống rượu xem.
Khi trước đám người Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu đều gặp phải bất lợi, có điều bọn họ đều nhanh chóng che giấu hành tung. Mỗi người đều cẩn thận, làm cho những đối thủ đuổi giết đều phải bỏ qua. Số lượng tín phù lấy được cũng tăng lên. Có điều bây giờ mới là những ngày đầu cho nên thông thường giết một người cũng chỉ kiếm được một hai tín phù mà thôi.
“Cô gái bẩn thỉu kia lại khá là lợi hại đấy.” Đôi mắt của hoàng đế Đại Hạ sáng lên.
Hoàng đế Đại Hạ chợt nhìn sang phía Lã Động Tân. Lã Động Tân đã truyền thừa cho không ít người trong tam giới, rất giỏi làm thầy, mà lại được tính là đỉnh cao ở hàng ngũ Thuần Dương chân tiên, nên dĩ nhiên ánh mắt của hắn rất sâu xa. Hoàng đế Đại Hạ không khỏi cười nói: “Lã Động Tân, ngươi xem xem trong đám người trẻ tuổi kia có người nào số mệnh cực cao không?”
“Số mệnh cực cao?” Lã Động Tân nằm ngả ngớn uống rượu, nhìn liếc qua Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, lắc đầu nói. “Làm thế nào mà nhìn ra nổi. Hơn nữa số mệnh vốn cực kỳ mù mờ. . .cho dù là người có số mệnh cực lớn thì vẫn có thể bị giết chết.”
Hoàng đế Đại Hạ .
Hắn đương nhiên biết người số mệnh lớn vẫn có thể bị giết chết.
Người có số mệnh lớn chỉ đại biểu cho có nhiều vận may, thường xuyên được ông trời giúp. Nhưng vẫn có khả năng bị người khác giết chết. Người giết họ có thể cướp lấy số mệnh đó. . .nhưng cũng có thể làm cho số mệnh của bản thân nhỏ đi.
Ví dụ như một người là con trai độc của vị bản lĩnh lớn.
Giết người này sẽ làm cho người bản lĩnh thù hận tới mức tự mình ra tay, chính vì thế lại làm cho số mệnh giảm đi.
Nhưng ví dụ như người nào gặp được kỳ ngộ lớn, mang nhiều bảo vật trong người, số mệnh cũng lớn.
Nhưng nếu hắn bị người khác giết chết, bảo vật bị người khác lấy mất. Thì người giết lại được tăng số mệnh lên nhiều.
Cho nên. . .
Số mệnh nhìn không thấy, sờ không tới. Phải nhìn từ từng phương diện rồi mới suy ra được, mà việc này cần tầm nhìn. Hiển nhiên, Lã Động Tân là người có tầm nhìn cực cao.
“Tên tửu quỷ nhà ngươi, nhờ ngươi nói một tí mà cũng không chịu.” Hoàng đế Đại Hạ bất đắc dĩ. “Dĩ nhiên là ta biết người có số mệnh lớn thì vẫn có thể bị giết, nhưng người số mệnh lớn. . .vẫn có khả năng rất lớn trở thành kẻ mạnh ở tam giới.”
“Ta mà nói cho ngươi biết, ngươi lại chọn mất thì biết làm sao?” Lã Động Tân liếc mắt. “Chính ta đã nói, đạo tổ của ngươi được chọn trước, sau đó mới tới ta.”
Hoàng đế Đại Hạ không có cách nào, gặp phải người mặt dày thế này thì biết làm thế nào?
Trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ đã trải qua thời gian năm ngày. Kỷ Ninh đang nghỉ tạm trong một hang động trên núi. Hắn rửa mặt sạch sẽ ở đầm trong hang, cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng.
“Qua năm ngày, ta đã có được hơn năm mươi khối tín phù rồi.” Kỷ Ninh thầm nghĩ. “Có điều đây cũng chỉ là phần bắt đầu. Khi số lượng Vạn Tượng chân nhân trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ còn nhiều, thì còn dễ gặp. Càng về sau, người càng ít, thì càng khó gặp. Hơn nữa, những kẻ còn ở lại về sau sẽ càng lợi hại, càng khó giải quyết hơn.”
“Nhưng nếu đã sống được tới lúc sau, e là trên mỗi người đều có không ít tín phù.” Kỷ Ninh bỗng nhiên giật mình.
Oang. . .
Có một luồng chấn động truyền tới từ xa xa.
“Có đánh nhau? Hơn nữa động tĩnh có vẻ khá mạnh.” Lúc này, Kỷ Ninh hóa thành đường sáng bay ra ngoài hang, cẩn thận đi tới.