Hoàng Mao Đại Hùng khẽ gật đầu: “Chắc chắn cực độ, có thể thử một lần.”
Kỷ Ninh cười rồi đi vào hành lang bên cạnh.
Thần ma luyện thể mỗi lần đạt đến một cảnh giới lớn cũng chỉ có hai lần cơ hội xông vào Chiến Thần Điện! Cho nên Kỷ Ninh sẽ hỏi qua ý kiến của Hoàng Mao Đại Hùng. Mỗi một lần cơ hội đều có thể đại biểu cho bảo vật tuyệt đỉnh, Kỷ Ninh cũng không dám khinh thường. Đặc biệt đến lúc này, đại biểu cho bảo vật Tiên giai!
Một lúc lâu sau.
“Cộp.” Kỷ Ninh đã đi ra khỏi Chiến Thần Điện.
“Thắng!” Kỷ Ninh thở phào một hơi, trong tầng thứ tám Chiến Thần Điện bản thân gặp phải một thần ma cổ lão cấp Phản Hư! Xích Minh Cửu Thiên Đồ của mình mới đạt tầng mười lăm, so với thần ma luyện thể thông thường thì cũng chỉ mới đạt Phản Hư Tiền Kỳ, nếu so với thần ma chân chính thì cũng phải tương đương với thần ma nguyên thần viên mãn!
Mà Phản Hư thần ma cao hơn mình một cảnh giới! Còn có thần thông trong người, sức mạnh ngất trời!
Một trận chiến này quả thực là nhẹ nhàng thoải mái vui vẻ…
Phản Hư Thần Ma kia phân ra tam đại phân thân, biến thành thần ma ba đầu sáu tay vây đánh một mình Kỷ Ninh! Kỷ Ninh thi triển ra ba đầu sáu tay, Trích Tinh Thủ, ánh kiếm tung bay… Mạnh mẽ đánh cho Phản Hư Thần Ma rơi vào hạ phong, cuối cùng Phản Hư Thần Ma kia không thể không nhận thua.
“Sướng quá, sướng quá, tu đạo ba mươi năm trên Phương Thốn Sơn, rốt cục ta đã đánh bại Phản Hư Thần Ma!” Kỷ Ninh nhớ lại khi xưa ở hoang trạch Ngục Sơn Văn, mình chỉ như con sâu cái kiến trong mắt Phản Hư Thần Ma cổ lão kia.
Mà hiện giờ!
Mình đã ở cấp Phản Hư Thần Ma! Không hề thua kém đối phương chút nào, thậm chí vừa mới đánh bại một Phản Thư Thần Ma!
“Kì quái, sao ở giữa Thủy Phủ lại xuất hiện một đầu Phản Hư Thần Ma?” Trong lòng Kỷ Ninh cũng nghi hoặc, cũng từng hỏi Thủy Phủ chi linh – Hoàng Mao Đại Hùng – nhưng Thủy Phủ chi linh chẳng hề nói gì.
“Kỷ Ninh, chúc mừng đã xông qua tầng thứ tám Chiến Thần Điện.” Hoàng Mao Đại Hùng bỗng nhiên hiện ra, ” Năm đó Sư Hoa Tiên Nhân cũng chỉ vẻn vẹn xông qua tầng thứ bảy mà thôi.”
Lúc thành tán tiên Sư Hoa Tiên Nhân mới xông qua tầng thứ bảy.
Rất lâu sau đó Sư Hoa Tiên Nhân mới có thực lực để xông qua tầng thứ tám, đáng tiếc, đã không còn cơ hội xông tầng thứ tám rồi!
“”Tiền bối, ta muốn tuyển bảo vật.” Kỷ Ninh cười nói, “Lần trước ta xông qua tầng thứ bảy, tiền bối đã lấy ra pháp bảo thư sách kia, tất cả đều là Tiên giai thượng phẩm, một kiện Tiên giai cực phẩm cũng không có.”
“Lần này chắc chắn có.” Hoàng Ma Đạo Hùng nói, “Hơn nữa, đợi đến lần tuyển bảo vật thứ ba của ngươi có thể càng nhiều hơn.”
Kỷ Ninh cũng đành chịu.
Đây là quy củ của Trân Bảo Điện.
Trên lí luận thì bảo vật Tiên giai có thể đạt được ba lần! Lần lượt là xông qua tầng thứ bảy, tầng thứ tám Chiến Thần Điện và đạt tớt tầng mười sáu Xích Minh Cửu Thiên Đồ, bước vào một đại cảnh giới mới!
Lần đầu tiên lấy được bảo vật Tiên giai, phạm vi chọn lựa là bé nhất.
Lần thứ hai, nhiều hơn chút.
Lần thứ ba, tất cả bảo vật Tiên giai Tam Thọ Đạo Nhân lưu lại sẽ bảy ra, tất nhiên sẽ có rất nhiều đồ quý hơn.
“Ngươi quản lý Trân Bảo Điện nên lấy những bảo vật đó ra cho ta chọn cũng chỉ là việc nhỏ mà.” Kỷ Ninh bất đắc dĩ.
“Không có cách nào cả.” Hoàng Mao Đại Hùng lắc đầu, “Quy củ chủ nhân định ra, ta không thể sửa chữa được.
Ban đầu ngươi chỉ ở giai đoạn Vạn Vật Chân Nhân nhưng đã dễ dàng đánh chết một chủ nhân giai đoạn cũng là do ta đã phá lệ cho ngươi một ít bảo vật bảo vệ tính mạng trong giai đoạn Vạn Vật. Còn giờ? Thực lực ngươi đã mạnh hơn nhiều nên nhất định phải dựa theo quy củ mà làm.”
Kỷ Ninh gật đầu.
Tiến vào Trân Bảo Điện.
Thời gian uống cạn chén trà.
Rời khỏi Trân Bảo Điện!
Lại một bảo vật Tiên giai đến tay!
“Ha ha ha…” Kỷ Ninh tươi cười bước ra khỏi Trân Bảo Điện. Lần tuyển bảo vật tiên giai thứ hai này quả thực hài lòng hơn lần đầu tiên nhiều.
“Tiền bối, ta vào tĩnh thất bế quan một thời gian ngắn.” Kỷ Ninh nói rồi bèn hướng về tĩnh thất Thủy Phủ.
Ầm!
Cửa tĩnh thất mở ra, bế quan chấm dứt.
Kỷ Ninh trực tiếp khoanh chân ngồi trên một chiếc giường U Minh Thủy Ngọc khổng lồ. Chiếc giường ngọc màu đen này tản ra hơi lạnh kinh người, thần hồn đều cảm thấy mát lạnh! Còn nhớ lần đầu tiên ngồi ở trên giường U Minh Thủy Ngọc này chỉ cảm thấy thần hồn bị đông cứng, nhưng giờ thực lực Kỷ Ninh đã mạnh mẽ hơn rồi.
“Vù vù…” Bồ Đề Tịnh Tâm Đại Trận cũng phát ra từng đợt chấn động.
Tâm tư Kỷ Ninh hoàn toàn yên tĩnh trở lại.
Hắn khẽ đảo tay, trước mặt liền lơ lửng hai cái bảo vật. Một bảo vật là vòng tròn màu vàng kim! Bảo vật khác là chín thanh Kiếm Tiên màu đen lơ lửng như ẩn như hiện, phảng phất như muốn hóa thành hư vô.
Vòng tròn màu vàng chính là bảo vật Kỷ Ninh chọn khi xông qua tầng thứ bảy Chiến Thần Điện, tên là Tam Tài Tỏa Tiên Quyển, đây là một pháp bảo Tiên giai thượng phẩm dùng để vây hoặc thậm chí là bắt địch. Một khi địch nhân bị vây lại rồi thì rất khó thoát, thậm chí nếu yếu chút sẽ bị thu vào. Tam Tài Tỏa Tiên Quyển tự tạo thành không gian ở bên trong, có thể thu sinh linh hay vật chết. Một khi bị thu vào, dù là Thuần Dương Chân Tiên cũng không ra được.
Tất nhiên Thuần Dương Chân Tiên cũng không ngốc đến mức để bị thu vào!
Chín thanh kiếm tiên màu đen là bảo vật Tiên giai chọn được sau khi xông qua tầng thứ tám Chiến Thần Điện, tên là Lê Thiên Kiếm Trận, cả chín thanh đều là phi kiếm Tiên giai cực phẩm, một bộ chín thanh. Tuy một thanh thì không bằng Thiên Ngưu Kiếm vì Thiên Ngưu Kiếm đã đạt đến trình độ Tiên giai cực phẩm, gần như đạt đến sức mạng của Thuần Dương Kiếm Tiên rồi.
Nhưng dù sao Thiên Lê Kiếm Trận cũng có chín thanh, chín thanh kết hợp lại không hề thua kém Thiên Ngưu Kiếm!
Quan trọng nhất là Kỷ Ninh từng xem qua một bản điển tịch kiếm thuật gọi là Lê Thiên tại tầng thứ chín Thần Tiên Cung.
Lúc trước Kỷ Ninh từng hỏi qua Hoàng Mao Đại Hùng: “Tiền bối, lúc ở tầng thứ chín Thần Tiên Cung ta từng gặp qua một bản thư tịch kiếm thuật tên là Lê Thiên. Trên tóm lược ghi rằng nó chính là kiếm thuật do đại năng giả Lê Thiên Đạo Tổ sáng tạo ra. Không biết bộ kiếm tiên Lê Thiên Kiếm Trận này có quan hệ gì với Lê Thiên Lão Tổ không?”
“Ha ha ha, bộ Lê Thiên Kiếm Trận này đúng là chuyên môn dùng để phối hợp thi triển Lê Thiên Kiếm Thuật. Lê Thiên Kiếm Thuật này tại thế giới Bàn Cổ thượng cổ tiếng tăm lừng lẫy, chính là mọt môn kiếm thuật rất nổi tiếng trong tam giới!” Hoàng Mao Đại Hùng cười nói.
Vì thế, Kỷ Ninh liền lập tức chọn bộ kiếm trận này!
Kỷ Ninh ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc, nhìn hai đại bảo vật Tiên giai trước mắt, khẽ gật đầu: “Đời ta đánh bại khôi lỗi cấp chín kia rồi, liền tập tức đi tầng thứ chín Thần Tiên Cung chọn bộ kiếm thuật Lê Thiên.
Tam Xích Kiếm của ta từ nay về sau cần hấp thu tinh hoa khắp chốn, từ từ sáng tạo hoàn thiện thêm. Còn lê Thiên… Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì cũng là một thủ đoạn ngăn địch của ta.
Đem so với một số kiếm thuật lợi hại trong Thần Tiên Cung, Kiếm thuật do Bắc Hành Tiên Nhân sáng tạo ra còn có phần kém xa.
Tám thức đầu mình đã tiến hành sửa chữa hoàn toàn rồi! Thức thứ chín cũng cần phải sửa đổi hoàn thiện. Về phần thức thứ mười, mười một…sau này, còn cần chính mình sáng tạo ra.
Kiếm thuật do chính mình sáng tạo thì thi triển ra mới hợp nhất với bản thân, uy năng cũng mạnh nhất!
Nhưng khi chưa sáng tạo ra cũng có thể lấy Lê Thiên dùng tạm.
“Tam Tài Tỏa Tiên Quyển này khi Bạch thúc đạt đến Phản Hư Địa Tiên thì đưa cho Bạch thúc dùng vậy.” Kỷ Ninh thầm suy nghĩ.
Tam Tài Tỏa Tiên Quyển có trợ giúp quá nhỏ đối với mình.
Khi mình chọn nó là nghĩ đến Bạch thúc. Bạch thúc là trận pháp tông sư nhưng còn thiếu thủ đoạn tấn công. Thiên Địa Nhân Tam Tài huyền ảo do Tam Tài Tỏa Tiên Quyển biến hóa thi triển ra khá phức tạp nhưng lại thích hợp nhất với trận pháp tông sư như Bạch thúc. Sẽ không còn cần Bạch thúc phải cận thân liều mạng, quả thực thích hợp!
Lần bế quan này trải qua một tháng, Kỷ Ninh thay đổi một ít với thức thứ chín Kiếm Du Tam Giới của Tam Xích Kiếm, càng thêm nội liễm, lúc điều khiển càng thêm mạnh, càng thêm nhanh!
Đối với Bắc Hành tiền bối mà nói, thức thứ chín Kiếm Du Tam Giới này là một cái cực hạn, còn đối với chính mình mà nói, thức thứ chín này cũng chỉ là một thức trên đường, mình chắc chắn phải sáng tạo thức thứ mười, thức thứ mười một.
“Mùa hè rồi?”
Kỷ Ninh đi ra khỏi Tiên phủ của mình liền cảm nhận mặt trời treo cao, cực kì nóng bỏng.
Bất kì thế giới nào đều nằm dưới ánh sáng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh.
Ngay cả thế giới trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động này cũng thế. Mỗi thế giới đều có bóng dáng Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh, ví dụ như ở thế giới Đại Hạ thì có một mặt trời và một mặt trăng! Bởi vì khoảng cách giữa Thái Dương Tinh và thế giới Đại Hạ ngắn hơn nên ‘mặt trời trong thế giới Đại Hạ lớn hơn chút, ‘mặt trăng nhỏ hơn chút.”
Mặc dù chỉ là bóng dáng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh nhưng uy năng vẫn rất kinh người. Hiển nhiên với tư cách đứng đầu các sao, uy năng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh sâu không lường được.
“Sư thúc.”
“Sư tổ.”
“Sư tổ.”
Các đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch đang tụ tập trên bãi đất trống bên ngoài Thần Tiên Cung, có tĩnh tu tham ngộ, có luận đạo, nhàn nhã tự tại. Nhìn thấy Ninh Kỷ đến, cảm đám đều đứng dậy cung kính hô.
Thời gian ba mươi năm, đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch bội phục tôn trọng Kỷ Ninh xuất phát ra từ chân tâm!
“Ừm.” Kỷ Ninh chỉ khẽ gật đầu rồi lập tức đi vào Thần Tiên Cung, đi từ tầng thứ nhất lên đến tầng thứ chín.
Ở lan can tầng chín Thần Tiên Cung, Ngân Nguyệt sư huynh mặc áo bào trắng đang ngồi dưới đất dựa vào lan can, bên cạnh còn có một ít tiên tửu, các loại thức ăn như gà quay…vv Quạt lông của hắn cũng đặt ở trên bụng, cứ thế ngủ say.
Kỷ Ninh không vội mà bước đến bên cạnh một giá sách ở bên trong, cầm lên thư tịch kiếm thuật Lê Thiên.
Điển tịch ở tầng thứ chín này đều không phải bình thường.
Kỷ Ninh mở bản tóm lược của nó ra, khẽ gật đầu và lộ vẻ tươi cười. Lê Thiên quả thực do Lê Thiên Lão Tổ trong tam giới sáng chế nên, cần dùng chín thanh kiếm thi triển, tốt nhất là có Tam Thập Lục Trọng Lê Thiên Trận Pháp dung nhập ở trong đó.
“Lê Thiên này lấy hành thủy, hành thổ làm sâu xa, dung nhập sự ảo diệu của Càn Khôn Đại Đạo, cuối cùng thi triển thông qua kiếm đạo.” Kỷ Ninh gật đầu, hành thủy, càn khôn, kiếm đạo mình đều khá am hiểu, về phần hành thổ… Lê Thiên Kiếm Pháp cũng có nhiều, chắc đây là Lê Thiên Lão Tổ chuẩn bị một ít kiếm pháp trụ cột cho môn hạ đệ tử.
Mặc dù hắn hiểu rất ít về hành thổ nhưng vẫn hoàn toàn có thể thi triển ra những kiếm thuật không chứa hành thổ. Tin rằng trong tương lai, trên mặt hành thổ cũng sẽ tiến bộ.
“Sư huynh, sư huynh.” Kỷ Ninh để bản tóm lược xuống, đi tới bên cạnh Ngân Nguyệt sư huynh, rồi liền gọi, thậm chí còn giơ tay lay, “Sư huynh!”
“Ah.” Ngân Nguyệt sư huynh lúc này mới mở mắt ra, “Sao thế, sao thế?”
“Sư huynh, ta muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp chín kia.” Kỷ Ninh mở miệng nói.