Nghệ Phong nhớ lại quá trình mới vừa rồi, trong lòng không khỏi có chút may mắn. Nhờ ngũ hành tuần hoàn hóa giải lực lượng hùng hậu đó mới nhận chủ thành công, nếu không e rằng mình đã vẫn lạc.
Bất kể là cỗ lực lượng kia đánh sâu vào hay là lực lượng ngũ hành, căn bản không phải một võ giả có thể thừa nhận. Nếu võ giả không có ngũ hành thì căn bản không thể thừa nhận. Trừ phi thực lực của ngươi đạt tới chí tôn mới có thể áp chế sự bộc phát của lực lượng ngũ hành.
Nghệ Phong đột nhiên cảm giác, Tru Tiên kiếm hoàn toàn là binh khí thích hợp nhất dành cho hắn. Ngũ hành đầy đủ phối hợp với ngũ hành linh châu, còn có phối hợp hoàn mỹ hơn sao?
Nghệ Phong đùa nghịch Tru Tiên kiếm trên tay hồi lâu, sau khi nhận chủ, nguyên bản trên thân kiếm phát ra quang mang đã bị Nghệ Phong khống chế. Hiện tại hắn có thể chủ động khống chế nó hóa thành hình xăm hoặc xuất hiện trên tay.
Nhìn Tru Tiên kiếm trên cánh tay, khóe miệng Nghệ Phong mang theo nụ cười vui vẻ. Trong lòng thầm nghĩ phong ấn nơi quang màng đã không còn là vấn đề nữa, hiện tại nên là lúc trở về.
Nghĩ tới đây, Nghệ Phong đứng dậy, Tru Tiên kiếm hòa tan vào trong cánh tay của hắn. Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, có Tru Tiên kiếm, hắn không còn sợ linh khí của bất kỳ người nào. Mặc dù Tru Tiên kiếm chưa hoàn chỉnh, nhưng Nghệ Phong cũng không lo lắng. Cho dù Tru Tiên kiếm hiện tại vẫn chưa đầy đủ, thế nhưng vẫn không phải là linh khí có thể sánh bằng. Nghệ Phong chưa từng thấy qua linh khí cấp chín là như thế nào. Nhưng hiện tại, linh khí cấp năm đã không còn được hắn để vào mắt.
Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, mượn Tru Tiên kiếm, thực lực của hắn hẳn là sẽ tăng thêm một tầng lớn.
– Có lẽ, thực lực bây giờ nếu chiến một trận với ngũ giai, cho dù không thể thắng cũng có thể toàn thân trở lui cũng không thành vấn đề.
Trong lòng Nghệ Phong thầm tính toán, nhưng cũng không dám khắng định chắc chắn. Bởi dù sao, ngũ giai chính là một tồn tại cấp bậc khác. Giống như Thiên Khôi, dưới tình huống không chuẩn bị, khi Phệ Linh Nộ Bạo của hắn công kích trực diện cũng không chịu thương tổn quá lớn, chứng tỏ ngũ giai rất kinh khủng.
Nghệ Phong ra khỏi động phủ, tiện tay gỡ bỏ ảo cảnh. Hắn suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng chạy về phương hướng cung điện Thiên Khôi. Hắn dự tính trả lại bí pháp huyết tế này cho hắn rồi sau đó trở về ma vực phá vỡ quang màng, trở về đại lục.
Sau khi đạt tới tam giai, tốc độ của hắn lại tăng thêm một tầng, từng bước thuấn di vượt không gian, cảnh vật lùi lại trong chớp mắt.
Thỉnh thoảng có người khác nhìn thấy, nhất thời trợn mắt há mồm nhìn vào hư không. Họ dùng sức dụi mắt, trong mắt hiện lên vẻ không tin, nhưng chợt phát hiện thân ảnh đó đã biến mất. Điều này làm cho một số võ giả hoài nghi mình bị hoa mắt.
Một đường bay nhanh, Nghệ Phong để ý thấy xung quanh đột nhiên vắng hơn rất nhiều. Các thành trì trước kia hắn từng đi qua giờ đây không có nhiều võ giả lắm. Sau khi tới cung điện của Thiên Khôi, hắn cũng phát hiện thành trì của Thiên Khôi cũng như vậy. Điều này khiến Nghệ Phong cau mày, hắn hạ xuống bên ngoài cung điện.
Tới cung điện của Thiên Khôi, một thị vệ trông thấy Nghệ Phong, bỗng nhiên hưng phấn hô to:
– Nghệ Phong Thánh cấp. Ngài đã đến rồi?
Nghệ Phong gật đầu, nhìn cái này thị vệ nói:
– Ngươi đi thông báo với Thiên Khôi Thánh cấp, có Nghệ Phong cầu kiến.
– Chuyện này…
Nghệ Phong cau mày hỏi:
– Có vấn đề gì sao?
Thị vệ vội vàng lắc đầu nói:
– Thánh cấp đừng nóng giận. Không phải là có vấn đề, mà là Thiên Khôi Thánh cấp căn bản không ở đây.
– Không có ở cung điện, vậy hắn đang ở nơi đâu?
Nghệ Phong cau mày hỏi.
Thị vệ nhìn Nghệ Phong một cách cổ quái nói:
– Chẳng lẽ Thánh cấp không biết hai đại trận doanh bắt đầu khai chiến rồi sao?
– Hai đại trận doanh khai chiến? Tại sao?
Nghệ Phong cảm thấy rất kinh ngạc:
– Chẳng lẽ bởi vì chuyện cướp đoạt linh khí chăng?
Thị vệ gật gật đầu nói:
– Lý do chân chính thì rất ít người biết, nhưng châm ngòi nổ đúng là chuyện đó. Nguồn truyện: Truyện FULL
– Vậy có nghĩa là Thiên Khôi Thánh cấp đã tới tham chiến rồi sao?
Nghệ Phong cau mày hỏi.
Thị vệ gật gật đầu nói:
– Khải Nam Thánh cấp cùng Thiên Khôi Thánh cấp cũng đi tiền tuyến. Hơn nữa phần lớn võ giả trong trận doanh cũng vậy. Nghệ Phong Thánh cấp, ngài…
Nghệ Phong tự nhiên biết ý tứ của thị vệ muốn nhờ hắn ra tiền tuyến tham gia chiến đấu. Dù sao một Thánh cấp cũng là một sức mạnh không nhỏ, nếu Nghệ Phong thêm vào, chắc chắn phần thắng sẽ cao hơn.
Nghệ Phong không nói gì, hắn tự nhiên sẽ không tham dự vào sự tranh đấu giữa hai trận doanh. Hiện tại hắn chỉ muốn về nhà, đối với chuyện này, hắn căn bản không có một chút hứng thú.
Nghệ Phong lấy bí pháp huyết tế từ trong giới chỉ, đưa cho thị vệ nói:
– Giao thứ này lại cho Thiên Khôi Thánh cấp.
Thị vệ vội vàng khom người nhận lấy, gật đầu nói:
– Tiểu nhân biết rồi.
Nghệ Phong gật đầu, không nói chuyện với đối phương nữa. Thân ảnh hắn lóe lê, trong nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt của tên thị vệ.
Thị vệ nhìn Nghệ Phong rời đi, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút đáng tiếc. Thánh cấp a, đây là chủ lực ở chiến trường. Bất quá, thị vệ rất rõ ràng, cấp bậc như hắn không thể thay đổi điều gì, mặc dù hơi tiếc, nhưng cũng thức thời ngậm miệng.
…
Nghệ Phong rời đi với một tốc độ không nhanh, trong lòng thầm nghĩ, nếu sớm biết sẽ xảy ra giao chiến có thể đám người Hi Lâm hối hận tại sao không giết Ngưu Quý.
Nghệ Phong cười cười, xuyên qua các thành trì. Hiển nhiên các võ giả nơi đây đã tham gia chiến đấu, vì thế những nơi này rất thưa thớt.
Dĩ nhiên, Nghệ Phong từ miệng một số võ giả đưa đến tin tức, không ngờ nhiều trận doanh khác cũng chiến đấu. Đây là trận đại chiến đầu tiên sau trăm năm, kể từ khi đại chiến lần trước kết thúc. Trăm năm qua bí cảnh không chính thức khai chiến.
Lần đại chiến này khiến rất nhiều trận doanh khác tập trung ánh mắt lại.
Nghệ Phong đi dọc theo phương hướng Ma Vực, khiến hắn ngoài ý muốn chính là số lượng võ giả ở đây rất nhiều. Điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy kinh ngạc không dứt, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ chiến trường lại ở ma vực sao?
Suy đoán của Nghệ Phong rất chính xác, hiện tại ma vực chính là nơi triển khai đại chiến giữa hai trận doanh.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, tốc độ mạnh mẽ đề cao. Nếu không thể tránh thì, vậy hắn cũng muốn biết chiến trường trong bí cảnh có quy mô hùng vĩ như thế nào?
Chiến trường khổng lồ có Thánh cấp tham gia, Nghệ Phong chưa từng thấy được.
Càng đến gần chiến trường Nghệ Phong càng gặp nhiều võ giả, trong đó không ít người bị thương nặng. Thỉnh thoảng Nghệ Phong cũng ra tay chữa trị cho mấy võ giả nhìn thuận mắt.
Mặc dù y thuật của Nghệ Phong ở trong bí cảnh không phải là mạnh nhất, nhưng cũng khiến các võ giả bị thương cảm thấy đỡ hơn nhiều. Một số võ giả được hắn cứu, trong lòng thầm nghĩ từ lúc nào trận doanh của mình xuất hiện một y sư kiệt xuất như vậy? Trong trận doanh của họ, võ giả rất nhiều, nhưng y sư thì ít đến thương cảm. Điểm này kém hơn trận doanh đối phương không chỉ vài phần.
Chương 1538: Chiến trường
Chiến trường
? Lượt xem,
Mị Ảnh
Status: Completed Author: Anh Giai Ngây Thơ
Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!
- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất