Chương 162: Vật thí nghiệm?

Vật thí nghiệm?

Nghệ Phong không chút dừng lại, chạy thẳng tới chỗ quái lão đầu. Trong lòng Nghệ Phong vô cùng phấn khích, nếu có thể trở thành nhiếp hồn sư, thực lực của hắn sẽ được đề thăng rất mạnh. Nhiếp hồn sư được gọi là chức nghiệp quỷ dị nhất tại dị giới, trăm vạn người cũng không tìm được mấy người. Hồn lực công kích, khống Mị đại pháp. Đã từng khiến vô số cường giả cảm thấy đau đầu.
Cho dù đẳng cấp của nhiếp hồn sư không cao bằng võ giả. Thế nhưng dựa vào hồn lực công kích, phối hợp cùng khống Mị thuật, đánh bại đối phương cũng là chuyện bình thường. Nếu như, thực lực của hắn đạt tới cấp bậc kinh khủng, kỹ năng chỉ thuộc riêng và nhiếp hồn sư khiến vô số người ước ao và đố kị.
Đó chính là dùng Linh Mị làm nguyên liệu, luyện chế đan dược đề thăng thực lực. Nếu như đan dược do y sư luyện chế chỉ có thể đề khí hoặc đề hồn, còn đan dược do nhiếp hồn sư luyện chế có thể đồng thời đề thăng hồn lực và đấu khí. Hơn nữa linh Mị tinh lọc đấu khí và hồn thể, đan dược luyện chế ra không lẫn chút tạp chất nào.
Điều này dẫn đến, mọi người đua nhau tìm kiếm đan dược do nhiếp hồn sư luyện chế, khiến nhiếp hồn sư được đánh giá rất cao. Thực lực của hồn sư nhất giai chỉ có sánh ngang Sĩ Cấp, thế nhưng địa vị lại có thể ngang hàng cùng Sư Cấp. Điều cũng đã nói rõ địa vị siêu nhiên của hồn sư.
Nghệ Phong dựa theo tư lựa của lão nhân, rất nhanh đi tới nơi ở quái lão đầu. Nghệ Phong vừa cất bước đi vào, một mùi vị nồng đậm xông thẳng vào mũi Nghệ Phong. Khiến Nghệ Phong suýt chút nữa không chịu nổi ngất xỉu, dạ dày cũng cuộn lên, thiếu chút nữa ói mửa.
– Kháo! Không phải ta đi vào nhà xí đấy chứ? Không, nhà xí cũng không cảm thấy khó chịu như vậy.
Nghệ Phong nín thở, vội vàng dùng đấu khí xua mùi vị khó chịu này. Trong lòng cũng hoài nghi địa chỉ lão đầu tử cấp cho chính mình, mùi vị như vậy, người có thể ở lại sao?
– Quái lão đầu! Quái lão đầu…
Nghệ Phong kêu lớn vài tiếng, hắn không biết tên thật của quái lão đầu, đành phải kêu như vậy. Dù sao tư liệu lão đầu tử cấp, hiện tại tất cả mọi người đều gọi hắn như vậy. Cũng không phải chính mình tùy ý gọi bừa.
– Quái lão đầu…
Nghệ Phong lại kêu lớn vài tiếng, cố nhịn mùi vị gay mũi kia, thế nhưng một lúc lâu cũng không thấy người trả lời.
“Kháo! Lão đầu tử sẽ không lừa gạt bản thiếu gia đấy chứ! Căn bản ở đây không có ai ah! Vả lại, nơi này con người làm sao có thể ở lại?”
Trong đáy lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, đang định quay trở về.
Thế nhưng vừa quay đầu, suýt nữa bị hù chết. Không biết từ lúc nào, một lão đầu hèn mọn đứng phía sau Nghệ Phong, trong đôi mắt lóe ra lục quang quỷ dị, tóc tai xõa tung, hiển nhiên đã rất lâu không gọi đầu. Toàn thân vốn mặc y bào màu trắng tràn đầy dơ bẩn, trông rất buồn nôn. Bất quá, khuôn mặt kia lại hồng hào, lộ vẻ khỏe mạnh.
– Kháo, ngươi không phải quỷ đấy chứ! Vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt ta.
Nghệ Phong xua tan tâm tư hốt hoảng của chính mình, mở miệng mắng.
– Phì!
Quái lão âm trầm cười:
– Tiểu tử, ngươi đến nơi ở của ta còn dám mắng ta. Lá gan của ngươi thực không nhỏ, lẽ nào lão sư của ngươi không nói với ngươi đây là nơi cấm học sinh sao?
Quái lão đầu nhìn Nghệ Phong rất kỳ lạ, Nghệ Phong nhìn ánh mắt quỷ dị kia, trong lòng hắn vô cùng sợ hãi. Thảo nào không thấy đệ tử khác tới đây, quả thực cảm tình của quái lão đầu này trong lòng các học sinh cũng là hung thần tà ác ah.
– Ha ha… Chuyện này, quái lão! Sơ ý, nhất định là sơ ý! Bất quá, ta bị ngài hù dọa, lúc này ngữ khí mới tăng một điểm.
Nghệ Phong cười ngượng, trong lòng lại ân cần gửi lời hỏi thăm quái lão đầu trăm nghìn lần.
– Chậc chậc! Đã lâu không có học sinh da thịt non mềm tới nơi này! Đúng lúc ta muốn làm một thí nghiệm, vừa vặn ngươi tới là ổn rồi.
Quái lão đầu âm trầm cười, Nghệ Phong nghe vậy trong lòng run sợ.
– Ngươi muốn làm gì? Kháo, bản thiếu gia là nam nhân. Ngươi muốn tìm người người da thịt non mềm cũng nên tìm nữ nhân ah.
Nghệ Phong nghĩ đến một chút hình ảnh, trong lòng ứa lạnh: Lão gia hỏa này cư nhiên biến thái. Mẹ nó, không phải lão nhân này muốn hãm hại ta đưa ta lên giường chứ!
– Nữ nhân? Vì sao phải tìm nữ nhân, sức chống cự của nam nhân lại càng mạnh hơn một chút. Ta vừa mới nghĩ ra một loại nhiếp hồn thuật, có thể khiến linh hồn vững chắc. Ngươi làm thí nghiệm thật tốt, nhìn ta cắt từng đạo dưới nhiếp hồn thuật của ta ngươi có thể kiên trì được bao lâu. Nếu như thân thể ngươi đã chết, nhưng linh hồn vẫn còn tốt, nói rõ suy tưởng của ta là đúng!
Quái lão đầu càng nói càng hưng phấn, còn thiếu chút là vỗ tay ầm ĩ.
Sau khi Nghệ Phong nghe được, bị hù dọa toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh: Kháo, ta phải chịu thiên đao vạn đao? Không bằng trức tiếp tìm đến cái chết. Biến thái, quả thực biến thái. Loại thí nghiệm biến thái này cũng chỉ có hắn mới có thể nghĩ ra.
Quái lão đầu nhìn khắp thân thể Nghệ Phong, cặp mắt xanh lục kia càng nhìn càng thỏa mãn. Hận không thể giải phẫu Nghệ Phong.
– Chậc chậc! Không ngờ hồn lực của ngươi lại cường đại như vậy. Ta lại càng cảm thấy tự tin đối với thí nghiệm của chính mình, tiểu tử ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết đâu. Cho dù thí nghiệm thất bại, nhiều nhất ngươi cũng chỉ biến thành phế nhân mà thôi. Nguồn: http://truyenfull.vn
Quái lão đầu hiểu suy nghĩ của Nghệ Phong, an ủi nói.
Sau khi Nghệ Phong nghe vậy, nếu như không biết đối phương là quái lão đầu, có lẽ hắn đã đá một cước bay ra ngoài: Kháo… Trở thành phế nhân sao? Vậy không bằng để ta chết dễ chịu một chút.
– Chuyện này… Quái lão đầu! Quả thực ta tìm ngươi là có chuyện muốn nói!
Nghệ Phong cười ngượng nói.
– Có viêc gì? Có việc gì hãy chờ ta thí nghiệm xong sẽ quyết! Được rồi, ngươi cũng đừng lo lắng, nếu như thất bại, cùng lắm ta chuyển linh hồn của ngươi qua một con cẩu. Ta sẽ không để ngươi chết.
Quái lão đầu vô cùng tự tin, quay về phía Nghệ Phong bảo đảm nói.
– Kháo…
Rốt cục Nghệ Phong không kiềm chế nổi, trong lòng chửi mẹ nó: Rõ ràng lão tử là ngươi lại bị ngươi chỉnh thành cẩu. Vậy ngươi không chết đi ah?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong lòng lặp đi lặp lại nhiều lần: Không tức giận, không tức giận! Chờ tới khi bản thiếu gia học được nhiếp hồn thuật của hắn, bản thiếu gia sẽ biến hắn thành gà, không, biến hắn thành ngưu cái. Mỗi ngày lấy vô số trâu đực tới quán xuân. Mời mọi người tới nhìn hắn bị bạo cúc.
Trong đáy lòng Nghệ Phong vạch kế hoạch tàn ác không gì sánh được.
– Tiểu tử, có phải ngươi muốn giáo huấn ta?
Quái lão đầu cười khúc khích, Nghệ Phong nghe vậy liền sởn tóc gáy, nổi gai ốc.
– Sao có thể ah! Trong lòng bản thiếu gia vẫn luôn ngưỡng mộ đối với Quái lão ngài.
Nghệ Phong cười ngượng, cung kính nói.
Quái lão đầu cười khà khà, nói:
– Tiểu tử, cho dù ngươi muốn dùng biện pháp tà ác giáo huấn ta, cũng chẳng sao. Trước đây có vô số học sinh đã từng nói sẽ giáo huấn ta như này như kia. Sau đó ta nghĩ ra cách mới, toàn bô thi triển trên cơ thể bọn chúng. Khụ, có mấy ngươi cư nhiên không chịu nổi mà nổi điên. Ngươi nói đám trẻ tuổi các ngươi, tại sao một chút đả kích như vậy cũng không chịu nổi?
Sau khi Nghệ Phong nghe vậy, liền rùng mình. Trong lòng trực tiếp tăng trình độ biến thái của quái lão đầu này lên tới mấy cấp.
– Ha ha! Quái lão thật biết nói đùa, ta khẳng định không hề nghĩ tới việc giáo huấn ngài. Ta đảm bảo, ta dùng tư cách của ngài để đảm bảo!
Nghệ Phong quả quyết nói.
Sau khi quái lão đầu nghe được, liền gật đầu:
– Thực ra tiểu tử, ngươi cũng biết tư cách của ta được đánh giá rất cao. Ngươi nhận thức được như vậy, ta sẽ không cắt mặt ngươi.
Hiển nhiên quái lão đầu vẫn không hề buông tha hắn, Nghệ Phong nghe vậy liền toát mồ hôi lạnh. Trong lòng hắn đã định, cho dù không học được nhiếp hồn thuật, cũng không thể biến thái như vậy. Bằng không, sinh mệnh của chính mình căn bản không được đảm bảo.
Nghệ Phong quan sát xung quanh một hồi, tìm đường có thể chạy trốn.
– Tiểu tử! Đừng. Người có thể trốn thoát khỏi ta, tới bây giờ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Khà khà, ngược lại ngươi hãy ngoan ngoan làm vật thí nghiệm của ta đi!

Mị Ảnh

Mị Ảnh

Status: Completed Author:

Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!

- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset