Vẻn vẹn chỉ một đêm, toàn bộ Đế Đô trở nên xôn xao. Không phải ai khác, mà là vì Nghệ Phong. Khi Nghệ Phong nghe được bọn họ bàn tán, hắn vô kinh ngạc không hiểu tại sao bọn họ biết?
Thế nhưng, thời gian trôi qua, Nghệ Phong mới phát hiện. Không chỉ một vài người biết, mà toàn bộ Đế Đô đều xôn xao. Hầu như ai cũng kinh ngạc nghị luận vài câu.
– Ngươi nghe qua rồi chứ? Có người của Ma Tông muốn khiêu chiến với truyền nhân của Tĩnh Vân Tông.
– Uhm! Thực sự có chuyện này. Hiện tại toàn bộ Đế Đô đều bàn tán xôn xao. Nghe nói, đây là tất cả tông phái ma tông cùng nhau cử đại điện.
– Người kia là ai? Cư nhiên có thể để toàn bộ Ma Tông chấp nhận hắn là địa biểu của Ma Tông khiêu chiến với Tĩnh Vân Tông!
– Quỷ mới biết! Có lẽ là vì Ma Tông bị Tĩnh Vân Tông áp chế nhiều năm. Lúc này mới nội đấu, đề cử một người cực mạnh tới khiêu chiến với truyền nhân Tĩnh Vân Tông!
– Uhm! Rất có thể! Chậc chậc, Ma Tông đối kháng Tĩnh Vân Tông, có kịch hay để xem rồi! Thực sự nhiều năm qua không có chuyện tình khiến người ta hưng phấn như vậy!
– Khà khà, cũng không biết tiểu tử kia là ai, hi vọng không làm chúng ta thất vọng. Đại truyền nhân của Tĩnh Vân Tông này, được coi là nhân tài trăm năm khó gặp ah.
– Tiểu tử này thực sự quá ngưu bức. Cư nhiên có thể khiến toàn bộ Ma Tông để hắn làm đại biểu. Có lẽ thực lực của hắn không quá thấp!
…
Nghệ Phong nghe được những lời nghị luận này khắp đường phố, hắn sững sờ tại chỗ: Thánh Tông làm thứ quái quỷ gì vậy? Cư nhiên rải tin tức lan truyền khắp nơi. Lẽ nào thực muốn đấu với Tĩnh Vân Tông?
Nghệ Phong vô cùng bất đắc dĩ, nếu như toàn bộ Thánh Tông liên hợp lại. Cho dù hai ba Tĩnh Vân Tông cũng không đáng gì. Thế như, nội đấu đã như vậy, hiện tại tin tức lan truyền khắp nơi, không phải để kẻ khác thừa cơ chèn ép sao?
Quả thực Nghệ Phong muốn tới khiêu chiến với truyền nhân đương đại của Tĩnh Vân Tông, thế nhưng không cần phải để toàn bộ thiên hạ đều biết. Thậm chí ngay cả thời gian đều được định, chính là ngày này năm sau!
Nghệ Phong cảm thấy mơ mơ màng màng, chuyện này thực sự có người đang ép hắn. Nghĩ vậy, hẳn cảm thấy bực bội. Với thực lực hiện tại nếu như tới khiêu chiến với truyền nhân của Tĩnh Vân Tông, phần thắng không quá lớn.
Nghĩ vậy, hắn muốn nhanh chóng đề thăng thực lực của chính mình. Đương nhiên, có thể trở thành nhiếp hồn sư là hay nhất. Nếu như không được, chỉ còn cách tu luyện Lăng Thần Quyết. Hiện tại có người cung cấp dược liệu, trong vòng một năm, đề thăng thực lực tới mấy cấp cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng, suy cho cùng Nghệ Phong nghĩ. Thực lực của chính mình không đạt tới Tướng Cấp, tới Tĩnh Vân Tông vẫn vô cùng nguy hiểm.
Nghệ Phong vội vàng đi về phía học viện, hắn dự định tìm tới lão quái đầu lần nữa. Nếu có thể trở thành nhiếp hồn sư quỷ dị, phần thắng của Nghệ Phong sẽ lớn hơn rất nhiều.
Trận chiến này, hắn không thể bại, trước hết không nói tới thể diện của các trưởng lão. Quan trọng chính là tin tức toàn bộ Thánh Tông đều hợp lại tới xem, điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy áp lực đè nặng như núi.
Thánh Tông luôn luôn làm việc không kiêng nể gì cả, lãnh huyết tàn khốc. Nếu như chính mình làm mất mặt bọn họ. E là chính mình lập tức bị vây công.
Toàn bộ Thánh Tông đứng lên vây công, đừng nói các trưởng lão, cho dù toàn bộ Thánh Địa của không đỡ nổi. Huống hồ, nếu như chính mình thất bại, Nghệ Phong tuyệt đối tin rằng, Thánh Địa sẽ không quan tâm tới sống chết của chính mình. Cũng hoàn toàn cắt đứt quan hệ với chính mình.
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, tăng tốc chạy thẳng về phía học viện. Hiện tại hắn mới cảm thấy thời một năm là quá ngắn.
Thế nhưng, Nghệ Phong vừa bước tới cổng học viện, hắn liền dừng lại. Nhìn thấy bóng người lãnh khốc phía trước, không kiềm chế được liền phun ra một câu thô tục:
– Kháo…
Hỗn đản này, rốt cục đã tới. Có lẽ hắn thích giả bộ như vậy. Mẹ nó! Biểu tình lạnh lùng, khiến các nữ sinh qua lại liên tiếp ngoảnh đầu quăng mĩ nhãn.
Thiên Nghịch trông thấy Nghệ Phong, sắc mặt không chút thay đổi, đi tới trước mặt Nghệ Phong:
– Thứ ngươi muốn sư phụ ta đã mang tới rồi. Ngươi chừng nào thì cần đến?
Nghệ Phong đảo cặp mắt trắng nói:
– Kháo! Đợi ngươi nhiều ngày như vậy, bây giờ ngươi mới qua đây!
Sắc mặt Thiên Nghịch vẫn lạnh lùng như băng, thản nhiên nói:
– Vội vàng tu luyện!
– Ách…
Nghệ Phong ngạc nhiên, lập tức nghi hoặc hỏi Thiên Nghịch:
– Thực lực của ngươi đạt tới cấp gì?
Thiên Nghịch thản nhiên nói:
– Sư Cấp bát giai!
– Sao hả?
Nghệ Phong thiếu chút nữa ngất xỉu, khi Thiên Nghịch rời đi hình như vừa mới bước vào Sư Cấp. Lúc này mới trải qua ba bốn tháng, cư nhiên hắn nói với chính mình, thực lực của hắn đề thăng tới bát giai?
– Kháo… Ngươi là quái vật sao?
Nghệ Phong đố kị, hắn vô cùng đố kị. Mẹ nó, thế đạo thế nào, tại sao cả đám đều biến thái như vậy? Suy ra, chính mình không bằng cái rắm ah. Thảo nào ma đầu kia để Thiên Nghịch tới Đế Đô, thực lực Sư Cấp bát giai. Chỉ cần hắn không đụng tới một vài người, hầu như có thể đi ngang rồi.
Thiên Nghịch thản nhiên liếc mắt nhìn Nghệ Phong, trong giọng nói không chút vui mừng, nói:
– Nếu như sư phụ ngươi mỗi ngày truyền thụ cho người đấu khí và hồn lực tu luyện, vả lại ăn đan dược ngũ giai, lục giai như ăn đậu. Ngươi cũng có thể đạt được.
Khuôn mặt Nghệ Phong co quắp lại, đan dược ngũ giai không tính tới! Nhưng ăn đan dược lục giai cũng như ăn đậu? Kháo, lão ma đầu kia cũng giàu có như vậy sao?
Bất quá, ngẫm lại chuyện tình ở Sát Lâu, thật sự không quá quái lạ.
– Sư đồ các ngươi đều biến thái! Bất quá, sư phụ ngươi mãnh liệt truyền thụ hồn lực giúp ngươi tu luyện, không sợ di chứng sao?
Nghệ Phong cổ quái hỏi.
Thiên Nghịch suy nghĩ một chút, không giấu diếm Nghệ Phong:
– Sư phụ ta sử dụng chính là cấm pháp. Không tạo nên di chứng!
Thoáng chốc đôi mắt Nghệ Phong lóe sáng: Ngoan ngoan! Cư nhiên lão ma đầu kia sở hữu cấm pháp, thật khó trách!
– Chuyện này… Thiên Nghịch! Bình thương ta đối với ngươi rất tốt! Ngươi xem…
Nghệ Phong còn chưa nói hết, đã bị Thiên Nghịch ngắt lời, nói:
– Chỉ có nhân tài tu luyện Sát Lâu Ám Hắc Quyết mới có thể sử dụng cấm pháp này.
Câu nói này, nhất thời khiến Nghệ Phong ngậm miệng lại: Ai, người sáng tạo công pháp này thật quá ích kỷ! Quả thực cũng chỉ có lão ma đầu kia và Thiên Nghịch tu luyện Sát Lâu Ám Hắc Quyết. Cấm pháp ah, chậc chậc, ngưu tới cỡ nào.
– Được rồi! Tin tức Thánh Tông lan truyền tin tức ta khiêu chiến với truyền nhân Tĩnh Vân Tông là sao? Người Sát Lâu các ngươi cũng tham dự?
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch nói.
Thiên Nghịch cổ quái liếc mắt nhìn Nghệ Phong:
– Chẳng lẽ ngươi không biết sao? Đây chính là mệnh lệnh của Thánh Địa. Bảo tông môn Thánh Tông truyền đạt giúp. Tuy rằng rất nhiều tông môn Thánh Tông muốn làm theo ý mình, thế nhưng vẫn có chút nể mặt Thánh Địa. Vả lại, bọn họ thực sự muốn thấy người đã đả kích khí diễm của Tĩnh Vân Tông.
Sau khi Nghệ Phong nghe lời giải thích của Thiên Nghịch, nhất thời cười khổ.
Vốn tất cả chuyện này đều là Thánh Địa đứng phía sau trợ giúp ah. Bọn họ muốn gây áp lực đối với chính mình, có thể đây chính là muốn khảo nghiệm để chính mình xuống núi sao?
– Trước đây ta vẫn đố kị, ngươi không phải trải qua khảo nghiệm cũng có thể xuống núi. Hiện tại ta đã minh bạch!
Thiên Nghịch cười hả hê. Khảo nghiệm xuống núi như vậy, nhất định mức độ khó nhất trên lịch sử Thánh Địa.
– Ách…
Nghệ Phong trừng mắt liếc nhìn Thiên Nghịch nói:
– Ngươi hãy chuẩn bị dược liệu cho tốt! Có khi ta phải dựa vào ngươi! Ai, xem ra ta cũng phải tu luyện thật nhanh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thiên Nghich gật gật đầu, cũng rất kinh ngạc chuyện Nghệ Phong cần nhiều dược liệu cao cấp như vậy. Nghe ý tứ của sư phụ, hình như hắn đã đạt tới y sư cao cấp. Chuyện này ít nhiều cũng khiến Thiên Nghịch chịu đả kích.
Không nhắc tới thực lực cường hãn, ngay cả y sư cũng có thể đạt tới biến thái này.
– Được rồi! Thiên Nghịch, dựa vào thế lực trong tay ngươi có thể giúp ta điều tra truyền nhân đương đại của Tĩnh Vân Tông đạt tới trình độ nào được không? Dưới Tướng Cấp còn được, nếu như đạt tới Tướng Cấp. E là ta khóc không ra nước mắt.
Nghệ Phong bất đắc dĩ nói.
– Có thể! Năm mươi vạn kim tệ!
Thiên Nghịch thản nhiên nói.
Khóe miệng Nghệ Phong co quắp lại, trợn trừng mắt liếc nhìn Thiên Nghịch nói:
– Cút…
Mẹ nó, lão ma đầu sư phụ của ngươi cướp đoạt ta cũng đành nhịn, hỗn đản này cũng muốn cướp của ta?
Chương 175: Sự kiện chấn động
Sự kiện chấn động
? Lượt xem,
Mị Ảnh
Status: Completed Author: Anh Giai Ngây Thơ
Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!
- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất