Chương 229: Tấn giai bi kịch

Tấn giai bi kịch

Theo dược liệu không ngừng tiến nhập vào, bên trong Dược Vương đỉnh càng lúc càng trở nên sôi trào hơn, dược lực không ngừng cuồn cuộn, lực cuồn cuồn cuộn cường đại khiến cho Dược Vương đỉnh bị rung động mạnh. Cho dù Nghệ Phong dùng đấu khí để áp chế thì Dược Vương đỉnh vẫn rung lên bần bật!
Nghệ Phong rất vui mừng, may mà đây là Dược Vương đỉnh, nếu như là dược đỉnh khác thì sợ rằng đã sớm vỡ vụn ra. Cho nên dược đỉnh dùng để luyện chế đan dược cao giai cũng vô cùng trọng yếu!
Nghệ Phong hết sức chăm chú, khống chế từng chút biến hóa bên trong Dược Vương đỉnh, mồ hôi trên trán cũng toát ra ngưng tụ thành một dòng nước chạy xuống! Mặc dù mồ hôi chảy khiến cho Nghệ Phong cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, thế nhưng hắn lại không dám lau mồ hôi. Đấu khí trên tay không ngừng lóe ra cố gắng khống chế hoàn mỹ để các dược liệu dung hợp vào với nhau.
Theo động tác của Nghệ Phong, dược liệu trên bàn càng ngày càng ít đi, bên trong mật thất cũng toàn một mùi thơm ngát, mỗi khi hít thở, Nghệ Phong có thể cảm giác được hồn lực của chính mình đang được tinh lọc.
Chuyện này cũng khiến Nghệ Phong lý giải sâu hơn một phần về tịnh hồn đan. Khí tức nhàn nhạt đã có dược hiệu như vậy, nếu như nó thành đan thì không biết sẽ kinh khủng tới đâu. Thảo nào có thể liệt nó vào đan dược lục giai cao cấp, thậm chí ngay cả Tam trưởng lão cũng khen ngợi nó a!
Nghệ Phong tham lam hít lấy mùi hương bên trong mật thất để xoa tan uể oải trong đầu, hắn có chút hối hận, nếu như để cho Linh Nhi tiến vào thì chắc chắn nàng còn nhỏ sẽ nhận được ích lợi rất lớn!
Nghệ Phong không chế đấu khí trên tay không ngừng để các dược liệu tách ra rồi dung hợp. Trình độ chính xác này nếu như để các y sư khác thấy nhất định sẽ bị chấn động không nói nên lời!
Khi dược liệu trên bàn chỉ còn một chút thì trong lòng Nghệ Phong cũng hơi có ý mừng. Bởi vì mấy vị dược liệu đó quá mức bình thường, chỉ là bỏ thêm vào để tăng thêm tác dụng, tuy rằng không thể thiếu bọn chúng thế nhưng lại giúp cho quá trình luyện chế dễ dàng hơn!
Lại lần nữa đưa dược liệu vào trong Dược Vương đỉnh. Thế nhưng khi Nghệ Phong chuẩn bị tiếp tục vận chuyển đấu khí để hòa tan dược lực ra thì đột nhiên cảm giác trong đầu bị chấn động mạnh mẽ khiến hắn hơi bị ngẩn ra, động tác trên tay ngừng lại, suýt chút nữa không kịp thu hồi đấu khí trên tay. May mà lúc này dược đỉnh cũng đã tạm ổn, đồng thời đang phải gia tăng dược liệu để luyện chế. Bây giờ khống chế phải vô cùng cẩn thận, nếu không thì lần luyện chế này của Nghệ Phong nhất định sẽ thất bại!
Nhưng mà cho dù như vậy thì Nghệ Phong cũng suýt chút nữa chửi ầm lên. Hắn cư nhiên phát hiện hồn lực của chính mình sau khi hấp thu dược hiệu của Tịnh Hồn đan tỏa ra đã chuẩn bị tấn giai một lần nữa! Nếu như là bình thường thì chuyện này nhất định sẽ khiến Nghệ Phong vô cùng mừng rõ, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại rơi vào đúng thời khắc quan trọng trong việc luyện chế Tịnh Hồn đan, nếu như phân tâm thì tỷ lệ thất bại sẽ rất cao!
Chẳng qua chuyện tình tự động tấn giai Nghệ Phong có muốn ngăn cản cũng không được. Toàn bộ khí tức của Dược Vương đỉnh phát ra cư nhiên đều hướng về Nghệ Phong, linh khí thiên địa cũng cùng nhau bạo động, mỗi một cỗ đều hướng về cơ thể Nghệ Phong chui vào, sau đó đi thẳng tới thức hải, không ngừng bồi đắp hồn lực của hắn tăng trưởng!
Nghệ Phong dở khóc dở cười thế nhưng đành phải phân tâm ra khống chế cảnh giới của hồn lực. Đồng dạng động tác trên tay hắn cũng không đình chỉ một chút nào, luôn luôn khống chế đan dược bên trong đỉnh một cách hoàn mỹ!
Nhất tâm nhị dụng, chuyện này đối với y sư mà nói là tối kỵ, huống chi còn là trong lúc đang luyện chế đan dược lục giai cao cấp như vậy!
Từng đạo năng lượng dũng mãnh hướng về Nghệ Phong thâm nhập vào trong thức hải, từng đạo hồn lực bị năng lượng vây quanh bồi đắp trở nên lớn mạnh. Nguyên Hồn bên trong thức hải cũng dần chuyển động, hồn lực bốn phía không ngừng tới gần nó!
Năng lượng cường đại khiến Nghệ Phong gắt gao cắn răng, dưới tình huống đang phải luyện chế đan dược, hắn nào dám cho bộ hồn lực đi về thức hải. Không có hồn lực khống chế thì nhất định luyện chế Tịnh Hồn đan sẽ bị thất bại!
Cho nên mặc dù Nguyên Hồn có muốn mạnh hơn đi chăng nữa thì Nghệ Phong cũng vẫn gắt gao khống chế hồn lực không cho trở về thức hải!
Từng đạo hồn lực xem kẽ với nhau trong Nguyên Hồn, tốc độ chuyển động của Nguyên Hồn cũng dần dần nhanh lên, hồn lực bám vào tản ra từng làn sóng!
Nghệ Phong nhanh chóng khống chế hồn lực, tất cả hồn lực đều quay trở về thức hải, toàn bộ không ngừng chuyển động xung quanh nguyên hôn. Mỗi một lần dung hợp vào Nguyên Hồn liền lập tức tách ra. Mà năng lượng hướng về phía thức hải cũng bao vây lấy hồn lực, dưới sự đồng hóa của hồn lực, năng lượng càng ngày càng ít còn hồn lực thì càng ngày càng nhiều!
Nghệ Phong dùng hồn lực bao trùm lấy Dược Vương đỉnh, đối mặt với sự dây dưa của thức hải cường đại, Nghệ Phong gắt gao cắn răng khống chế trận chiến cuối cùng của chính mình. Hắn dựa vào hồn lực để điều tra tình huống bên trong Dược Vương đỉnh. Đấu khí trên tay càng lúc càng lóe sáng nhanh hơn!
Mặc kệ thế nào, Nghệ Phong cũng chuẩn bị liều mạng, Nghệ Phong chưa từng nghĩ thực lực đề thăng lại đáng ghét như vậy thế nhưng giờ phút này quả thật hắn đang có suy nghĩ như thế.
Lực lượng cường đại dây dưa khiến mồ hôi trên trán của hắn như lũ chảy ròng ròng xuống. Đồng dạng chuyên tâm luyện chế đan dược cũng khiến cho Nghệ Phong có chút lực bất tòng tâm!
Hắn cố gắng hết sức xốc lại tinh thần, nỗ lực khống chế dược liệu cuồn cuộn trong Dược Vương đỉnh. Đồng thời hắn cũng phân tâm ra để khống chế Nguyên Hồn đang đề thăng!
Dưới sự cố gắng hết sức của Nghệ Phong, hai bên đều miễn cưỡng duy trì sự cân đối, mặc dù cảm giác tâm thần vô cùng uể oải thế nhưng vẫn miễn cưỡng có thể đồng thời tiến hành!
Nghệ Phong cố hết khả năng làm chậm tốc độ luyện chế Tịnh Hồn đan lại, tuy rằng như thế sẽ ảnh hưởng tới dược hiệu thế nhưng chung quy so với thất bại sẽ đỡ hơn rất nhiều!
Nhưng mà đối với khống chế Nguyên Hồn, Nghệ Phong lại cố gắng đẩy nhanh tốc độ đề thăng của nó lên cực hạn. Chỉ có nhanh chóng tấn giai thì Nghệ Phong mới có thể toàn tâm toàn ý luyện chế đan dược. Nguồn: http://truyenfull.vn
Linh khí thiên địa vẫn như cũ không thèm quan tâm tới cảm giác của Nghệ Phong, dũng mãnh xông vào thức hải của hắn. Một chút hồn lực được bồi đắp bên trong không ngừng lớn mạnh, hồn lực khổng lồ xen kẽ bên trong Nguyên Hồn, nguyên bản Nguyên Hồn không rõ cũng dần dần rõ ràng lên, hình thái dáng dấp càng lúc càng trở nên rõ rệt.
Nghệ Phong biết hồn lực của chính mình đề thăng nhất đinh cũng có thể để Nhiếp Hồn Thuật đề thăng theo, tuy rằng không biết sẽ đề thăng được bao nhiêu thế nhưng dù ít dù nhiều thì cũng đều có chỗ tốt.
Nếu là bình thường thì chắc chắn Nghệ Phong sẽ mừng rõ như điên, thế nhưng dưới tình huống như vậy hắn cảm giác tâm thần của chính mình bị mềm yếu không còn nữa. Vừa rồi bởi vì quá mức chú ý khống chế nguyên thần thiếu chút nữa gia tăng một vị dược liệu quá tay, nếu không phải lực khống chế của Nghệ Phong đã đạt tới y sư thất giai, vội vàng loại bỏ phần dược liệu thừa ra bên ngoài thì lần luyện chế này đã thất bại rồi!
Nguyên bản mượn thần hiệu của Dược Vương đỉnh, xác suất chính mình luyện chế thành công có thể đạt được sáu thành, nhưng cứ như vậy thì hắn cũng chỉ dám cam đoan xác suất thành công đạt được ba thành, cái này hầu như ít tới thương cảm!
Linh khí thiên địa trong kinh mạch Nghệ Phong di chuyển một vòng rồi quay trở vè thức hải, hồn lực không ngừng tăng thêm, theo tốc độ tăng tốc của Nguyên Hồn, linh khí dũng mãnh xông vào rốt cục cũng có xu hướng cân bằng, chuyện này đối với việc Nghệ Phong đang dùng hồn lực bao vây lấy Dược Vương đỉnh càng lúc càng trở nên dễ dàng hơn.
Tình hình như vậy khiến cho Nghệ Phong mừng rỡ phát điên. Hắn tiếp tục phân ra một phần tâm thần đưa vào trong Dược Vương đỉnh.
Cảm thụ được hồn lực bình ổn, Nghệ Phong biết hồn lực tấn giai sẽ nhanh chóng hoàn thành. Chỉ cần trong khoảng thời gian này không làm ra chuyện gì khác thì khả năng luyện chế thành công Tịnh Hồn đan cũng rất lớn!
Thế nhưng Nghệ Phong còn chưa kịp vui vẻ được bao lâu thì cảm thụ được đấu khí bên trong cơ thể có chút rục rịch, thiếu chút nữa Nghệ Phong chửi ầm lên:
– Kháo,…*** vì sao tất cả đều tấn giai vào ngày hôm nay vậy!
Nghệ Phong khóc không ra nước mắt, chỉ muốn đâm đầu vào tường chết, hắn không nghĩ tới vào lúc này đấu khí cũng định đột phá. Đương nhiên nguyên nhân bên trong là do hồn lực vừa tấn cấp hấp thu quá nhiều linh khí cho nên mới để cho đấu khí cũng đột phá bình cảnh!
Nếu như vừa rồi xác suất thành công không tới ba thành thì hiện giờ chính là một thành cũng không đến!

Mị Ảnh

Mị Ảnh

Status: Completed Author:

Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!

- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset