– Ha ha… Tiểu huynh đệ chờ một chút! Ta phân phó hạ nhân đưa tùng âm thảo tới!
Tâm tình Bạch Liệt Hỏa hiển nhiên rất rốt, nét mặt với Nghệ Phong cũng hiền lành đi nhiều, điều này khiển Bạo Cương nhìn được hơi ngẩn ra, hắn còn chưa từng thấy qua loại biểu tình đó của lão gia hỏa này.
Quả nhiên đan dược cao giai đủ sức dụ hoặc bất kể kẻ nào! Thảo nào một y sư cao cấp lại có thể khiển nhiều cường giả lấy lễ đối đãi như vậy.
Ngay khi Nghệ Phong chờ Bạch Liệt Hỏa đưa dược thảo tới, hai thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện trong phòng khách, Nghệ Phong thật không ngờ, một người trong đó còn là người quen.
Nhìn khuôn mặt lãnh ngạo đồng dạng cũng đang ngạc nhiên, cùng với đôi chân dài dụ hoặc, Nghệ Phong cũng hơi có chút kinh ngạc! Thật không ngờ có thể gặp được nữ nhân này ở đây.
Nghĩ tới nữ nhân này cũng họ Bạch, lại xuất hiện ở chỗ này, hắn không khỏi cổ quái nhìn thoáng qua Bạch Liệt Hỏa, nhớ tới chuyện bảo điển Bạch Hàn Tuyết nhắc qua, hắn nghĩ chuyến này sợ ràng không được rồi.
Bạch Hàn Tuyết cũng ngạc nhiên tại chỗ, nàng thật không ngờ Nghệ Phong cũng ở đây, đồng thời còn đang nói chuyện với gia gia. Nàng tới giờ chưa từng thấy qua gia gia nhà mình lộ ra ý cười, luôn luôn là bộ dáng nóng nảy quái dị, nếu như có người tới phủ đệ đều bị hắn trực tiếp đuổi ra bên ngoài rồi.
Bạch Hàn Tuyết vốn định nói cho Bạch Liệt Hỏa biết chuyện tình bảo điển. Từ khi nàng biết được thực lực Nghệ Phong, cũng biết được chính mình không làm gì được hắn, chỉ có thể kể chuyện này cho phụ thân.
Phụ thân nàng cũng biết rõ chuyện tình bảo điển rất quan trọng, không chút suy nghĩ lên dẫn Bạch Hàn Tuyết tới nơi này để bẩm báo cho lão đầu tử nhà mình. Hắn cũng không chí ý tới biểu tình kinh ngạc của Bạch Hàn Tuyết.
– Phụ thân! Hàn Tuyết nói có tin tức về bảo điển!
Bạch Án cung kính thi lễ với Bạch Liệt Hỏa rồi nói.
Bạch Liệt Hỏa sửng sốt, lập tức đứng bật dậy, nhìn Bạch Án quát to:
– Cái gì? Ngươi có tin tức về bảo điển?
Thanh âm kích động nóng nảy, khiến cho đám người Bạo Cương hơi ù ù tai, có thể thấy được Bạch Liệt Hỏa đang kích động thể nào.
Thấy tình huống này, Nghệ Phong cũng đứng lên chắn trước mặt Tử Âm. Hắn biết, sợ ràng ngày hôm nay lại khởi phong ba rồi.
– Đúng vậy! Phụ thân, Hàn Tuyết nói có tin tức bảo điển.
Bạch Án xác nhận, nhất thời khiển Bạch Liệt Hỏa kích động, ánh mắt chuyển hướng Bạch Hàn Tuyết, nhìn tôn nữ yêu quý của mình, trong mắt dò hỏi!
– Cái gì? Ngươi nói hắn sử dụng Lôi Đình Phá Nhật Kiểm?
Bạch Liệt Hỏa hét lớn, đôi mắt hổ nhìn thẳng tắp phía Nghệ Phong, bên trong ngập tràn hàn ý.
Bạch Hàn Tuyết nhìn lướt qua sắc mặt không chút biến hóa của Nghệ Phong, gật đầu xác nhận:
– Đúng vậy, gia gia! Ta tận mắt thấy hắn thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiểm khiển hơn chục học viên không thể đứng dậy nổi! cỗ khí thể đó không khác gì so với gia gia miêu tả!
Một câu xác nhận của Bạch Hàn Tuyết càng khiển hàn ý trong mắt Bạch Liệt Hỏa thêm đậm hơn, hắn quát lớn với Nghệ Phong:
– Tiểu tử, Hàn Tuyết không lừa ta chứ?
Nghệ Phong không mấy quan tâm, nhún nhún vai nói:
– Nàng nói đều là thật, thế nào? Lẽ nào ngươi cũng muốn hỏi ta tung tích bảo điển?
Bạo Cương nghe được Nghệ Phong xác nhận, trong lòng hít sâu một ngụm lương khí: vũ kỹ Địa giai a, ừời ạ, coi như là mình cũng chưa từng thấy qua bao giờ. Thể nhưng tiểu tử này lại sở hữu, hắn rốt cuộc là loại biến thái gì? Mẹ nó, không chỉ là y thuật, ngay cả vũ kỹ cũng có đẳng cấp kinh khủng như vậy.
– Hừ, ngươi thừa nhận là tốt rồi! Khi đó, tên tặc tử lấy trộm bảo điển trong nhà ta cũng thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm. Vũ kỹ hàng đầu như vậy, trừ bỏ truyền nhân của hắn, ta nghĩ hắn sẽ không đơn giản dạy cho ngươi đâu!
Bạch Liệt Hỏa trợn mắt hổ nhìn Nghệ Phong, một đạo khí thế cũng tập trung tới Nghệ Phong, rất có ý tứ động thủ.
– Bản thiếu đã nói qua, bản thiếu không biết bảo điển gì cả! Thể nên… Xin tránh qua!
Nghệ Phong không cho Bạch Liệt Hỏa chút mặt mũi nào, lạnh lùng nói. Đối với một đám người cố tình gây sự này, trong lòng hắn cũng có chút căm tức!
– Hừ, tiểu tử! Nếu ngươi không nói ra hạ lạc của bảo điển, cũng đừng nghĩ rời khỏi nơi này!
Bạch Liệt Hỏa trừng mắt nhìn Nghệ Phong, nói.
– Ta có thể coi đây là uy hiếp của ngươi?
Nghệ Phong nhàn nhạt nhìn Bạch Liệt Hỏa, nhãn thần lạnh như châm, đâm thẳng tới Bạch Liệt Hỏa.
Bạo Cương thấy một màn này, trong lòng hắn hoảng hốt, hắn nhìn ra được, song phương đều đã nổi giận. Một người là Vương cấp, một người là y sư thất giai. Thân phận như vậy, mặc kệ là ai chỉ cần giậm chân cũng có thể khiển cả đế đô chấn động.
– Ha ha! Mọi người có chuyện hảo hảo bàn bạc! Đừng nháo nhào như cừu nhân!
Bạo Cương tiến lên phía trước làm người hòa giải, ôm vai Bạch Liệt Hỏa nói.
– Cuồng bạo lực, ngươi tránh qua chỗ khác đi. Ở đây không có chuyện của ngươi.
Bạch Liệt Hỏa không cho Bạo Cương chút mặt mũi, tính khí nóng nảy của hắn đã bị thiểu niên kia triệt để khiêu khích.
Ngược lại đám người Viêm Phong và Bạch Hàn Tuyết đều trợn mắt há mồm nhìn Nghệ Phong, bọn họ thật không ngờ Nghệ Phong cư nhiên có thể kiêu ngạo khiêu khích một vị Vương cấp. Trời ạ, Vương cấp là khái niệm gì, chính là hoàng để bệ hạ gặp phải cũng sẽ không dám lớn tiếng quát mắng. Một người như thể, cư nhiên bị Nghệ Phong không chút lưu tình quát mắng, bọn họ cảm giác Nghệ Phong quá kiêu ngạo rồi.
Tuy ràng Bạch Hàn Tuyết đã kiến thức qua Nghệ Phong tàn nhẫn và kiêu ngạo, nhưng đứng trước một vị Vương cấp còn không thu liêm một điểm tính tình, khiển nàng biết trước đây mình đã đánh giá quá thấp Nghệ Phong. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bạch Liệt Hỏa không thèm để ý tới Bạo Cương, khí thể khổng lồ áp bức về phía Nghệ Phong. Trong nháy mắt, chiếc ghế bên cạnh Nghệ Phong đã bị ép cho sụp đổ, hóa thành từng mảnh gỗ vụn bắn đi.
Nếu như Nghệ Phong có thực lực Sư cấp, khẳng định không thể chống đỡ khí thể Vương cấp, nhưng hắn đã tấn cấp Tướng cấp, hơn nữa Lăng Thần Quyết có tính đặc thù, cỗ khí thể này còn không làm được gì hắn.
Ngược lại là Tử Âm phía sau Nghệ Phong, nàng không có công pháp quỷ dị như hắn, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người đã có chút đỏ.
-Hừ…
Khí thể Nghệ Phong hơi tiến ra khỏi cơ thể, đỡ cho Tử Âm một phần, lúc này nàng mới có thể hô hấp được bình thường, đồng thời nàng cũng kinh ngạc vạn phần với Nghệ Phong. Không ai ở đây biết rõ thực lực Nghệ Phong bàng nàng, thể nhưng vì sao hắn có thể ngăn ữở khí thể cưc manh của Vương cấp.
Đồng dạng chấn động còn có đám người Bạch Hàn Tuyết, bọn họ thể nào cũng không nghĩ ra được, Nghệ Phong cư nhiên có thể ngăn trở khí thể của Vương cấp cao cấp, thực lực của hắn thật sự cường hãn như vậy sao?
Chương 247: Bạch Hàn Tuyết – Bạch gia
Bạch Hàn Tuyết - Bạch gia
? Lượt xem,
Mị Ảnh
Status: Completed Author: Anh Giai Ngây Thơ
Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!
- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất