Chương 361: Tái kiến Vương lão

Tái kiến Vương lão

– Khó trách ngươi tự tin nói có thể hóa giải chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị, thân phận Y Sư thất giai cao cấp, có thể cho ngươi tung hoành ở đế đô!
Lão nhân vừa cười vừa nói.
Nghệ Phong lắc đầu, hướng lão nhân nói:
– Viện trưởng nói sai rồi, y thuật thất giai không đủ để hóa giải chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị!
– Ách! Ý của ngươi là ngươi không giải được chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị?
Lão nhân mỉm cười nhìn Nghệ Phong:
– Vậy gan của ngươi thật lớn, không thể giải còn dám lấy thân thử độc!
– Chính là bởi vì ta giải không được, nên mới lấy thân thử độc. Lấy thân phận của viện trưởng, hẳn là có thể hiểu được Lam Lăng Hoa biến dị kinh khủng cỡ nào!
Nghệ Phong nhìn lão nhân cười nói.
– Hiểu một chút! Chỉ là không phải ngươi muốn giao dịch cùng học viện Trạm Lam sao? Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi có mấy thành nắm chắt có thể hóa giải chất độc này?
Lão nhân nhìn Nghệ Phong cười nói.
– Ha ha, cái này phải nhìn thành ý của học viện Trạm Lam rồi, nếu như Cao Thiên, Cao Không theo ta, ta nghĩ là mười thành! Còn nếu bọn hắn không theo ta, ta mỗi ngày lo lắng hãi hùng về vấn đề an toàn của mình. Như vậy giải độc thành công xác suất rất nhỏ!
Nghệ Phong nhìn lão nhân cười nói.
Lão nhân chăm chú nhìn Nghệ Phong, trong ánh mắt tràn đầy tiếu ý trêu chọc:
– Ngươi là học sinh đầu tiên nói điều kiện với ta!
Nghệ Phong cười nói:
– Mọi chuyện chung quy đều có người đi đầu, ta nguyện ý đi đầu trong chuyện này!
– Hảo một truyền nhân của Tà Tông, quả nhiên có can đảm!
Lão nhân nhìn Nghệ Phong, tán thán nói.
Nghệ Phong thấy hắn biết thân phận của mình, hắn cũng không ngạc nhiên, cười cười đứng ở nơi đó không nói gì.
– Ta có thể tạm thời cho ngươi mượn để Cao Thiên, Cao Không!
Lão nhân đột nhiên nói, cái này khiến Nghệ Phong cũng hơi ngẩn ra.
Lão nhân quét mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Chỉ ba năm, ba năm sau, Cao Thiên, Cao Không như trước là người của học viện Trạm Lam ta!
– Ba năm?
Nghệ Phong thì thầm một tiếng, tuy trong lòng có chút đáng tiếc, thế nhưng hai cường giả Tướng Cấp thủ hộ ba năm đổi hóa giải chất độc Lam Lăng Hoa biến dị, cũng đáng a!
– Vậy y theo ý tứ của viện trưởng, ba năm thì ba năm. Bất quá, hai huynh đệ Cao Thiên, Cao Không sẽ nghe ta nói sao?
Đây là việc mà Nghệ Phong lo lắng, bọn họ xuất thân học viện Trạm Lam, tâm cao khí ngạo, khó tránh khỏi không nghe mình nói, nếu có thị vệ như vậy, còn không bằng không có.
Lão nhân cười cười nói:
– Điểm ấy ngươi yên tâm, trong ba năm này, bọn họ sẽ tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của ngươi, coi như là ngươi muốn bọn họ đối nghịch cùng học viện Trạm Lam, bọn họ cũng sẽ không chùng bước!
– Ha ha! Viện trưởng nói đùa, ta sao dám đối nghịch cùng học viện Trạm Lam!
Nghệ Phong cười cười, chỉ là đáy lòng lại bội phục vạn phần. Đã sớm nghe nói học viện Trạm Lam bồi dưỡng thị vệ, kỷ luật vô cùng tốt, mệnh lệnh của chủ nhân là trên hết. Xem ra là sự thật!
– Độc trong cơ thể nha đầu, ta không hy vọng đến lúc đó nghe ngươi nói giải không được.
Lão nhân nhàn nhạt nói, thế nhưng trong giọng nói có uy nghiêm rất lớn.
– Viện trưởng yên tâm! Ta cũng trúng độc, ta còn không đến mức lấy mạng mình ra nói giỡn!
Nghệ Phong cười cười nói.
– Uhm!
Lão nhân gật đầu, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, bỗng nhiên lẩm bẩm:
– Thế giới này rất lớn, thế nhưng tương lai đúng là thuộc về thanh niên! Chúng ta đã già rồi!
Nghệ Phong tự nhiên minh bạch ý tứ mà lão nhân tiết lộ cho mình, hắn cũng nói:
– Tuổi trẻ chung quy cũng phải dựa vào người lão thành để chống đỡ!
– Dã thú trong thâm sơn, có rất nhiều loại vừa sinh ra, phụ mẫu chúng nó đã không quản, nhưng mà bọn chúng vẫn kiên cường sống sót như trước. Mà những dã thú như vậy, đa số đều là bá chủ của thâm sơn. Đây là thế giới cường giả vi tôn, người kỳ thực cũng là dã thú!
Lão nhân không quay đầu lại, vẫn nói như trước.
Nghệ Phong nghe lão nhân nói, hắn có chút ngộ đạo:
– Cảm tạ viện trưởng chỉ điểm!
Lão nhân lắc đầu nói:
– Thế giới này, ngươi có thực lực là có thể có tất cả, khi ngươi có thực lực như chúng ta, ngươi sẽ phát hiện thế giới này rất lớn, cũng thâm sâu khó dò!
Nghệ Phong cười cười nói:
– Ta hiện tại không muốn biết thế giới này lớn bao nhiêu, ta muốn làm chính là bảo vệ tốt những người mình quý trọng!
Lão nhân cũng nở nụ cười, hắn nói:
– Người giám hộ kỳ thực so với sát nhân còn khó khăn hơn! Đặc biệt là bảo hộ những người cực kỳ ưu tú cùng mỹ lệ!
Nghệ Phong không thể phủ nhận, hắn cười cười nói:
– Một người sống, ngay cả người mình thích cũng không bảo hộ được, vậy sống có ý nghĩa gì đây? Coi như là mãnh thú, cũng biết thề sống chết bảo hộ hài tử của mình! Ngay cả phía trước có nghìn vạn địa ngục, ta cũng không chùng bước!
Lão nhân cười cười nói:
– Ta hi vọng ngươi có thể làm được như ngươi nói! Đi đi! Hẳn là nha đầu kia còn đang chờ ngươi!
Nghệ Phong thấy lão nhân hạ lệnh trục khách, hắn gật đầu nói:
– Vãn bối xin cáo lui!
Nói xong, Nghệ Phong bước ra ngoài!
Lão nhân nhìn bóng lưng Nghệ Phong, hắn cười cười lẩm bẩm
– Không hổ là Tà Đế đương đại, ngạo khí cùng lão gia hỏa kia như nhau.
Lão nhân nhớ tới hai huynh đệ Cao Thiên, Cao Không, lại không khỏi nở nụ cười, hai huynh đệ kia ở trong đám thị vệ cũng coi như khác loại, bọn họ cũng không an tâm làm thị vệ, nhất tâm hướng về bên ngoài. Nếu như vậy, còn không bằng thuận nước dong thuyền đưa cho Nghệ Phong, để Nghệ Phong dẫn bọn hắn đi vào bầu trời rộng lớn. Nghệ Phong lợi dụng bọn hắn, bọn hắn đồng thời cũng lợi dụng Nghệ Phong. Đây là một chuyện tình hai bên cùng có lợi!
– Ha ha, ngươi không muốn dính líu tới nước của đại lục này? Thế nhưng đây là chuyện ngươi có thể khống chế sao? Từ khi ngươi trở thành Tà Đế thì ngươi đã không còn là ngươi bình thường. Huống chi, ngươi hiện tại làm nhiều việc ở đế đô, ngươi đã đi xong bước đầu tiên rồi!
Lão nhân cười cười, hắn muốn nhìn học sinh của học viện Trạm Lam, bọn họ rốt cuộc có thể bay cao bao nhiêu. Bay càng cao, hắn càng cao hứng!
– Học sinh lần này, là một lần mạnh nhất từ trước tới nay! Không biết, ai mới là vương giả chân chính trong lần này!
Lão nhân nhớ tới mấy học sinh cũng rất ưu tú trong học viện kia. Miệng hắn có tiếu ý.
… Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghệ Phong đi xuống lầu các, quả nhiên thấy Họa Thủy đứng ở cửa, thấy Nghệ Phong đi ra, nàng nhanh chóng đi lên trước nói:
– Các ngươi nói cái gì rồi?
Nghệ Phong nhìn lướt qua thân thể bốc lửa của Họa Thủy, hướng nàng nói:
– Hắn hỏi ta, có biện pháp gì làm cho ngực ngươi lớn hơn hay không!
– Ngươi… Hỗn đản!
Họa Thủy răng nghiến lợi.
Nghệ Phong nhún nhún vai, không để ý nữ nhân này, bước chân ra ngoài.
– Uy! Ngươi chờ một chút!
Họa Thủy thấy Nghệ Phong rời đi, nàng vội vàng đuổi qua, song song đi với Nghệ Phong, hương vị nhàn nhạt trên người dũng mãnh bay vào trong mũi Nghệ Phong!
Nhìn lướt qua thân thể dụ hoặc của Họa Thủy, Nghệ Phong nghĩ trong cơ thể mình cũng hơi có chút lửa nóng.
Họa Thủy thấy Nghệ Phong không thèm để ý mình, nói Nghệ Phong:
– Nghệ Phong, ngươi có thể dạy ta chiêu Phệ Linh Nộ Bạo kia hay không?
Họa Thủy đối với chiêu thức kia của Nghệ Phong vừa cố kỵ, lại ước ao, nếu như nàng học xong chiêu kia, có thể quét ngang toàn bộ học viện. Cho dù là mấy kẻ thần bí kia cũng vậy!
Nghệ Phong trực tiếp không nhìn nữ nhân này, bước chân lại nhanh hơn vài phần.
Họa Thủy thấy Nghệ Phong nhìn cũng không nhìn mình, nàng không khỏi có chút oán hận, nói như thế nào mình cũng là một trong thập đại mỹ nhân! Hỗn đản này cư nhiên không thèm để ý!
Thời điểm Họa Thủy chuẩn bị đuổi theo, lại phát hiện Nghệ Phong nhìn một lão nhân quét rác, vui vẻ hô to:
– Vương lão, ta rốt cục thấy ngài rồi!
Họa Thủy tức điên người, Nghệ Phong hỗn đản này đối với mình không thèm để ý, ngược lại đối với một lão nhân quét rác lại nhiệt tình như vậy, lẽ nào mình so ra kém một người quét rác sao?
Họa Thủy đương nhiên không biết, nếu như Nghệ Phong trả lời, đáp án của hắn tuyệt đối là khẳng định. Lão nhân này chính là lão nhân trắc thí Nghệ Phong khi hắn vừa mới vào học viện. Quyền pháp liên miên không dứt kia của hắn để mình ước ao vạn phần. Mình vẫn đi tìm hắn, thế nhưng lại không tìm được, nghĩ không ra lúc này lại gặp được.
Vừa lúc, Nghệ Phong phải thỉnh giáo hắn độ khống chế lực lượng một chút, nếu như có thể học được bộ quyền pháp kia, như vậy là quá tốt rồi!

Mị Ảnh

Mị Ảnh

Status: Completed Author:

Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!

- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset