Chương 577: Nghệ Lưu Tướng cấp

Nghệ Lưu Tướng cấp

Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong không hề trêu trọc Khinh Nhu, ngược lại chăm chú nhìn trên lôi đài, nàng hỏi:
– Đại ca ngươi?
Nghệ Phong cười gật đầu nói:
– Đã lâu chưa đi tới học viện, cũng không biết hiện tại đại ca của ta thế nào rồi.
Hạ Chỉ Mộng nhìn Nghệ Lưu trên đài, khẽ cười cười, nàng không quen thuộc đối với Nghệ Lưu. Thế nhưng cũng nghe một ít đạo sư bởi vì liên quan đến chuyện của Nghệ Phong, đã từng thảo luận qua về Nghệ Lưu. Tuy rằng thiên phú của Nghệ Lưu kém hơn so với Nghệ Phong, thế nhưng cũng cực kỳ ưu tú. Chỉ bất quá đều bị tia sáng của Nghệ Phong che lấp, cho nên cũng không có nhiều danh tiếng ở học viện.
– Chỉ cần vận khí của đại ca ngươi tốt, không gặp phải đối thủ quá mạnh mẽ. Đánh vào hạng một trăm cũng không thành vấn đề.
Hạ Chỉ Mộng trả lời.
– Top 100?
Nghệ Phong ngạc nhiên, lập tức rất xem thường nói:
– Vậy thì ra cái gì? Ít nhất phải vào top 20!
Hạ Chỉ Mộng nghe được lời của Nghệ Phong, trắng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, thầm nghĩ ngươi cho là bất luận một người đều biến thái như ngươi sao. Học viện Trạm Lam là địa phương thiên tài tụ tập, có thể đánh vào top 100 đã rất không tồi.
– Vậy ngươi kiếm cái hạng một cho ta xem đi!
Hạ Chỉ Mộng quay sang nói với Nghệ Phong.
– Ách…
Nghệ Phong vội vàng câm miệng, hắn cũng không nghĩ đảm bảo đạt được đệ nhất, dù sao hắn chỉ muốn tùy ý đánh vài trận! Khinh Nhu thấy Nghệ Phong ngồi nghiêm chỉnh ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên đài, rất ít khi nhìn thấy bộ dạng của Nghệ Phong như vậy, khiến nàng cảm thấy kinh ngạc đồng thời không khỏi cười hi hi.
Nghệ Lưu đứng ở trên đài, nhìn đối thủ Lý Đạt trước mặt. Lý Đạt hẳn là lớp bên cạnh, hắn thực sự rất quen thuộc. Thực lực Sư Cấp bát giai, cũng coi như một đối thủ mạnh mẽ. Chỉ bất quá, Nghệ Lưu còn không để vào mắt. Lấy thiên phú của hắn, hơn nữa Nghệ Phong cuồn cuộn không ngừng cung cấp đan dược, thực lực của hắn tăng nhanh kinh khủng. Đương nhiên, nhớ tới cái vị đệ đệ kia của hắn, Nghệ Lưu không khỏi nở nụ cười khổ. Đó là một tên quái vật, căn bản không thể dùng hai chứ thiên tài để hình dung nữa rồi.
Nhớ tới vừa rồi bởi vì một cái tên của hắn, Nghệ Phong đã có thể dọa một Sư cấp cao giai bỏ chạy xuống đài. Hơn nữa tiếng thét chói tai của nữ nhân, không chút nào thua học viên phong vân của học viện. Lúc này Nghệ Lưu mới phát hiện, vị đệ đệ bị người kia mắng là phế vật. Hiện tại đã trở thành mấy người đứng đầu trong học viện Trạm Lam rồi.
Đương nhiên, Nghệ Lưu so với các học viên khác, hắn càng biết rõ hơn về Nghệ Phong. Tuy rằng gia tộc không nói rõ, thế nhưng hắn mơ hồ cũng biết, hiện tại cổ thực lực thứ tư của đế đô cư nhiên là Nghệ Phong đứng sau thao túng. Cổ thế lực thứ tư rất mạnh, gia tộc mơ hồ để lộ ra suy đoán, cổ thế lực này hầu như đã có thể sánh ngang với hoàng tử, mạnh hơn gia tộc một bậc.
Nghệ Lưu không có cách nào tưởng tượng, Nghệ Phong dùng thời gian ngắn như vậy đã có thể chế tạo Kim Lâu cường đại đến tình trạng như vậy. Hắn bội phục thực lực của Nghệ Phong, cũng đồng thời cực kỳ bội phục ánh mắt của Nghệ Phong. Một lần hắn từng đi vào Kim Lâu, phát hiện Kim Lâu có đặc biệt và chỗ mê hoặc lòng người, quả thực có thể để bất luận nam nhân nào tâm trí không kiên định chìm đắm trong đó. Có chậu châu báu như Kim Lâu, cũng khó trách tốc độ phát triển của Tử Bang nhanh như vậy.
Nghệ Lưu nhớ tới ánh mắt hối hận của những người đó trong gia tộc, cư nhiên hiếm thấy hiện lên một tia vui vẻ. Đối với đám người trong gia tộc chỉ biết dùng giá trị lợi dụng đi so sánh con người, Nghệ Lưu cảm giác rất buồn nôn! Chỉ bất quá Nghệ Lưu không có dũng khí giống như Nghệ Phong, nói rời bỏ gia tộc liền rời bỏ gia tộc. Nghệ Phong có thể khiến cho bọn họ cảm thấy cực kỳ hối hận, hắn lại không có loại tự tin này.
Lý Đạt nhìn Nghệ Lưu trước mặt có chút hoảng hốt, hắn nhắc nhở nói:
– Nghệ huynh! Ta lập tức muốn xuất chiêu!
– A! Lý huynh! Mời!
Lúc này Nghệ Lưu mới phản ứng qua đây, hít sâu một hơi, để chút suy nghĩ vớ vẩn trong đầu kia vứt qua một bên, quay sang chắp tay nói với Lý Đạt.
Cho tới bây giờ Lý Đạt vẫn chưa thấy qua Nghệ Lưu ra tay, thế nhưng nghĩ đến Nghệ Lưu cũng không yếu hơn so với hắn. Cho nên ngay từ đầu đã tập trung tinh thần, vận chuyển đấu khí toàn thân tập trung lên cánh tay, tản ra ánh sáng màu lam nhạt.
Nghệ Lưu nhìn thấy đấu khí ngưng tụ càng ngày càng nhiều trên cánh tay Lý Đạt, sắc mặt hắn không biến hóa chút nào, nhẹ nhàng vung tay múa may một chút, đấu khí tay cánh tay ngưng tụ trên cánh tay. Không có khí thế giống như Lý Đạt, thế nhưng nhìn vào cảnh đó, ánh mắt Nghệ Phong bỗng dưng sáng lên.
– Chiêu thức ấy của đại ca ngươi thành thục hơn so với Lý Đạt? Lẽ nào hắn đột phá bình cảnh của Sư cấp, đạt được Tướng cấp rồi sao?
Hạ Chỉ Mộng nhìn Nghệ Phong nghi ngờ hỏi. Đối với học sinh của học viên Trạm Lam, tu luyện đến Sư cấp đỉnh phong không phải một vấn đề lớn, chỉ bất quá muốn đột phá Tướng cấp cũng không nhiều. Cho rằng bình cảnh của từng cấp bậc đều là ranh giới. Có người cả đời cũng không thể nhảy qua.
Nghệ Phong đưa mắt nhìn kỹ Nghệ Lưu, từ khi nhận được Tà Đế truyền thừa. Năng lực cảm ứng của Nghệ Phong đạt được trình độ kinh người, khí tức trên thân thể người khác, hình như hắn đều có thể cảm giác ra.
– Hẳn là tới Tướng cấp rồi!
Nghệ Phong đánh giá.
Hạ Chỉ Mộng ngẩn ra, rất nghi ngờ vì sao Nghệ Phong lại tự tin khẳng định như vậy.
– Ngươi đã biết từ trước?
– Ha ha, ta cảm giác ra thôi!
Nghệ Phong cười cười tùy ý nói.
Hạ Chỉ Mộng cũng có chút bật cười. Lấy trình độ của Vương cấp cũng không thể xác định khí tức một người ở đẳng cấp nào, làm sao Nghệ Phong có thể cảm ứng ra được, Hạ Chỉ Mộng nghĩ Nghệ Phong chỉ đơn thuần đoán mò mà thôi.
Ánh mắt của Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng đều chuyển về hướng Nghệ Lưu. Chỉ thấy Lý Đạt quơ lên trọng quyền, lướt qua một đạo quỹ tích trong hư không, mang theo uy thế lớn lao, hung hăng đánh về phía ngực của Nghệ Lưu.
Nghệ Lưu như trước không nhanh không chậm, thân thể đón nắm tay của Lý Đạt cư nhiên bước về phía trước một bước, nắm tay thẳng tắp đánh về phía nắm tay Lý Đạt. So với uy thế của Lý Đạt, một quyền này của Nghệ Lưu không chút nào tỏ ra xuất sắc.
Mọi người không có ánh mắt của Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng, tự nhiên không nhìn ra thực hư, thấy Nghệ Lưu làm như thế, trong lòng liền cảm thấy thương hại Nghệ Lưu. Thầm nghĩ một quyền này nhất định Nghệ Lưu sẽ có hại rồi.
Giống như suy nghĩ của tất cả mọi người, nắm tay của Nghệ Lưu không chút nào hoa mỹ, trực tiếp đụng vào nắm tay của Lý Đạt.
– Binh…
Một tiếng va chạm giữa hai nắm tay, bắn ra mấy đạo kình khí, tạo nên từng trận gió gào thét.
Mà để mọi người cảm thấy kinh ngạc mở to hai mắt chính là, Nghệ Lưu cư nhiên đứng tại chỗ bất động, mà Lý Đạt lại mãnh mẽ lùi lại phía sau mấy bước, khóe miệng tuôn ra một tia máu tươi. Toàn bộ cánh tay vẫn không ngừng run rẩy.
Mọi người xoa xoa con mắt, rất khó tưởng tượng vừa rồi một quyền kia không hề mang theo chút khí thế nào, cư nhiên có thể khiến Lý Đạt trở thành như vậy. Tình huống đó chỉ có thể nói rõ ràng một vấn đề, đó chính là thực lực của Nghệ Lưu mạnh hơn Lý Đạt nhiều lắm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lý Đạt cũng nghĩ đến khả năng này, không thể tin được nhìn Nghệ Lưu nói:
– Ngươi đã đột phá Tướng cấp?
Trong ánh mắt xăm xoi của mọi người, Nghệ Lưu gật đầu:
– Vài ngày trước, may mắn đi vào Tướng cấp!
Một câu nói, để mọi người ước ao nhìn vào Nghệ Lưu. Những người ở đây có rất nhiều người thực lực dừng tại Sư cấp đỉnh phong đã vài năm, Tướng cấp là cảnh giới mà bọn họ vẫn hằng đêm ao ước.
Lý Đạt nhất thời nở nụ cười khổ, thật không ngờ trận đầu tiên của hắn, cũng gặp phải một người Tướng cấp, xen chân vào Top 100 xem ra đã không có hy vọng.
– Lý huynh, còn đánh sao?
Nghệ Lưu nhìn Lý Đạt nói.
– Đánh! Đương nhiên đánh! Ta cũng muốn nhìn rốt cuộc Sư cấp và Tướng cấp kém nhau bao nhiêu. Bất quá mong Nghệ huynh hạ thủ lưu tình một chút!
Lý Đạt cắn răng nói. Hắn muốn tiếp tục so đấu cùng Nghệ Lưu, đối với tương lai hắn đột phá Sư cấp cũng có lợi thật lớn.
Hiển nhiên Nghệ Lưu cũng đồng ý thỏa mãn nguyện vọng này của Lý Đạt, hắn là ra một tư thế mời chào, mời Lý Đạt ra tay.
Nghệ Phong thấy Nghệ Lưu quả thực đã đạt được Tướng cấp, trên mặt hắn cũng lộ ra dáng tươi cười, đan dược này cũng không bị lãng phí! Nghĩ đến bây giờ Nghệ Lưu đã đạt được Tướng cấp, cho dù Nghệ Khải Mạc ở Nghệ gia đã không còn giá trị, Nghệ Lưu cũng vẫn được bọn họ tiếp tục chiếu cố.
– Top 100 Nghệ Lưu xác định vững chắc có thể đi vào. Nhưng mà hiện tại ta thực sự hy vọng hắn có thể bứt phá đến top 30!
Hạ Chỉ Mộng bởi vì Nghệ Phong, cũng rất xem trọng Nghệ Lưu. Bất quá đáy lòng nàng cũng đang âm thầm nói, nếu như Nghệ Lưu có thể vượt cấp khiêu chiến kinh khủng như Nghệ Phong, cho dù top 10 cũng có thể liều mạng!

Mị Ảnh

Mị Ảnh

Status: Completed Author:

Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!

- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset