Ngay khi Nghệ Phong đang tìm cách làm thế nào để vật nhỏ này ra ngoài, cảnh tượng phát sinh bên trong khí hải khiến hắn trừng mắt.
Năng lượng Phệ Châu vẫn đang không ngừng bạo phát, nhưng năng lượng bạo phát lại bị Yêu Ngọc hấp thu toàn bộ, không để cho nó có chút cơ hội nào đánh thẳng vào thân thể Nghệ Phong. Ngay khi Nghệ Phong đang sững sờ, một ngọn lửa nóng cháy đến cực điểm đột nhiên phun ra từ miệng Yêu Ngọc, giống như không muốn sống bắt đầu thiêu đốt Phệ Châu.
Tuy rằng Nghệ Phong kinh ngạc, nhưng trong lòng lại cao hứng đến cực điểm. Hắn có thể cảm giác được ngọn lửa này còn nóng hơn nhiều so với đấu khí của hắn.
Phệ Châu dưới năng lượng này, bạo động càng thêm khủng khiếp. Năng lượng trong nó trào ra có thể sánh ngang sóng thần. Nhưng năng lượng gần như muốn lấy mạng Nghệ Phong này lại bị Yêu Ngọc hấp thu một chút cũng không còn. Sau khi Yêu Ngọc hấp thu năng lượng này, nó phụt ra ngọn lửa càng lớn và nóng cháy hơn.
Theo ngọn lửa do Yêu Ngọc phụt lên, năng lượng không ngừng nâng cao, bạo động của Phệ Châu càng thêm thường xuyên. Mà Yêu Ngọc cũng không ngoại lệ, không ngừng hấp thu, sau đó hóa thành ngọn lửa nóng cháy luyện hóa Phệ Châu.
Dưới sự tuần hoàn đó, Phệ Châu rốt cục không kiên trì được nữa, chậm rãi hòa tan thành một quả cầu năng lượng chất lỏng. Quầng sáng ngọc lưu ly lưu chuyển.
Nghệ Phong thấy Phệ Châu hoàn toàn hòa tan, trong lòng hắn vô cùng mừng rỡ. Nghệ Phong khống chế nguyên hồn, xâm nhập toàn bộ hồn lực vào khí hải, cho đấu khí ngưng tụ cùng một chỗ.
Nghệ Phong ngưng tụ toàn bộ đấu khí và hồn lực của hắn trong bọt nước kia, cũng chậm rãi tiền gần Phệ Châu.
Dưới ngọn lửa màu xanh của Yêu Ngọc, sự thôn phệ của Phệ Châu giống như đã bị áp chế. Đấu khí châu của Nghệ Phong tới gần nó, nó lại không có thôn phệ chút nào.
Điều này khiến Nghệ Phong mừng rỡ, Phệ Châu không thôn phệ năng lượng của hắn, vậy một cửa nguy hiểm nhất đã không còn. Nghệ Phong cảm giác được năng lượng của Yêu Ngọc vẫn điên cuồng phụt lên. Trong mắt hắn đầy vẻ khiếp sợ. Rốt cuộc vật nhỏ này là cái gì, cư nhiên ngay cả Phệ Châu cũng có thể áp chế.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, chậm rãi dung nhập đấu khí châu vào bên trong Phệ Châu. Hồn lực kích thích Phệ Châu, hai bên gắn kết với nhau một cách hoàn mỹ, hòa hợp gắn bó lưu chuyển cho nhau. Màu lam và màu trong suốt giao nhau, giống như cùng một hạt châu trong suốt màu lam.
Nghệ Phong thấy thuận lợi như vậy, tuy rằng trong lòng hắn cao hứng, nhưng cũng đã không nhanh không chậm khống chế được dung hợp của hai bên.
Sau khi hai bên hòa hợp gắn bó với nhau, chảy qua một vòng, tất cả hồn lực đều dung nhập vào hạt châu này. Chất lỏng kia vốn màu lam cũng bắt đầu chậm rãi ngưng tụ tại trung tâm của thân thể.
Chỉ một lát sau, tất cả chất lỏng màu lam ngưng tụ tại cùng một chỗ. Tạo thành một viên châu màu lam nho nhỏ, và không khác mấy so với Phệ Châu vừa rồi, chỉ là nhỏ hơn một chút.
Yêu Ngọc không ngừng phụt lên hỏa diễm, sau khi làm xong tất cả những điều này, cũng có vẻ cực kỳ suy yếu. Nó lại từ bên trong khí hải của Nghệ Phong trở về trong lòng Nghệ Phong, tiến vào trạng thái ngủ say.
Nghệ Phong nhìn khối nước bên trong khí hải, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy Phệ Châu bị Nghệ Phong đấu khí châu trong suốt bao vây ở trung tâm. Phệ Châu màu lam làm cho cả đấu khí châu trong suốt sáng đẹp khác thường. Nghệ Phong có thể cảm giác được liên kết huyết mạch giữa Phệ Châu và hắn. Nghệ Phong biết điều này là vì hắn đã dung hợp thành công.
Nghệ Phong nhìn Phệ Châu ở trung tâm đấu khí châu của hắn, rốt cục hắn cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Lần này, nếu không phải nhờ Yêu Ngọc bận rộn giúp đỡ, sợ là hắn đã thất bại. Nghệ Phong vừa định thử một chút xem Phệ Châu khủng khiếp như thế nào.
Hào quang của Phệ Châu bị vây ở trung tâm đột nhiên tăng mạnh. Ban đầu, khí hải vì dung hợp Phệ Châu mà có vẻ trống rỗng, hiện tại hào quang màu lam đã bao trùm toàn bộ.
Đồng thời, từ trên người Nghệ Phong phát lực lượng thôn phệ khổng lồ, toàn bộ năng lượng trong không gian giống như điên cuồng dũng mãnh lao về phía Nghệ Phong.
Một cỗ năng lượng theo toàn bộ kinh mạch của Nghệ Phong chảy vào bên trong khí hải, sau đó đi về phía Phệ Châu được dung hợp. Sau khi Phệ Châu thôn phệ năng lượng này, lập tức lại phun ra, dung nhập vào bên trong đấu khí châu. Tuy rằng số lượng đã giảm bớt rất nhiều, nhưng lại tinh thuần khác thường.
Linh khí dũng mãnh vào trong cơ thể Nghệ Phong càng lúc càng nhanh, nhưng giống như còn chưa đủ đối với Phệ Châu. Hào quang của nó lại tăng vọt. Linh khí trong phạm vi mấy chục thước, giống như gió lốc giống như vọt về phía Nghệ Phong.
Năng lượng khổng lồ rất nhanh hình thành thực chất ở xung quanh Nghệ Phong. Nghệ Phong bị năng lượng bao vây, bị năng lượng này nâng nhẹ nhàng trên không gian. Một năng lượng giống như thực chất, giống như không muốn sống dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Nghệ Phong cũng không biết tới điểm này. Hắn đã không rảnh để chú ý. Hắn khu động Lăng Thần Quyết đến mức tận cùng, vẫn không ngăn được năng lượng này dũng mãnh vào. May mắn chính là, Phệ Châu đã thôn phệ hơn phân nửa, bằng không sợ là Nghệ Phong đã bị năng lượng này bạo phát.
Cuối cùng tình trạng năng lượng khác lạ ở nơi này, cũng khiến cho người Tĩnh Vân Tông chú ý. Mấy người Thủy Nhược Vân và Ngu Phi kinh hãi nhìn năng lượng gần như hình thành cơn lốc. Một đám trừng mắt nhìn nhau.
– Chẳng lẽ Khương sư huynh tiến vào Vương cấp sao?
Thủy Nhược Vân thì thào lẩm bẩm.
Ngu Phi lắc đầu nói:
– Không có khả năng. Cho dù đi vào Vương cấp, cũng tuyệt đối không thể khiến năng lượng bạo động như vậy. Hơn nữa phương hướng này hình như là nhà trúc của ta. Hiện tại hình như Nghệ Phong đang ở chỗ đó.
– Nghệ Phong?
Thủy Nhược Vân và mấy người còn lại kinh hãi, lập tức liếc mắt nhìn nhau.
– Chẳng lẽ là hắn tiến vào Vương cấp? Nhưng cho dù tiến vào Vương cấp cũng không thể có năng lượng bạo động khủng khiếp như vậy? Năng lượng bạo động như vậy, có thể so với phân nửa năng lượng khi sư tôn tiến vào Tôn cấp.
Thủy Nhược Vân mặt nhăn đôi mi thanh tú của nàng nói.
Ngu Phi cười khổ lắc đầu:
– Đối với hắn không thể xem xét theo lẽ thường. Ngươi từng thấy người nào vẫn chỉ là bát giai, mà bắt đầu trùng kích Vương cấp hay chưa?
Thủy Nhược Vân nghe Ngu Phi nói vậy, nàng cũng cười khổ một tiếng. Người như vậy trước kia quả thật chưa từng thấy.
– Ngu sư thúc, chúng ta đi xem thử.
Thủy Nhược Vân nhìn Ngu Phi nói.
Ngu Phi gật đầu. Nàng hiểu rất rõ, lúc này sư tôn và sư tỷ của nàng không có khả năng đi gặp Nghệ Phong. Đương nhiên nhiệm vụ này chỉ có thể do Thủy Nhược Vân và nàng đi chấp hành. Sợ là sư tôn và sư tỷ nàng cũng hoảng sợ giống như mình.
Ngu Phi nhớ tới lúc nói cho Lăng Ngọc Nhã biết Nghệ Phong đã dùng một chiêu bại Khương Vĩ Kiệt, Lăng Ngọc Nhã đã khiếp sợ vô cùng, nàng không khỏi cười khổ lắc đầu. Người như vậy, dù là ai cũng cảm thấy đau đầu.
Chẳng qua, Ngu Phi nhìn năng lượng khổng lồ đang bạo động, trong lòng kinh ngạc, đồng thời lại mơ hồ có cao hứng. Điều đó khiến Ngu Phi cảm thấy sửng sốt, trên mặt lại không kìm lòng được lộ vẻ ửng đỏ.
Thủy Nhược Vân thấy sắc mặt Ngu Phi vô duyên vô cớ đỏ bừng, nàng nghi hoặc hỏi:
– Ngu sư thúc, sư thúc làm sao vậy?
– A! Không có gì! Đúng rồi, Nhược Vân, ta cũng không phải người của Tĩnh Vân Tông các ngươi. Ngươi cũng không cần phải gọi ta là sư thúc, gọi ta là tỷ tỷ là được!
Ngu Phi vỗ vỗ vào mặt, vội vàng che dấu nói.
Thủy Nhược Vân hồ nghi thoáng nhìn về phía Ngu Phi, nàng gật đầu, nhìn Ngu Phi nói:
– Ngu… tỷ tỷ. Vậy chúng ta đi thôi!
Ngu Phi gật đầu, giống như trốn tránh, bay như tên bắn về phía nhà trúc. Điều này khiến Thủy Nhược Vân càng nhíu mày. Cho tới bây giờ nàng còn chưa từng thấy qua Ngu Phi thanh nhã lại có bộ dạng như vậy.
Hai người dùng tốc độ tối đa, nhanh chóng tới nhà trúc. Khi các nàng tới bên cạnh nhà trúc, mặc dù bọn họ có chuẩn bị tâm lý nhưng nhìn mật độ linh khí xung quanh, vẫn không nhịn được há hốc miệng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Linh khí xung quanh dường như đều ngưng tụ tại trung tâm nhà trúc. Hơn nữa còn giống như điên cuồng dũng mãnh tiến vào bên trong nhà trúc. Năng lượng tạo thành cơn lốc giống như con rồng lớn, khiến của Thủy Nhược Vân phải chấn động.
Khi nàng tiến vào Vương cấp, vốn không có tình trạng năng lượng khủng khiếp khác lạ tới như vậy?
Chương 720: Đột phá Vương cấp
Đột phá Vương cấp
? Lượt xem,
Mị Ảnh
Status: Completed Author: Anh Giai Ngây Thơ
Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!
- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất