Ba phương công kích, khiến Hoàng Văn có chút đau đầu. Hắn mạnh mẽ vận chuyển năng lượng, cản hơn mười hồn châm kia lại, sau đó kim quang bên trong thân thể mạnh mẽ bạo phát, góa thành một đạo mũi tên nhọn, hung hăng đánh về phía đại quyền trong hư không.
Hai năng lượng đụng vào nhau. Một sóng thần với năng lượng khổng lồ mạnh mẽ hình thành ở trên hư không. Trong nháy mắt, năng lượng vốn tập trung cùng một chỗ biến thành sụp đổ. Mặc dù đại quyền kia thoạt nhìn có uy thế rất lớn, nhưng chung quy không ngăn cản được một đòn của ngũ giai.
Hoàng Văn giải quyết hai nguy cơ này, hắn căn bản không hề cao hứng. Hắn phát hiện một quyền của Nghệ Phong gần như ẩn chứa lực đạo toàn thân của hắn, đã đánh tới trước người hắn. Hắn căn bản không kịp né tránh.
Hoàng Văn hoảng hốt, chỉ có thể khống chế lực đạo toàn thân. Ở trên cánh tay hắn hình thành một đạo năng lượng hình trụ thô to, hung hăng đánh về phía Nghệ Phong.
– Chết tiệt…
Nghệ Phong nhìn đạo năng lượng hình trụ kia, không nhịn được mắng to một tiếng. Không hổ danh là người của trưởng lão viện thánh địa. Liên tiếp đỡ được hai đạo Nhiếp Hồn Thuật của hắn, còn có thể nhanh như vậy đã đáp lại. Hơn nữa điều động năng lượng nhiều như thế. Tuy nhiên…
Ầm…
Hai năng lượng đụng vào nhau, chấn lực cường đại khiến hư không cũng bị chấn động vài cái. Trên đài, mấy vị trưởng lão cảm giác màng tai đau đớn, vội vàng dùng đấu khí chắn những thanh âm này lại. Lúc này mới chuyển ánh mắt nhìn sang trên đài.
Trên đài, lúc này sắc mặt Hoàng Văn đã đại biến. Dưới lực lượng khổng lồ này, quần áo trên người hắn lại bị rách nát, lộ ra vòm ngực trần trụi. Yết hầu mạnh mẽ lăn lộn lên xuống, chung quy không ngăn chặn được máu trên miệng phun ra.
Nghệ Phong liên tục lùi bước, rồi biến mất trong hư không, kế tiếp trong nháy mắt xuất hiện bên bên cạnh Hoàng Văn, hóa tay thành trảo, gắt gao bắt được yết hầu Hoàng Văn.
– Trưởng lão! Đa tạ!
Mang theo một nụ cười thản nhiên, truyền đến trong tai mỗi người. Mọi người nhìn vào trong đài, chỉ thấy Nghệ Phong nắm lấy yết hầu Hoàng Văn, áp ra vài đạo hồng ấn. Dưới sự cười khổ của Hoàng Văn, Nghệ Phong khom người thi lễ, lúc này mới buông Hoàng Văn ra.
– Phối hợp Nhiếp Hồn Sư và võ giả, quả thực khiến người ta khó lòng phòng bị!
Hoàng Văn bất đắc dĩ đến cực điểm, vốn đỡ được hai đạo Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong, cũng đã khiến hắn tiêu hao rất nhiều đấu khí. Sau đó lại tiếp một quyền do Nghệ Phong thi triển toàn lực, căn bản không có hi vọng giành chiến thắng. Dù sao Nghệ Phong thi triển toàn lực, đã có thể miễn cưỡng sánh ngang với thời kỳ hưng thịnh của hắn. Nhưng, tiếp xong ba đạo công kích này Nghệ Phong hắn vẫn không quá lo lắng. Dù sao tuy rằng Nghệ Phong thi triển toàn lực, nhưng muốn đánh bại hắn cũng không dễ dàng. Nhiều nhất có thể khiến hắn chịu chút thiệt thòi nhỏ.
Nhưng khi hắn và quyền của Nghệ Phong đụng vào nhau, Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong tạo thành đạo công kích thứ tư lại đánh về phía thức hải của hắn. Hoàng Văn lại phải phân tâm đối kháng với Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong, sao có thể là đối thủ của Nghệ Phong.
Dưới sự tấn công toàn lực của Nghệ Phong, đúng là vẫn thua ở trong tay Nghệ Phong.
Mọi người thấy Hoàng Văn cười khổ như vậy, bọn họ cũng cảm động lây. Một người là võ giả Vương cấp, lại là Nhiếp Hồn Sư lục tinh, cũng chiếm được ưu thế rất lớn, căn bản không phải một người đơn giản như vậy.
Có lẽ lực công kích của Nhiếp Hồn Sư không bằng võ giả, nhưng nó đạt trình độ quỷ dị, khiến võ giả khác đều cảm thấy khó ứng phó. Mà lực công kích của võ giả kết hợp với sự quỷ dị của Nhiếp Hồn Sư, gần như có thể tăng lực sát thương lên kinh khủng.
Mọi người trên đài đều thấy rất rõ ràng, chỉ cần thực lực võ giả của Nghệ Phong kém Hoàng Văn một bậc, nhưng thêm Nhiếp Hồn Thuật, Hoàng Văn còn kém Nghệ Phong quá xa. Vừa rồi, Nghệ Phong chỉ thi triển Nhiếp Hồn Thuật sơ cấp nhất để phụ trợ.
– Ha hả, nếu ngươi đã đánh bại ta. Vậy trưởng lão viện sẽ không nói gì về yêu cầu của ngươi.
Hoàng Văn cười cởi mở. Mặc dù nếu Triệu lão cố ý cho Nghệ Phong, bọn họ cũng sẽ không nói gì. Nhưng Nghệ Phong có thể bằng vào chính bản lĩnh của hắn nhận được, càng khiến bọn họ cao hứng. Ít nhất đây không tính là vi phạm quy củ của tổ tông lưu lại.
– Cảm ơn trưởng lão!
Nghệ Phong nghe Hoàng Văn nói như vậy, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm. Rốt cục cũng chiếm được bộ công pháp này. Công pháp Địa giai cho tiểu ny tử tu luyện, nghĩ đến tương lai thành tựu của Linh Nhi sẽ không thấp.
Nhớ tới Nghệ Phong cho Linh nhi ăn đan dược như ăn đậu, còn dùng đấu khí tinh luyện thân thể cho nàng, nếu đã như vậy mà không thể có chút thành tựu, Nghệ Phong liền thật sự muốn khóc.
Chỉ xét riêng thiên phú của Linh Nhi, lúc này Linh Nhi không thua bất kỳ người nào hắn từng gặp qua. Có thể sánh ngang với hắn cũng chỉ có Tình Nhi. Thậm chí lúc này Trữ Huyên đã đạt được Tôn cấp cũng kém hơn một bậc.
Nghệ Phong tương đối tự tin đối với nhãn lực của hắn. Dù sao trải qua Tà Đế truyền thừa, chút nhãn lực ấy cũng không có, lão đầu tử kia thật sự muốn bổ hắn ra.
– Đây là do ngươi cố gắng nhận được, không cần cảm ơn ta. Tuy nhiên, vừa rồi đánh nhau ngươi cũng dụng tâm lĩnh hội một chút. Có lẽ người khác phải đạt được ngũ giai mới có thể lĩnh hội được năng lượng thuộc tính, nhưng ngươi lại không cần!
Hoàng Văn bỗng nhiên nói.
Hoàng Văn nói những lời này, khiến Nghệ Phong hơi sửng số. Ngay lập tức hắn hiểu được một chút. Hắn lại cung kính thi lễ với Hoàng Văn nói:
– Cảm ơn trưởng lão chỉ giáo!
Đám người Đại trưởng lão nghe Hoàng Văn nói, bọn họ cũng hơi sửng sốt, ngay lập tức một đám đều hiểu được. Rốt cục bọn họ đã hiểu được vì sao Triệu lão để Hoàng Văn so đấu với Nghệ Phong, hóa ra có một tầng ý tứ như vậy.
– Triệu lão thật sự là quá lo nghĩ. Để tiểu tử này có thể lĩnh hội năng lượng thuộc tính ngũ hành, kêu Hoàng Văn luyện tập cho hắn. Ha hả, sợ là Nghệ Phong thắng Hoàng Văn mới có thể nhận được công pháp là một lý do ngụy trang mà thôi. Cho dù Nghệ Phong bị đánh bại, Triệu lão cũng sẽ đưa công pháp cho hắn.
Đại trưởng lão mỉm cười nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Một câu nói, khiến mấy người cười gượng:
– Tiểu tử này, thật sự là được nhận được hàng nghìn hạng vạn sủng ái. Sư tôn hắn đối với hắn không chịu trách nhiệm, Triệu lão đối với hắn lại cố gắng tận tâm.
– Được rồi! Nếu so đấu xong, vậy tan đi!
Đại trưởng lão nhìn mấy người trưởng lão viện nói.
Mấy người Trưởng lão viện gật đầu, cùng Hoàng Văn chợt biến mất không còn một bóng người. Chỉ còn lại có năm vị trưởng lão nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn năm vị trưởng lão chuẩn bị rời khỏi, hắn vội vàng hô:
– Tam trưởng lão, chờ một chút!
– Tiểu tử ngươi còn có chuyện gì sao?
Tam trưởng lão dừng bước chân, nghi hoặc hỏi.
– Cái kia, Triệu lão nói ngươi có một đan phương tinh lọc linh hồn thân thể.
Nghệ Phong cười ha ha cười, thò tay về phía tam trưởng lão. Tuy rằng Nghệ Phong đánh cướp tam trưởng lão vô số đan phương, nhưng Nghệ Phong biết cái này đối với tam trưởng lão mà nói, chỉ là chút mặt hàng bên ngoài.
– Ngươi muốn thứ đó để làm gì? Huống chi ta không phải đã cho ngươi rất nhiều sao? Cũng đủ để thoải mái sử dụng với cấp bậc y sư hiện tại của ngươi!
Tam trưởng lão nói.
Nghệ Phong cười khổ nói:
– Bên trong nguyên hồn của ta có tử khí. Triệu lão nói đan phương của ngài có thể tinh lọc tử khí.
– Tinh lọc tử khí?
Ngũ trưởng lão biến sắc, nhìn Nghệ Phong hỏi.
– Bao nhiêu năm?
– Triệu lão nói nghìn năm trở lên!
Nghệ Phong cười khổ.
Ngũ trưởng lão cũng không nhịn được hít một hơi thật sâu:
– Tử khí dưới nghìn năm, ta còn có biện pháp. Về phần tử khí trên nghìn năm, vậy gần như đã thành yêu. Cho dù là y thuật của ta, cũng không làm gì được.
– Triệu lão đã tìm được biện pháp. Tuy rằng có chút phiền phức, thật ra ta có thể thử một lần. Tuy nhiên hiện tại cần phải có đan dược áp chế tinh lọc tử khí một chút.
Nghệ Phong cũng không muốn mấy vị trưởng lão lo lắng.
– Ha ha, nếu Triệu lão có biện pháp, vậy thì tốt rồi, thật ra vẫn có thể hơi áp chế một chút. Lấy cấp bậc y sư của ngươi, chế luyện một ít đan dược kém chất lượng cũng miễn cưỡng có thể làm được.
Tam trưởng lão nói.
Nghệ Phong nghe tam trưởng lão nói, hung hăng run rẩy vài cái: Với tiêu chuẩn y sư thất giai cao cấp của hắn, lại còn nói chế luyện ra đan dược kém chất lượng. Nghệ Phong cố nén ý định mắng hắn biến thái. Sau khi từ trong tay tam trưởng lão nhận được đan phương, xoay người bước đi.
Chương 820: Đan dược thấp kém
Đan dược thấp kém
? Lượt xem,
Mị Ảnh
Status: Completed Author: Anh Giai Ngây Thơ
Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!
- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất