– Tiểu tử tại đại! Ngươi cho rằng có thể thi triển một chiêu kia liền trở thành thiên hạ vô địch sao?
Động chủ Hỏa động tức giận nói, âm điệu đầy vẻ cao cao tại thượng, khinh thường đối phương.
– Không dám nói vô địch thiên hạ, thế nhưng…
Nghệ Phong lạnh mắt nhìn động chủ Hỏa động, cười nhạt nói tiếp:
– Ngươi dám đón đỡ ta một chiêu không? Ngươi dám không?
“Ngươi dám không?” Ba chữ này giống như cơn lốc, cuốn vào tận sâu trong đáy lòng mỗi người, khiến tâm tình bọn họ phải chấn động. Ánh mắt mọi người đều tập trung lên khuôn mặt bình tĩnh của Nghệ Phong, trong lòng nổi lên sóng dỡ.
“Ngươi dám không?”
Đối mặt với một Tôn cấp, một thiếu niên mới hai mươi tuổi đầu, hỏi ra một câu có thể dấy lên cơn sóng dỡ. Âm điệu nhàn nhạt khiêu chiến tôn nghiêm của Tôn cấp, ít nhất tại trong mắt những người xung quanh, Tôn cấp là những người có tôn nghiêm cực điểm.
“Ngươi dám đón đỡ một chiêu của ta?”
Một câu nói không dài, lại phá vỡ quang hoàn của một vị Tôn cấp, khiến thân ảnh hùng vĩ vốn cỏ của một Tôn cấp cũng bị hạ thấp. Bỗng nhiên trong lúc đó, đám người Hỏa cốc phát hiện bóng dáng thiếu niên kia như đang cao hơn, lớn hơn, nhanh chóng đối chọi ổn định với động chủ Hỏa động đang đứng đối diện với hắn.
Câu nói thản nhiên của người thiếu niên vẫn không ngừng vang vọng trong tai họ, giống như tiếng vang ở trong một sơn cốc.
– Ngươi…
Động chủ Hỏa động giận dữ, từ khi hắn trở thành Tôn cấp, nào có bị người ta vũ nhụ qua? Thế nhưng lần này, lại bị một tên thiếu niên miệt thị, không đặt hắn vào trong mắt. Hắn tức giận, thiếu chút nữa đã thốt ra “Bản tôn đón đỡ ngươi một chiêu thì thế nào?”
Nhưng, khi hắn nghiền ngẫm dáng cười của tên thiếu niên, còn có thần sắc vui mừng của cốc chủ Hỏa cốc đứng kế bên. Trong nháy mắt hắn kịp phản ứng lại, ngừng ngay lời nói. Động chủ Hỏa động không khỏi nhớ tới một chiêu vừa rồi, một chiêu hủy thiên diệt địa, sắc mặt hắn trở thành cực kỳ khó coi. Cho dù cường hãn như hắn, cũng không nắm chắc đón đỡ một chiêu này.
Động chủ Hỏa động gắt gao nhìn Nghệ Phong, ánh mắt đầy hung lệ. Thế nhưng Nghệ Phong vẫn bình thản đứng đó, không thèm chút ý tới ai, tiếp tục thưởng thức nạp linh giới của Quỷ Đại.
– Ha ha, lão thất phu, ngươi nên biết điều một chút, nếu không dám tiếp một chiêu của Nghệ tiểu huynh đệ, nên sớm cút đi thôi!
Cốc chủ Hỏa cốc đứng kế bên Nghệ Phong, không quên cơ hội ném đá xuống giếng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.vn
Cốc chủ Hỏa cốc ước gì đối phương chịu tiếp một chiêu của Nghệ Phong, một chiêu kinh khủng vừa rồi hắn cũng tận mắt chứng kiến. Coi như một Tôn cấp cũng khó bảo toàn nguyên vẹn dưới một chiêu này, nếu như đối phương dám tiếp, hắn sẽ không nhàn rỗi, vì khi đó hắn có đủ lòng tin khiến đối phương thiệt hại thật nặng.
Hiển nhiên, động chủ Hỏa động cũng nghĩ giống như vậy. Hắn hư một tiếng, nói một câu uy hiếp:
– Tiểu tử, hi vọng ngươi đừng chết sớm, bằng không dù có tới chân trời góc biển, bản tôn sẽ truy sát ngươi bằng được.
– Nếu như không có bản lĩnh, có uy hiếp thế nào cũng chỉ vậy thôi, vốn là những lời vô dụng!
Thanh âm nhàn nhạt, một lần nữa khiến động chủ Hỏa động nổi trận lôi đình.
– Ngươi… Chờ coi!
Động chủ Hỏa động vung tay, cũng không thèm nói với thủ hạ một câu, lập tức xoay người rời đi.
– Hừ…
Thấy động chủ bên phía đối phương cư nhiên không dám tiếp một chiêu của Nghệ Phong đã xoay người rời đi, mọi người bên phía Hỏa cốc không khỏi “Hừ” một tiếng châm biếm, cả đám không nhịn được giơ ngón tay giữa. Một Tôn cấp, không dám đón đỡ một chiêu của Vương cấp, còn mặt mũi của Tôn cấp sao?
Một mảnh xôn xao khiến sắc mặt các trưởng lão và đám đệ tử Hỏa động đều khó coi, bọn họ đồng dạng cũng thật không ngờ, động chủ bên mình cư nhiên không dám tiếp một chiêu của một Vương cấp. Thế này còn gì là tôn nghiêm người đứng đầu Hỏa động nữa! Trong khoảng thời gian ngắn, sĩ khí đám người Hỏa động giảm mạnh, chuyện này cũng khó trách. Người đứng đầu bên mình còn bị một thiếu niên ép phải rời đi, cho dù là ai cũng không đẹp sắc mặt lên được!
Tôn giả còn lại của Hỏa động, ánh mắt hiển nhiên không có thấp kém như đám Vương cấp, hắn tự biết một chiêu vừa rồi kinh khủng cỡ nào, nếu động chủ không tiếp còn không sao, nếu động chủ đi hứa hẹn tiếp chiêu này, hắn ngược lại còn lo sợ. Phía đối phương có hai Tôn cấp vẫn nhìn sang chằm chằm, mặc kệ động chủ có tiếp được hay không, sau đó bọn họ chắc chắn sẽ bị rơi vào hoàn cảnh tồi tệ.
– Đi!
Tôn giả thứ hai của Hỏa động không thèm để ý tới đám đệ tử đang xị mặt kia, quay người quát một tiếng, dẫn mọi người rút đi.
Hỏa động không chiến trở về, càng khiến mọi người Hỏa cốc “Hư” lên một mảnh, điều này càng khiến sắc mặt đám đệ tử Hỏa động thêm xấu hơn.
Cốc chủ Hỏa cốc nhìn đám người Hỏa động rời đi, lúc này mới chuyển ánh mắt về phía Nghệ Phong, cung kính nói:
– Nghệ huynh đệ! Đa tạ rồi!
Lúc này cốc chủ Hỏa cốc hoàn toàn đối đãi ngang hàng với Nghệ Phong, không phải vì y thuật của Nghệ Phong, chỉ bởi vì Phệ Linh Nộ Bạo của Nghệ Phong đã chinh phục bọn hắn triệt để.
Đám người Hỏa Diễm đồng dạng cũng kính nể nhìn Nghệ Phong, trong tai vẫn còn vang vọng câu nói của hắn. Nhớ tới ngữ khí của hắn khi nói ra lời này, bọn họ liền cảm giác được máu nóng trong mình đang sôi sục.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới, đường đường một vị Tôn cấp cũng có thể bị Vương cấp miệt thị như vậy. Tại trong mắt bọn họ, Tôn cấp là tồn tại không thể với tới, là một tòa núi cao vạn trượng, bọn họ chỉ có thể đứng dưới nhìn lên. Thế nhưng, ngày hôm nay thiếu niên kia đã nói cho bọn họ, Tôn cấp cũng chỉ có vậy, không hơn gì Vương cấp. Đồng dạng có thể khiêu chiến tôn nghiêm của đối phương, dùng một câu nói bức lui đối phương.
Hỏa Diễm chưa từng sùng bái một ai, cho dù có là cốc chủ, thế nhưng lúc này ánh mắt hắn lại đầy lửa nóng nhìn Nghệ Phong chăm chú. Thiếu niên trước mặt này lại sáng tạo thêm một kỳ tích.
Cảm giác những ánh mắt nóng hổi như những ngọn lửa nhìn về phía mình, Nghệ Phong hơi nhíu mày, bị một đám nam nhân nhìn chằm chằm như vậy, hắn thật có chút không chịu nổi:
– Cốc chủ khách khí rồi, ta chỉ vì mai nạp linh giới này thôi.
Nói xong, Nghệ Phong nhấc nạp linh giới trong tay.
Nghe được câu này, rất nhiều người thiếu chút nữa té ngã xuống đất. Mấy người Hỏa Diễm càng thở nhẹ một hơi, hận không thể đập Nghệ Phong một trận: vì một nạp linh giới nho nhỏ khiến một tên Vương cấp đỉnh phong và một đám Vương cấp khác phải ngã xuống? Nạp linh giới này quá đáng giá vậy sao? Nếu như Quỷ Đại biết được hắn chết chỉ vì đeo mai nạp linh giới này, sợ rằng hắn khó nhắm mắt được!
Cốc chủ Hỏa cốc nghe Nghệ Phong nói, cũng không nhịn được ho khan hai câu. Đánh chết hắn cũng không nghĩ ra, Nghệ Phong làm một trận rúng động như vậy chỉ vì mai nạp linh giới này.
– Cái kia, nếu như Nghệ huynh đệ thiếu nạp linh giới, ta có thể biếu tặng ngươi một chiếc.
Cốc chủ Hỏa cốc nháy mắt với Hỏa Thiên. Hỏa Thiên liền nhanh chóng đưa ra mai nạp linh giới trước đó Nghệ Phong vừa trả lại hắn.
Nghệ Phong ngẩn ra, thật không ngờ lại bị đối phương hiểu lầm. Có điều nếu đối phương đã hiểu lầm, Nghệ Phong cũng không buồn giải thích, công pháp Phệ Cốt Tà Quyết tốt hơn hết nên giữ kín.
– Vậy cảm tạ cốc chủ rồi!
Nghệ Phong cũng không khách khí, nhận lấy nạp linh giới vào tay, tuy rằng hắn không thiếu thứ này, nhưng khi cần có thể cho người khác dùng, ví như Linh Nhi, Diệp Hi.
– Ha ha, Nghệ huynh đệ khách khí rồi! Hỏa cốc nếu không có ngươi, còn không biết sẽ thành bộ dạng nào nữu!
Cốc chủ Hỏa cốc có chút thổn thức, nói.
Nghệ Phong cười cười, quay qua nói với cốc chủ Hỏa cốc:
– Một chiêu vừa rồi tiêu hao của ta quá nhiều, có thể lại mượn mật thất của cốc chủ dùng một lát?
– Xin cứ tự nhiên, cứ tự nhiên!
Cốc chủ Hỏa cốc nói, lại phân phó:
– Hỏa Lân, ngươi dẫn Nghệ công tử đi vào.
Nghệ Phong cũng không khách khí với đối phương, theo Hỏa Lân đi nhanh về phía mật thất. Phệ Linh Nộ Bạo có uy lực cường đại, thế nhưng mức tiêu hao cũng không nhỏ, tuy không tiêu hao sạch sẽ như lần trước, nhưng cũng tới bảy tám phần rồi. Nếu không phải vì uy hiếp động chủ Hỏa động, Nghệ Phong đã sớm ngồi luôn xuống khôi phục rồi.
Đương nhiên, nếu như động chủ Hỏa động thực dám đón đỡ, Nghệ Phong cũng không ngại lãng phí một viên đan dược cao giai.
Nghệ Phong vào trong mật thất, cũng không lập tức bắt đầu khôi phục, có Lăng Thần Quyết tự động vận hành, cho dù Nghệ Phong không làm gì, cũng có thể cảm giác được đấu khí đang chậm rãi khôi phục.
Tâm thần Nghệ Phong hoàn toàn chìm vào trong nhẫn của Quỷ Đại, đúng như Nghệ Phong suy đoán, bên trong nạp linh giới của Quỷ Đại quả nhiên có một bản Phệ Cốt Tà Quyết. Nghệ Phong không nhịn được lấy ra xem, cẩn thận kiểm tra một phen, đúng như dự đoán, nó phù hợp với nửa phần trước đó.
Kết quả như vậy, khiến Nghệ Phong thiếu chút không nhịn được hưng phấn rồi nhảy dựng lên. Nghệ Phong cẩn thận hợp hai bản lại cùng một chỗ, lúc này mới bắt đầu chậm rãi đọc qua.
Thế nhưng, khi Nghệ Phong lật tới tờ cuối cùng, lại nhịn không được phải nhíu mày. Nghệ Phong kinh ngạc phát hiện, cho dù đã thu về hai bản này, đây mới chỉ là nửa bộ trên Phệ Cốt Tà Quyết, còn lại vẫn thiếu nửa bộ sau.
Kết quả như vậy, khiến Nghệ Phong nhíu chặt mày.
– Lẽ nào Quỷ Quật động chỉ có nửa bộ?
Nghệ phong không khỏi nhẹ giọng lẩm bẩm.
Nghệ Phong càng nghĩ càng thấy đúng, nếu như đối phương có bản hoàn chỉnh, Quỷ động chủ không có khả năng bị vây tại Vương cấp đỉnh phong mấy năm trời không có đột phá, ai cũng biết công pháp cao giai tốt cỡ nào, đặc biệt là công pháp có thêm chữ “Quyết”, cho dù thiên phú kém chút, cũng có thể mượn công pháp để đột phá.
Ví như Hỏa Diễm, nếu ở tình huống bình thường, khả năng hắn đột phá tới Tôn cấp không đủ một thành. Thế nhưng nếu như tu luyện Lăng Thần Quyết của Nghệ Phong, tỉ lệ đột phá sẽ được nâng lên thêm một thành, thậm chí càng nhiều hơn. Đây chính là chỗ tốt của công pháp cao giai.
Thiên phú Quỷ động chủ hiển nhiên mạnh hơn một bậc so với Hỏa Diễm, tu luyện Phệ Cốt Tà Quyết, tuy rằng công pháp này có thể không bằng Lăng Thần Quyết, thế nhưng ít nhất cũng không kém công pháp Địa giai! Nhưng Quỷ động chủ không thể đột phá Tôn cấp, từ điểm này Nghệ Phong có thể khẳng định, Quỷ Quật động chỉ có nửa bộ!
– Chỉ có nửa bộ a! Làm sao có thể khống chế tử khí tinh thuần hơn nghìn năm?
Nghệ Phong nắm Phệ Cốc Tà Quyết trong tay, không nhịn được thở dài một hơi.
– Quên đi! Chỉ có thể nghĩ biện pháp tìm tới nửa bộ sau. Nếu như thực sự không tìm được, vậy đành mượn nửa bộ này thôi. Tuy chỉ là nửa bộ, xác suất thành công không đến ba thành, thế nhưng có Phệ Châu nên không đáng lo lắng nhiều.
Sự thực không thể thay đổi, Nghệ Phong cũng nghĩ thoáng đi. Sau này không có việc gì thì tu luyện Phệ Cốt Tà Quyết cũng tốt, tuy rằng chỉ có một nửa công pháp, nhưng uy lực lại không tầm thường. Ít nhất, kiến thức qua Quỷ động chủ thi triển, nếu Hỏa Diễm không mượn hỏa tuyệt đan, sao có thể ngăn cản hắn lâu như vậy?
Nghĩ vậy, khóe miệng Nghệ Phong cũng lộ ra một tia mỉm cười, tâm thần cũng hoàn toàn dung nhập trung tu luyện, bắt đầu khôi phục đấu khí và hồn lực trong cơ thể.
Chương 889: Ngươi dám sao
Ngươi dám sao
? Lượt xem,
Mị Ảnh
Status: Completed Author: Anh Giai Ngây Thơ
Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!
- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất