Hai người Kim, Tiễn đồng thời giáp công Hoa Tàn Báo, lấy thực lực Hoa Tàn Báo, trong khoảng thời gian ngắn không thể thoát ra được, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn một đạo ảnh tử bay nhanh về phía huyết tinh quả.
Ngao…
Hoa Tàn Báo nhìn cường giả Vương cấp bay nhanh đi, rống giận kêu lên không ngừng, bốn móng vuốt sắc bén khua lên liên hồi, từng vết rách không gian đen ngòm trỗng rỗng xuất hiện, lốc xoáy kéo hết tất cả mọi thứ lên trời.
Trong lúc ba người tranh đấu, toàn bộ hạp cốc thành một mảnh tàn sát bừa bãi, cát đá bay loạn hư không, những gốc cây cực lớn cũng bị bẻ ngang, toàn bộ những thứ có thể tàn phá đều bị tàn sát sạch sẽ, những tảng đá lớn bên trong hạp cốc cũng bị oanh thành đá vụn, hóa thành từng đạo lợi khí bay nhanh đi.
Dưới công kích liều mạng của Hoa Tàn Báo, hai người cũng cảm giác cật lực mười phần, cố gắng chống đỡ mới ngăn cản được nó điên cuồng vồ đến.
– Kim Thủy! Nhanh tới lấy thánh quả!
Kim trưởng lão thêm một lần chống đỡ móng vuốt sắc bén của Hoa Tàn Báo, quần áo bị rách tươm, đồng thời quay qua tên đệ tử đang chạy tới chỗ thánh quả, hô lớn.
Đệ tử kia nhìn ma thú tùy thời có thể phóng năng lượng về phía mình, trong lòng kinh sợ không dám dừng lại, nhanh tới chỗ gốc thực vật không lớn, gỡ xuống hai khỏa thánh quả, cất giữ vào trong hộp ngọc.
Ngay khi hắn chuẩn bị thu hồi, Nghệ Phong quay qua Liễu lão và Nghiêm Thành quát lên:
– Giúp ta ngăn trở trận pháp kia.
Mọi người còn không kịp phản ứng qua, đấu khí trong cơ thể Liễu lão và Nghiêm Thành tăng vọt, lúc này hai người không dám có chút bảo lưu, đấu khí toàn thân đều tuôn trào ra, áp bách không khí trong hư không trầm xuống, những người đứng cạnh cả hai chỉ cảm thấy bỗng nhiên hít thở không thông, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hai cỗ lực lượng của Liễu lão và Nghiêm Thành từ hai hợp làm một, hung hăng oanh về phía trận pháp do người của Kim Ưng Tông tạo thành để ngăn trở mọi người.
Oanh…
Thanh âm chấn động lỗ tai mọi người vang vọng trong hư không, hai cỗ lực lượng va chạm khiến cho hư không mạnh mẽ sụp đổ, kình khí từ chỗ va chạm bạo phát ra khiến tất cả mọi thứ trong phạm vi của nó đều bị tàn sát thành một mảnh bột vụn khắp trời, mặt đất nhấc lên đất cát cao tới mấy trượng, những võ giả tại trung tâm hai cỗ lực lượng va chạm bị đập thành thịt vụn, hóa thành từng đạo huyết nhục rơi vương vãi khắp trời.
– Thuấn di!
Lúc này. Nghệ Phong đã thi triển thuấn di bay nhanh vào trong hạp cốc, hạ xuống bên cạnh tên đệ tử Vương cấp đang chuẩn bị khép hộp ngọc lại, lực lượng trong cơ thể bạo phát ra, một quyền hung hăng đập về phía đối phương.
Đối phương hoảng hốt, bạo phát lực lượng đón đỡ một quyền của Nghệ Phong.
Phốc…
Một kích toàn lực của Nghệ Phong, lực lượng trong lúc vội vàng ngưng tụ sao có thể bằng đượng, dưới một quyền này đối phương lập tức hộc máu ngã xuống dưới, hộp ngọc trong tay cũng văng ra, ném thẳng vào hư không.
Tiếp tục thi triển thuấn di, Nghệ Phong chộp lấy hộp ngọc vào lòng.
Tất cả một màn này, chỉ phát sinh trong lúc chớp nhoáng, tại mọi người kịp phản ứng qua, hộp ngọc đã rơi vào trong tay Nghệ Phong.
– Tiểu tử! Ngươi muốn chết!
Kim trưởng lão giận dữ một tiếng, một quyền bức lui Hoa Tàn Báo, oanh tiếp một quyền thẳng hướng Nghệ Phong, quyền thế với lực đạo kinh khủng khiến trong lòng Nghệ Phong hoảng sợ, nhanh chóng thi triển thân pháp né tránh.
Một quyền đánh nát tàn ảnh của Nghệ Phong, Kim trưởng lão đánh tiếp ra một quyền qua đây, trên mặt tràn đầy vẻ dữ tợn, thề muốn đập nát Nghệ Phong.
Ngao…
Ngay khi Nghệ Phong đang chuẩn bị né tránh thêm một lần nữa công kích của đối phương, đồng thời Hoa Tàn Báo vừa bị Kim trưởng lão bức lui cũng không tới phía Kim trưởng lão, tại thời điểm đối phương xoay tay lại chống đối Hoa Tàn Báo, Nghệ Phong thở phào một hơi.
Thế nhưng, một ngụm khẩu khí này còn chưa hết, Nghệ Phong liền cảm giác bên trái có một cỗ lực lượng dâng trào áp thẳng tới. Nghệ Phong hoảng hốt, đấu khí trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, Tinh Bạo Thiên Hạ trong nháy mắt được ngưng tụ thành, một quyền oanh thẳng phía đối phương đang tới.
Binh…
Một tiếng va chạm mãnh liệt, đạo đạo khe nứt không gian như thiểm điện hiện ra giữa hư không, dưới một quyền này, thân ảnh Nghệ Phong cũng bay ngược ra phía sau, sắc mặt có một tia tái nhợt.
– Cảm tạ Tiễn trưởng lão đưa tiễn!
Nghệ Phong trên hư không bay ngược đi, càn rỡ cười to một tiếng, thân ảnh hóa thành đạo đạo tàn ảnh, biến mất trong hạp cốc.
Nghiêm Thành và Liễu lão bị trận pháp đối phương cuốn lấy, lúc này cũng mạnh mẽ phát lực, lực lương tăng vọt lên phá vỡ trận pháp, hóa thành bóng ảnh, đuổi theo hướng thân ảnh Nghệ Phong.
Một màn này, chỉ trong khoảng thời gian vài giây ngắn ngủi, ba người Nghệ Phong đã ôm hộp ngọc ngay trước mắt mọi người, hóa thành ba đạo ảnh tử bay nhanh đi.
Động tác tốc độ nhanh như vậy, khiến cho mọi người còn chưa kịp phản ứng, khi bọn hắn bị tiếng rống giận của Kim trưởng lão làm cho bừng tỉnh, đã không còn thấy bóng dáng đối phương đâu nữa. Mọi người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.
Thế nhưng, khi bọn hắn nhìn lại vẫn còn bốn thánh quả, mọi người không còn bảo lưu, thân ảnh hóa thành từng đạo quang mang, bay nhanh về phía thánh quả, chỉ trong chốc lát đó, giữa sân nổi lên chém giết không ngừng, máu chảy thành sông.
Người của Kim Ưng Tông, sắc mặt ai nấy đều xấu tới mức tận cùng, làm trò trước mặt nhiều người như vậy, cư nhiên bị một tên tiểu tử không đủ lông đủ cánh cướp đoạt, nếu như truyền ra ngoài, Kim Ưng Tông còn mặt mũi khai tông lập phái nữa sao?
– Đuổi! Bắt lấy tiểu tử kia, bầm thây vạn đoạn!
Trên trán Kim trưởng lão nổi đầy gân xanh, sắc mặt khó coi cực độ, bàn tay nắm chặt.
Kim trưởng lão nhìn màn chém giết trong hạp cốc, lúc này bốn quả thánh quả đã rơi vào trong tay một Tôn cấp, tại lúc đối phương điên cuồng chạy trốn, một đám cường giả cũng đuổi theo không bỏ, trong đó cũng có cả Hoa Tàn Báo.
Nhìn hộp ngọc trong tay Tôn cấp kia, ánh mắt Kim trưởng lão càng thêm dữ tợn, không còn dừng lại, ba Tôn cấp của Kim Ưng Tông đồng thời hóa thành một đạo ảnh tử đuổi nhanh theo phía Nghệ Phong bay đi, những đệ tử còn lại của Kim Ưng Tông cũng đồng dạng đuổi theo sau đó.
Đối với lựa chọn này của Kim Ưng Tông, không ai thấy bất ngờ, dù sao đã không còn là vấn đề thánh quả nữa rồi, hơn nữa nó đã liên quan tới bộ mặt của Kim Ưng Tông.
Đồng dạng, đuổi theo hướng Nghệ Phong cũng có những võ giả khác, số người đuổi theo cướp giật bốn quả kia quá nhiều, độ khó càng cao hơn, tranh đoạt hai quả phía bên này ngược lại là lựa chọn không tồi. Có suy nghĩ này, đồng dạng cũng có mấy người Tôn cấp.
Nhất thời, hạo cốc mới vừa rồi còn nhung nhúc một đám người, hiện tại đều chia thành hai nhóm, bay cả đi. Chỉ để lại một mảnh huyết nhục bừa bãi và tràng cảnh tàn sát khắp nơi.
Những võ giả thực lực thấp nhìn hạp cốc trở lại yên tĩnh, mỗi người đều rùng mình một cá, nhớ tới một màn phát sinh trong chớp nhoáng vừa rồi, mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại.
…
Ba người Nghệ Phong bay nhanh thẳng một đường, tự nhiên nhận thấy phía sau có cường giả truy kích tới. Cảm giác được phía sau có không dưới năm đạo khí tức dâng trào, sắc mặt ba người đều đại biến. Nghệ Phong lấy ra từ trong lòng hộp ngọc, vất qua cho Liễu lão, nói:
– Liễu lão, mang thứ đó trở về cho lão đầu tử!
Liễu lão tiếp nhận, hoảng hốt nói:
– Thiếu gia! Người…
– Được rồi! Các ngươi chạy theo bên kia, mục tiêu bọn họ chính là ta, sẽ không có nhiều người truy kích theo các ngươi, cho dù có truy kích, lấy thực lực hai người, chống đối lại bọn họ không thành vấn đề.
Nghệ Phong có chút gấp gáp nói.
– Thế nhưng, Nghệ Phong công tử…
Nghiêm Thành đồng dạng cũng khẩn trương.
Thế nhưng còn chưa nói hết, đã bị Nghệ Phong liếc mắt, ngắt lời nói:
– Được rồi, cứ quyết định như vậy đi. Các ngươi chạy qua bên trái. Liễu lão, Nghiêm Thành tôn giả, coi như ta van các ngươi đó, nhất định phải đưa thứ này tới tay lão đầu tử!
Liễu lão vừa chuẩn bị nói gì đó, lại phát hiện thân ảnh Nghệ Phong biến đổi, đã bay nhanh về phía bên phải.
Nhìn Nghệ Phong đã hóa thành tàn ảnh, Liễu lão thở dài một hơi, ngăn cản Nghiêm Thành đang chuẩn bị đuổi theo hướng Nghệ Phong, trầm giọng nói:
– Cứ theo thiếu gia phân phó là được!
Nói xong, lập tức kéo Nghiêm Thành bay nhanh về phía bên trái.
– Thế nhưng Nghệ Phong công tử chỉ có thực lực Vương cấp, ta sợ…
Nghiêm Thành có chút gấp quá, nói.
– Yên tâm đi! Thiếu gia không có việc gì đâu!
Liễu lão kiên định nói, tuy rằng ngữ khí kiên định, thế nhưng trong lòng Liễu lão cũng có chút thấp thỏm, có điều biết lúc này có nói gì cũng không kịp nữa.
Nghiêm Thành thấy Liễu lão nói như thế, cũng chỉ có thể thi triển thân pháp cùng với Liễu lão, bay nhanh về phía xa.
Đám người truy đuổi theo đến chỗ nhóm Nghệ Phong tách ra, cả giận hừ một tiếng, cũng phân ra thành hai nhóm, bay nhanh theo hai phía.
Nhận thấy được có vài đạo khí tức cuộn trào đuổi theo phía sau, Nghệ Phong thi triển thân pháp Mị Ảnh và nhiếp hồn thuật tới mức tận cùng, bay nhanh thẳng một đường về phía trước, thế nhưng vẫn không thoát khỏi mấy đạo khí tức gắt gao đuổi theo phía sau.
Điều này khiến cho trong lòng Nghệ Phong nổi hung, thân ảnh vừa chuyển, cư nhiên một lần nữa bay nhanh trở lại phía sơn mạch.
Thấy cử động này của Nghệ Phong, mọi người hơi sửng sốt, lập tức cười nhạt không thôi, cũng đều truy đuổi theo, có điều bọn họ kinh hãi chính là, vừa trở vào trong sơn mạch, khí tức Nghệ Phong cư nhiên phá không biến mất.
Biến hóa này, khiến Kim trưởng lão và một vị Tôn cấp khác mắng to một tiếng:
– Kháo…
Bọn họ không thể tưởng tượng, khí tức đối phương vì sao tiêu tán nhanh như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Nghệ Phong cách bọn họ cũng không xa, lúc này khóe miệng lại tràn đầy ý cười nhạt: tuy rằng lấy thực lực hiện tại của mình, còn chưa thể dựa vào Lăng Thần Quyết che đậy toàn bộ khí tức, thế nhưng che đậy một phần khí tức vẫn có thể làm được dễ dàng, chỉ cần có đủ khoảng cách, đủ khiến bọn họ không nhận biết được.
Nghệ Phong đi vào trong sơn mạch, liên tục thi triển mấy lần thuấn di cự ly dài, đấu khí trong cơ thể tiêu hạo cực kỳ kinh khủng, lúc này mới khiến đối phương mất đi cảm ứng vị trí của mình. Tiêu hao nhiều như vậy, cho dù Nghệ Phong cũng có chút ăn không tiêu, may là, Nghệ Phong đã sớm chuẩn bị tốt, nuốt xuống một viên đan dược, lúc này mới khôi phục được hơn phân nửa.
– Kim Ưng Tông, hôm nay bản thiếu đấu với các ngươi, giết không được Tôn cấp, ta còn không giết được đệ tử các ngươi sao? Lần này các ngươi có bao nhiêu đệ tử tới sơn mạch, ta liền giết bấy nhiêu!
Trong mắt Nghệ Phong chớp động hàn quang, hắn đã sớm muốn động thủ rồi, chỉ bất quá vì thánh quả mới cố gắng nhịn xuống. Đối mặt với cừu nhân, Nghệ Phong không nhân cơ hội đâm mấy cái, sợ rằng sau này sẽ lưu lại bóng ma trong lòng.
Tương tự, Kim trưởng lão không tìm thấy Nghệ Phong, lúc này cũng giận dữ nói:
– Phân phó đệ tử, dù phải lật tung ngọn núi này, cũng phải tìm cho được tiểu tử kia. Không bầm thây hắn thành vạn đoạn, ta không thể bỏ qua.
Thanh âm nổi giận vang vọng hư không, làm kinh hãi vô số phi điểu bay lên, cho dù Nghệ Phong đã chạy xa, cũng có thể nghe thấy được.
Chương 971: Trả thù
Trả thù
? Lượt xem,
Mị Ảnh
Status: Completed Author: Anh Giai Ngây Thơ
Võ Thánh: - Phong ca, thu ta làm tùy tùng được không?
Nghệ Phong: - Gì? Một Võ Thánh như ngươi cũng không biết xấu hổ làm tùy tùng của ta?
Võ Thánh: - Muội muội của ta lớn lên khuynh quốc khuynh thành nha!
Nghệ Phong (con mắt tỏa sáng): - Tiểu Thánh! Sau này ngươi theo ta. Được rồi, nhớ kỹ gọi muội muội của ngươi đến a!
Hoàng đế: - Nghệ Phong! Tên hỗn đản ngươi làm cái gì?
Nghệ Phong: - Sai lầm! Sai lầm! Bệ hạ, ta chỉ là muốn tản bộ trong hậu cung một chút, không nghĩ tới các nàng lại quấn quýt lấy ta!
- Phân chia cảnh giới: Tử cấp, Sĩ cấp, Nhân cấp, Sư cấp, Tướng cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Quân cấp, Thánh cấp, Thần cấp. Truyện theo phong cách tu luyện hài, thêm một chút sắc, Mị Ảnh chắc chắn sẽ làm hài lòng độc giả!
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất