“Ngày mai đi cùng tôi,” Ngực Lê Duệ Húc không ngừng phập phồng, để lại một câu, hắn nhân lúc mình còn chưa phát hỏa, liền đi ra khỏi căn phòng, nếu không, hắn thực sự sẽ không biết mình sẽ làm những chuyện gì, có thể là trực tiếp túm lấy cô ném xuống hoặc bóp chết cô. Bọn họ chưa tính là đôi vợ chồng bình thường, hắn không xem cô như một người vợ, cô cũng không xem hắn là một người chồng, nhận thức này khiến trái tim hắn cảm thấy không thoải mái. Tô Lạc vẫn cầm chiếc thẻ trong tay, một lúc sau mới đưa tay về, lại đem chiếc thẻ để vào chỗ cũ. Cô không rõ hắn đang tức giận, chỉ vì cô làm rơi cốc sữa lên người hắn sao? Trên mặt cô có chút khó chịu rất nhanh liền tiêu tan. Cô đi tới, ôm lấy con thỏ nhỏ trên bàn, một tầng sương mờ hiện lên trong mắt. Chiếc xe bắt đầu chuyển động, Tô Lạc ngồi ở phía sau, quay đầu lại nhín căn biệt thự, nơi này thực sự rộng lớn, lái xa cũng mất nhiều thời gian để đi tới, chẳng trách mỗi khii cô đi về cảm thấy toàn thân nhức mỏi. “Chúng ta đi đâu vậy?” Đợi cho tới khi căn biệt thự chỉ còn là một chấm nhỏ, hai hàng cây xanh biếc không ngừng lui về phía sau, cô mới quay đầu nhìn chằm chằm sau lưng người đàn ông đang chuyên tâm lái xe, nói thật, xe này hết sức thoải mái, cô có thể đêm bản thân rúc vào chiếc ghế lớn, thậm chí có thể đưa cả hai chân để lên. Nếu không có người đàn ông mặt lạnh kia ở đây thì thật tốt, hắn làm cho không khí trong xe như đông cứng lại, khiến cô hô hấp cũng khó chịu. Lê Duệ Húc vẫn chuyên tâm lái xe, từ đầu tới cuối cũng không có để ý tới cô, mà Tô Lạc không thấy hắn trả lời, chỉ có thể chơi với ngón tay của mình, nói chuyện với Lê Duệ Húc thực là mệt, ở chung với hắn càng mệt hơn. Bên trong một cửa hàng cao cấp, Tô Lạc ngồi ở một bên, con mắt không ngừng, mắt nhìn xung quanh, cô đã từng đi qua nơi này, quần áo bên trong thực sự rất đẹp, đương nhiên giá cả cũng không thể chê, bản thân cô cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tới nơi này. Lê Duệ Húc đứng bên cạnh cô, những cô nhân viên kia, dường như đều hiểu hắn, hiển nhiên hắn là khách quan ở nơi này, “Chọn cho cô ấy mấy bộ quần áo.” Lê Duệ Húc ngồi xuống, trực tiếp phân phó, theo như lời hắn, tự nhiên hắn lại mang cô đi ra ngoài.
Người Chồng Máu Lạnh
Truyện Người Chồng Máu Lạnh là một truyện khá hấp dẫn của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết, truyện dẫn dắt bạn đọc đến câu chuyện tình yêu có thể nói là không biết trước được đúng hay sai và không biết phải làm như thế nào. Dẫu biết tình yêu là thứ khó nằm trong tầm kiểm soát cũng không thể bảo đừng bảo ngưng là dễ dàng từ bỏ được, không biết anh và cô sẽ đi như thế nào chỉ biết rằng một vòng trái đất, họ vẫn mắc vào nhau. Mời bạn đọc truyện ngôn tình thấm đẫm hương vị tình yêu này. Cô gả cho một người đàn ông xa lạ, chính là vì, cô mất đi người đàn ông cô yêu.
Bọn họ tương kính như băng, ở chung như nước, chỉ là không biết vì cái gì, của hắn để tâm chăm sóc cô, hắn để tâm dịu dàng với cô, để cho cô nghĩ muốn gần hắn hơn, muốn có được. Mãi đến cô chân chính đích muốn cổ túc dũng khí là lúc cô phát hiện, tình yêu của hắn, sự bảo vệ thủy chúng của hắn đều giành cho một cô gái khác.
Ngón tay cô run rẩy, ánh mắt ảm đạm, “Nếu không thích, vì cái gì muốn tiếp cận?” Người đàn ông chỉ là nắm chặt cằm cô , ánh mắt không có nửa phần thương tiếc, “Nếu không có cô, cô ấy nhất định có hạnh phúc.” Trái tim cô co rút, trong mắt động một loại sắp nghiền nát tuyệt vọng. . “Anh có yêu tôi sao?” Thanh âm của cô hơi run rẩy. “Mau nói a?” Người đàn ông đứng lên, mà cô nhưng là thấy được khóe miệng hắn sự khinh thường còn có hèn mọn, cô đã biết đến đáp án. Khi hắn âu yếm cô giá hắn yêu xong trở về, hắn hướng cô đưa một giấy ly, rồi tuyệt tình mà đi.
Cô chỉ có thể nhìn bọn họ giống như Kim Đồng Ngọc Nữ , hóa ra từ đầu, bọn họ chỉ là dư thừa. Cô xoay người, vỗ về chiếc bụng của mình, thế giới xung quanh như tan nát. Cái kết cuối cùng cho truyện liệu có mỹ mãn không, lời hồi đáp là gì đây, mời bạn đón đọc truyện.