Chương 23: Để lộ tài hoa

Để lộ tài hoa

Keng! Keng!

Trên võ trường càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại, đến khi trên đài bỗng phát ra một tiếng vang dội làm tất cả mọi người chú ý trên đài lúc này xuất hiện một vị giáo sư đảm nhiệm chức vụ giám khảo cuộc thi.

– Hình thức thi lần này chính là rút thăm chọn đối thủ, tất cả mọi người đều phải rút thăm mà những ai có số giống nhau thì sẽ đấu với nhau.

Âm thanh hùng hồn của vị giáo sư kia truyền khắp võ trường.

Sau khi vị giám khảo nọ nói xong, đông đảo tân sinh đều đi lên đài rút thăm, mà không khí im ắng khi nãy lại tiếp tục náo nhiệt.

Ngay cả đài quan sát phía tây võ trường hiện bây giờ cũng đã xuất hiện nhiều người, nơi đây chuyên dành cho cao tầng của Đại Chu phủ, mà người ngổi ở chính giữa không ai khác chính là Phủ chủ Đại Chu phủ, Sở Thiên Dương.

Mà ngồi ở ghế bên cạnh là một người đàn ông đang độ trung niên, trên mình khoác áo bào màu tím, người này khuôn mặt gầy gò, đôi mắt lại hãm sâu, nếu nhìn thoáng qua thì cảm thấy có chút nghiêm khắc. Lúc này hắn dựa lưng vào ghế ngồi, trên tay bưng tách trà, biểu tình trên mặt có vẻ lạnh nhạt.

Vị này không ai khác chính là phó Phủ chủ Đại Chu phủ, Từ Hồng, đồng thời cũng là viện trưởng của Ất viện.

– Sở phủ chủ đại nhân, xem ra lần thi này, giáp viện của ngài sợ rằng chỉ có thể chọn người sau mười thứ hạng đầu rồi.

Từ Hồng nhìn chăm chú về phía võ trường, mỉm cười nói.

Trên mặt Sở Thiên Dương không hề biến đổi một chút nào, bản thân ông sớm biết Tề Nhạc đã lôi kéo phân nửa những người có biểu hiện ưu tú trong nhóm tân sinh, mà bọn họ sau khi thi đậu thì sẽ trực tiếp tiến vào ất viện.

– Từ phó Phủ chủ đại nhân, ngươi cũng đừng đắc ý quá, dù sao việc này cũng không phải chuyện tốt đẹp gì cả.

Sở Thiên Dương lạnh giọng đáp trả.

Thấy trong lời nói của Sở Thiên Dương có sự tức giận, Từ Hồng lại càng không thèm để ý, trên môi lại nở nụ cười châm chọc, hiện giờ Ất viện của hắn đã đứng nhất hai năm liền, chỉ cần năm nay lại đứng nhất thì lão sẽ cạnh tranh vị trí Phủ chủ dựa theo quy tắc vốn có.

Chờ đến thời điểm đó, vị trí Chủ phủ Đại Chu phủ nhất định sẽ thuộc về hắn.

Hiện tại, mấy vị viện trưởng khác đang ngồi xung quanh nhìn thấy cảnh hai người đối chọi gay gắt, bọn hắn cũng chì trầm mặc, bởi vì trong lòng bọn họ biết rất rõ, bề ngoài hai người Sở Thiên Dương vời Từ Hồng tranh giành cái ghế Chủ phủ nhưng thực chất chính là Đại Chu hoàng thất đấu với Tề Vương phủ.

Tuy Sở Thiên Dương rất tức giận với Từ Hồng nhưng lại không thể làm gì được tên cáo già này, nguyên nhân cũng vì Tề Nhạc ra rất nhiều điều kiện để lôi kéo người khác, bản thân ông lại không thể đưa ra chỗ tốt nào hết.

– Trước mắt chỉ có thể hy vọng vào Tô Ấu Vi, cô gái này biểu hiện rất tốt, thiên phú lại cao, nếu cô bé ấy có thể tiến vào Giáp viện, trải qua một phen bồi dưỡng thì đến lúc thi đua giữa các phủ diễn ra, có thể để cô ấy thi đấu với Tề Nhạc thử xem thế nào.

Trong lòng Sở Thiên Dương thở dài một tiếng, đột nhiên mí mắt lại giật nhẹ, lúc này ông mới nhìn đến nơi Chu Nguyên đang đứng, nét sầu lo lại hiện lên trong mắt ông, tuy rằng ông đã biết việc Chu Nguyên có thể mở mạch được nhưng thời gian quá gấp rút chỉ có một tháng, cho dù thiên phú của hắn so với Tô Ấu Vi không thua kém đi nữa, chỉ sợ bây giờ hắn chỉ mới mở được nhất mạch.

Với thực lực như vậy, đừng nói mười thứ hạng đầu, có khi hôm nay điện hạ không thắng được mấy trận.

Thêm vào đó Chu Nguyên chính là điện hạ cùa Đại Chu, thân phận này luôn khiến người khác chú ý, cho nên nếu hắn bại trận sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của hoàng thất Đại Chu.

– Ta chỉ hy vọng điện hạ có thể kiên trì thắng vài trận thôi cũng được.

Sở Thiên Dương lắc đầu thầm nhủ trong lòng.

Cùng lúc này, ở bên trong võ trường, Chu Nguyên bọn họ đều đã rút thăm xong, Chu Nguyên hắn rút được số mười tám, mà Tô Ấu Vi thì rút được số bốn mươi bảy.

– Thật may mắn, chúng ta không rút trúng số của nhau.

Sau khi nhìn thấy số hiệu của cả hai, hắn không khỏi cười thành tiếng.

Thấy hắn nói như vậy, Tô Ấu Vi cũng cười khẽ một tiếng, đột nhiên biểu tình trở nên nghiêm túc nói:

– Giả sử điện hạ là đối thủ của ta, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình đâu.

Nghe lời cô vừa nói, Chu Nguyên liền trợn mắt theo.

Thời điểm bọn họ vui đùa thì trên võ đài cũng bắt đầu thi đấu, các cặp đấu cũng đã xác định xong, tiếp đó thì âm thanh thông báo liên tục vang lên.

– Số một Tần Nhai đấu với Lưu Ảnh!

– Số hai Trình Vũ đấu với Triệu Thanh Sam!

– …

Sau khi nghe thông báo thì từng cặp đấu bắt đầu bước lên đài thử luyện, cả võ trường bỗng chốc sôi nổi lên, các thiếu niên thiếu niên vây kín chung quanh võ đài, các loại âm thanh cỗ vũ xen lẫn vào nhau vô cùng vang dội.

Mà hai người Chu Nguyên không có tham gia vào đám đông đang cuồng nhiệt, bọn họ chọn một nơi không xa võ trường mà quan sát trận đấu.

Thời gian dần trôi, mấy trận đấu trên đài cũng nhanh chóng có kết quả, có tiếng hoan hô vui mừng của người thắng trận, bên cạnh đó cũng có âm thanh thất vọng của kẻ bại trận.

Có điều kỳ thi sẽ không vì bất kỳ ai thất bại mà dừng lại cho nên trên đài vẫn kịch liệt diễn ra chiến đấu như cũ, các thể loại võ nghệ không ngừng được phát ra, chẳng mấy chốc cũng đến lượt Chu Nguyên thi đấu.

– Số mười tám, Chu Nguyên đấu với Bùi Vân!

Tiếng hô vừa vang lên thì tất cả mọi người bên trong võ trường đều im lặng, đem lực chú ý dời lên trận đấu của hắn, điều này một phần là do thân phận của Chu Nguyên, chỉ cần là người trong Đại Chu phủ thì đều biết thân thế của hắn.

Nhưng khiến họ kinh ngạc hơn chính là đối thủ lần này của Chu Nguyên, Bùi Vân.

Tên này trong giới tân sinh năm nay cũng có chút danh tiếng, hiện tại hắn (BV) đã mở được tam mạch rồi, hơn nữa trong nhóm người đã mở tam mạch cũng rất nổi bật.

– Ngay trận đầu mà Chu Nguyên điện hạ lại gặp phải Bùi Vân ư?!

– Sao mà xui xẻo thế, tên Bùi Vân kia lại rất nổi tiếng trong nhóm người đã mở tam mạch đó…

– Thật đáng tiếc, cho dù Chu Nguyên điện hạ rất tinh thông nguyên văn nhưng mà muốn thắng được người mở tam mạch, thật không thể nào được.

– Không lẽ Chu Nguyên điện hạ sẽ bị đào thải ngay từ trận đầu tiên sao?

– …

Xung quanh võ đài truyền đến từng tiếng bình luận gây xôn xao khắp võ trường, thời gian ở Đại Chu phủ, danh tiếng của Chu Nguyên rất tốt nên có rất nhiều người đối với tình huống hiện tại đều cảm thấy tiếc hận thay cho hắn.

– Không ngờ lại là Bùi Vân

Sắc mặt Tô Ấu Vi lúc này cũng không tốt, về tên Bùi Vân này lúc trước cô cũng có nghe nói đến, cũng biết được thực lực của hắn rất mạnh.

Chu Nguyên híp hai mắt lại suy nghĩ, giống như đã nghĩ ra được điều gì đó mà nhìn về một nơi cách đài không xa, hắn thấy được Tề Nhạc nhìn hắn cười vô cùng khác thường, trong lòng cũng có đáp án cho tình huống này, hắn lẩm bẩm:

– Ở trận đầu tiên thì lại gặp ngay đấu thủ thế này, thật trùng hợp nha.

Mắt hắn chợt lóe lên, hừ, trong chuyện này chắc chắn tên Tề Nhạc có nhúng tay vào, đối với việc tên đó có thể làm được việc này cũng nói lên được tình trạng xâm nhập Đại Chu phủ của Tề Vương phủ có phần nghiêm trọng.

– Thật không ngờ hắn vì muốn gây phiền toái cho ta mà không tiếc bất kỳ giá nào, dù cho bại lộ bí mật của Tề Vương phủ…

Trong đầu Chu Nguyên xuất hiện một ý tưởng, sau đó hắn nhìn về phía Tô Ấu Vi đang lo lắng, mỉm cười nói:

– Yên tâm, hắn cho là dùng một tên mới mở được ba mạch thì có thể ngăn ta được, sợ là không thể thành công rồi.

– Ta đi đây.

Vừa dứt lời vừa hướng Tô Ấu Vi vẫy tay, Chu Nguyên liền nhanh chóng tiến lên võ đài.

Trên đài quan sát nhìn thấy màn này, Tề Nhạc quay qua nhìn Lâm Phong với Liễu Khê cười một tiếng, nói:

– Trò hay sắp mở màn rồi, ta thật sự hy vọng điện hạ của chúng ta kiên trì đủ lâu để chúng ta xem cho đã.

Nghe Tề Nhạc nói vậy, trong mắt hai người Lâm Phong Liễu Khê đều lộ vẻ hả hê, híp mắt nhìn về phía võ đài.

Đồng thời ở bên phía tây trường đấu, Sở Thiên Dương cũng thấy cảnh này, ông khẽ nhíu mày, trong lòng lại bất đắc dĩ thở dài, vừa mới vào trận đầu liền gặp đối thủ thế này, Chu Nguyên điện hạ thật không có một chút phần thắng rồi.

Mà người là trung tâm tất cả sự việc, dưới ánh mắt tiếc hận của mọi người xung quanh, Chu Nguyên vô cùng bình tĩnh mà bước lên diễn võ đài, hắn ngẩng đầu nhìn thì thấy có một gã thiếu niên mặc áo màu lam, ngang nhiên đứng thẳng trước mặt hắn, mà gã lại dùng ánh mắt xem kịch vui mà nhìn hắn.

– Ta thật không dám nghĩ đến, ngay trận đầu liền đụng trúng điện hạ, một lát nữa nếu lỡ ra tay nặng làm người bị thương, mong rằng điện hạ đừng trách ta.

Ánh mắt Bùi Vân mang theo quái dị cười nói.

– Có phải là Tề Nhạc an bài cho ngươi đấu với ta phải không?

Chu Nguyên thản nhiên nói.

Ánh mắt Bùi Vân khựng lại, cười nói:

– Ta thật không hiểu điều mà điện hạ nói là gì.

Chu Nguyên sửa sang lại ống tay áo một chút rồi nói:

– Tùy tiện biến bản thân làm chim đầu đàn, có khi không phải là chuyện tốt lành gì đâu.

Trong lòng Bùi Vân có chút phẫn nộ, gã lạnh giọng nói:

– Nói người khác chi bằng điện hạ hãy lo cho bản thân trước đi, dù sao người cũng không thể đem mặt mũi vứt sạch mới được.

Trong khi bọn họ đang nói thì trọng tài đã hô một tiếng:

– Trận đấu, bắt đầu!

Ánh mắt Bùi Vân tràn đầy lạnh lẽo, ngay khi lời trọng tài vừa dứt, thân hình hắn giống như báo đi săn mồi, nhanh chóng hướng tới chỗ Chu Nguyên, năm ngón tay nắm chặt thành quyền mạnh mẽ đấm tới.

Một quyền này của gã không hề nương tay một chút nào, dồn hết toàn bộ lực lượng của tam mạch mà phát ra, nguyên khí lượn lờ xung quanh nắm đấm, ẩn ẩn mang theo âm thanh xé gió.

Đây rõ ràng là một cú đâm cực kỳ bá đạo ác liệt, cho dù người đã mở tam mạch cũng không dám khinh thường một chút nào.

Lúc này đây, những người đứng chung quanh võ đài đều không đành lòng mà lắc đầu một cái, chỉ sợ tiếp phải một cú đấm mang theo uy lực như thế này, Chu Nguyên nhất định bại trận.

Dưới đông đảo ánh mắt chú ý, thời điểm nắm đấm ác liệt sắp đánh vào mặt mình, Chu Nguyên nhìn thấy Bùi Vân lộ ra vẻ mặt dữ tợn, hắn đột nhiên vươn bàn tay ra hướng về nắm đấm kia muốn bắt lấy nó.

– Tự tìm chết!

Bùi Vân thấy thế thì nụ cười trên mặt cũng trở nên dữ tợn hơn, tên Chu Nguyên này bị dọa đến ngu rồi hay sao mà nghĩ tiếp một đấm này của gã, cho dù là nham thạch cũng bị nổ tan nát, huống chi Chu Nguyên lại dám dùng tay không mà đỡ lấy? Bộ hắn không sợ tay bị đánh gãy hay sao?

Ầm!

Trong ánh mắt dữ tợn của Bùi Vân, thời điểm nắm đấm gã chứa uy lực hung hãn mạnh mẽ đụng vào tay của Chu Nguyên, khóe miệng của hắn xuất hiện nụ cười đắc ý.

Bất quá, nụ cười này không duy trì được lâu, trong nháy mắt liền sượng lại.

Bởi vì hắn thấy bàn tay Chu Nguyên vươn ra không hề nhúc nhích, mà lực lượng cuồng bạo của gã lại giống như chui vào trong một hắc động, không có gì xảy ra cả.

– Không thể nào?!

Trong lòng Bùi Vân bắt đầu hoảng sợ, sắc mặt gã liền biến đổi, gã cảm giác có gì đó không ổn sắp xảy ra.

Chu Nguyên nhìn thấy sắc mặt đại biến của Bùi Vân, khóe miệng khẽ nhếch lên cười mỉa, hắn bây giờ đã đả thông được nhị mạch, mà tố chất thân thể lại tăng cường hơn rất nhiều, cho dù người đã mở tam mạch cũng không thể sánh được với hắn.

Hắn cầm nắm đấm Bùi Vân chậm rãi dùng sức, sức mạnh này giống như móng vuốt chim ưng vô cùng cứng rắn, đồng thời cũng phát ra lực lượng cường đại, khiến Bùi Vân có cảm giác tay gã sắp bị Chu Nguyên bóp nát.

– Khai tam mạch!

Sắc mặt Bùi Vân trở nên hoảng hốt, gã chợt cắn răng một cái rồi gầm nhẹ.

Cùng lúc này, tam mạch trong cơ thể gã cũng rung động theo, bắt đầu hấp thụ nguyên khí trong trời đất mà tạo thành một cỗ uy lực mạnh mẽ phát ra ngoài.

Có điều, ngay lúc gã muốn thoát khỏi sự kìm chế của Chu Nguyên thì Chu Nguyên đột ngột ra tay, không đúng, nên nói là ra chân. Gã chỉ thấy được chân Chu Nguyên như được gió bao quanh, trên bàn chân lại có tia nguyên khí quấn quanh, dùng một tốc độ rất nhanh đạp lên lồng ngực Bùi Vân.

– Lăn đi

Ầm!

Ngay khi âm thanh trầm thấp vang lên, Bùi Vân cảm giác được một cỗ sức mạnh không thể hình dung được vọt về hướng gã, mà luồng sức mạnh kia, cho dù gã có dùng hết nguyên khí khởi động tam mạch cũng không thể ngăn cản được nó tiến tới.

Vì thế, thân thể gã trực tiếp bị đá bay ra khỏi đài luyện võ, nặng nề té ngã trên mặt đấy, mà gã cũng phun một ngụm máu tươi ra ngoài.

Thời khắc này, mọi âm thanh chung quanh đài đều biến mất, biểu tình của tất cả mọi người giống nhau như đúc, bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này diễn ra.

Hai người Chu Nguyên Bùi Vân giao thủ quá nhanh, bọn họ chỉ nhìn thấy Bùi Vân vọt về hướng Chu Nguyên, bản thân bọn họ cũng chưa kịp phản ứng lại thì chỉ trong chốc lát, một Bùi Vân hùng hổ xông đến, bị Chu Nguyên trực tiếp dùng một chân đạp bay khỏi đài.

Một cước này có đáng sợ cỡ nào?!

Biểu tình của quần chúng quanh đài khi nhìn về phía Chu Nguyên giống như gặp phải quỷ, căn bản bọn họ thấy rất rõ, Chu Nguyên không có dùng bất kỳ sức mạnh nguyên văn nào hết.

Cho nên có thể chắc chắn được, cú đá kia hoàn toàn là sức mạnh thân thể của Chu Nguyên.

Cơ mà tố chất thân thể như thế này, người đã mở ra ba mạch không thể sánh bằng sao?!

Vị điện hạ không thể khai mạch của bọn họ từ lúc nào đã mạnh đến mức này rồi?

Tô Ấu Vi dùng tay che đôi môi đỏ mọng, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô tràn ngập vẻ không thể tin được, trước đó cô không hiểu vì sao Chu Nguyên tự tin nắm chắc mười phần như thế, sau khi nhìn thấy một màn này, cô mới hiểu được thì ra Chu Nguyên thực sự giấu tài!

Mà trên đài cao bây giờ, nhóm ba người Tề Nhạc, Lâm Phong, Liễu Khê vốn chờ xem trò hay, nụ cười trên mặt cũng khựng lại, sắc mặt cũng trở nên xanh mét.

Biến hóa như vậy thật sự nằm ngoài dự tính của bọn họ.

Nguyên Tôn

Nguyên Tôn

Score 8.2
Status: Completed Author:
Nhóm Dịch: Thánh Thiên Tiên VựcNguyên Tôn của tác giả Thiên Tằm Thổ Đậu. Ta có một ngụm Huyền Hoàng Khí, có thể nuốt thiên địa nhật nguyệt tinh.Lúc đó đường về, đã là một con đường vận mệnh treo ngược.Ngày xưa vinh hoa, như thay đổi khôn lường, một giấc ác mộng dài.Thiếu niên chấp bút, Long Xà bay động.Là vì một vòng quang mang bổ ra dáng vẻ nặng nề chi loạn thế, vấn đỉnh điện ngọc thương khung.Đường báo thù, cùng ta đồng hành.Một ngụm Huyền Hoàng chân khí nhất định nuốt thiên địa nhật nguyệt tinh thần, hùng thị cỏ cây thương sinh huyền huyễn.Thiết họa tịch chiếu, vụ ải ngân câu, bút tẩu du long xông Cửu Châu.Hoành tư thiên hạ, mực vẩy thanh sơn, thôn tính biển hồ nạp trăm sông. Mời bạn đọc truyện và thưởng thức cùng tác giả.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset