Dạ Trạch bị vật thể lạ đập vào mặt tới choáng váng, lảo đảo lui ra sau, tay vô thức giữ lấy trán, không vui vẻ oán trách trách bạn thân:
– Cậu bị bệnh à?
Lam Uyên sau câu nói kia mới hoàn chỉnh mạch tư duy, vội vàng lao tới kiểm tra xem Dạ Trạch có bị rụng bớt tí nơ-ron thần kinh nào không.
Họ Dạ cắn răng chịu đau, đẩy Lam Uyên đang áp sát cơ thể lên người mình ra:
– Không sao, không phải lo.
– Ừ, tốt. _ Cô gật gù đồng tình.
Bất quá, đúng lúc này IQ vô cực lại online. Lam Uyên nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ quay lưng bỏ đi.
Thứ nhất, Dạ Trạch cậu ta nhất định là thấy hết mấy trò con bò cô bày vẽ ra rồi, nào thì cởi quần cởi áo, nào thì khóc lóc sụt sịt, nào thì ăn uống thô tục…
Thứ hai, cậu ta có cơ hội chiêm ngưỡng tràng cảnh này là vì cậu ta bằng cách nào đó xâm nhập trái phép vào căn hộ của cô nha!
Lam Uyên nộ hỏa hung hăng tìm đồ ăn giải tỏa bức xúc. Mỗi lượt thức ăn đưa vào miệng đều phát ra tiếng nghiến răng kèn kẹt.
Dạ Trạch đáng thương không dám phản kháng, lặng lẽ đi tìm đá chườm mặt, ngồi ghế đối diện nhìn cô ăn thạch, nghe tiếng răng ma sát với nhau.
Anh cũng thực bất lực mà!!!
Vân Triệt âm mưu đảo chính, anh là người biết rõ bí mật của hắn, bị hắn cho người canh giữ nghiêm cẩn. Anh chỉ có thể nhân lúc Lam Uyên rời đi, tranh thủ hắn đặt con mắt trên người cô mà chạy trốn ra nước ngoài.
Chẳng qua, người tính không bằng trời tính, anh không tìm hiểu kĩ năng lực của Vân Triệt, sau khi lên máy bay tới Pháp phát hiện thiên la địa vọng đều bố trí sẵn chờ mình, lập tức đổi chuyến sang Nam Phi – cái địa phương không ai ngờ tới để tránh truy bắt.
Hành động bột phát này may mắn cứu anh một đoạn, chừa ra chút thời gian ít ỏi tìm cách liên lạc với Lam Uyên, nói cho cô nghe những gì anh biết được từ miệng đám người săn lùng mình.
Đáng tiếc, hiệu suất làm việc của Vân Triệt bị đáng giá thấp, thực tế sau mấy tiếng đã có đội ngũ tìm đến chỗ anh đang ẩn náu, trực tiếp buộc anh phải cắt ngang điện thoại với Lam Uyên.
Một thời gian sau đó ngày đêm vừa phải chạy trốn, che dấu tung tích, vừa phải làm việc kiếm tiền nuôi thân, anh không có cách nào trở về tìm cô ngay lập tức.
Nam Phi tài nguyên kim cương phi thường rộng rãi, anh bước vào gian thương lộ, từng bước bảo vệ, chiếu cố bản thân thật tốt, không ngừng nghe ngóng tin tức từ quê hương.
Chỉ là… tin tức bên trong cái gì cũng nhỏ giọt, hiếm hoi cập nhật được tình hình thì mười lần mới có một lần chứa Lam Uyên hành tung.
Một tháng trước, đầu mối cung cấp đặc biệt trọng điểm thông tin về Lam Uyên, anh trả giá nửa gia tài để mua, để rồi tìm cách trở về mới nhận ra bản thân bị người ta đùa bỡn lừa lọc: cô mấy ngày trước đó đã đi tới Thượng Hải lánh chính biến rồi!
Dạ Trạch ở nước A thay cô thăm hỏi hiếu kính ba mẹ, cất công quan tâm Tô Thiên Bình giải quyết gia biến, đòi lại danh hiệu tác giả chân chính từ tay Đường Tiểu Ái, sau đó mới sắp xếp thời gian sớm nhất sang đây tìm người.
Bất quá, tiền tài có định mức, anh thời điểm nắm được vị trí của cô đã không còn một xu dính túi, buộc phải dùng thủ đoạn học lỏm của đám đạo tặc du thủ du thực ngoài đường phá khóa căn hộ chờ cô trở lại.