Chương 150: Raw

Raw

– —- Lại là thông báo nhỏ nì —–

Theo tiến độ up thì hết tháng tư này ‘Nhân duyên của chúng ta’ sẽ kết thúc các anh em thiện lành ạ (Cứ hai tháng là hoàn một phần).

Dự kiến như sau:

– Tối ngày 30/4: up chương cuối cùng (chương 113 gì đó, khả năng cao là 113 vì mình thích số 13 lắm)

– Sáng ngày 1/5: bắt đầu up từ chương 114 tại ‘Nhân duyên của chúng ta 2’

Hệ liệt Song Hành gồm chín quyển. Trong đó quyển một là NDCCT, quyển hai đến năm chưa ra và quyển sáu là Cửu Trùng Thiên Ái (mới spoil văn án và ba chương đầu).

Nói sơ sơ về NDCCT2 thì đây là giai đoạn nữ chính tiếp tục sấp mặt với các thể loại hố của cuộc đời. Lam Uyên sẽ trở lại náo loạn Đế Đô với dàn cực phẩm não tàn nhà nuôi: Dạ Trạch, Trịnh Thư Kỳ, Lăng Quán, Thái Kỳ Nhiên, Mộc Đào và hai bác cháu họ Thẩm.

Vì tần suất xuất hiện của nhân vật mới càng ngày càng nhiều nên tác giả đang sắp xếp up luôn một số info cá nhân lên phần sau chương 113 ở phần một cho đỡ quên.

Bên cạnh đó các sự kiện nhỏ đặc biệt sẽ được lên sóng dưới danh nghĩa ngoại truyện. Sau khi kết thúc vào ngày 30/4 thì cứ 2 tuần sẽ có 1 ngoại truyện và 2 tập info.

Mình chạy dần Ngoại truyện từ giờ tới đầu tháng bảy, cố gắng đăng đủ:

– Sự tích dép cao su vịt vàng

– Top1 những đối tượng cần phải cắn

– Hành trình đào kim cương ở Nam Phi

– Lớn lên không gần nam sắc

– Đại Tỷ tán đổ Mạc Huyền

– Thân thế Thẩm Trác Nghiêm, Dạ Trạch, Vân Triệt (ye, ba vị này dài nhất nên không có nhiều hi vọng đâu, càng dài càng dễ bị lộ ý)

Tin vui: Nam chính của NDCCT sẽ không chết như chương RAW nói vì nam phụ đồng ý chết thay.

Tin không vui lắm: Nam chính là Dạ Trạch.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset