Chương 186

Chương 186

Phụ huynh thân ái cực kỳ không hài lòng thái độ trước sau bất đồng, liên tục mâu thuẫn của con trai, hạ xuống con át chủ bài:

– Nói cho ngươi biết, người con dâu này ta muốn, ngoài nó ra không chấp nhận một ai khác. Hôm nay đều đã bỏ thuốc hai đứa, không bao lâu liền tác dụng. Cho ngươi vừa hay mười tháng, mười tháng sau đem cháu nội đến gặp ta. Nếu không… _ Dì Hàn nhếch môi cười rợn da gà _… cứ chuẩn bị cùng ba ngươi sang châu Phi dần đi!

Dứt lời, Dạ Trạch giật mình, quả thật cơ thể anh đang biến đổi âm thầm. Mà người mẹ kia dường như nắm quá rõ điều này thản nhiên đứng dậy, xách guốc xáy váy vô tâm chạy đi. Thậm chí, thời điểm ra tới cửa, nàng còn chu đáo ngoái lại dặn dò thêm:

– Trong túi xách Lam Uyên có nhét thẻ thuê phòng, liệu hồn chăm sóc bảo bối của ta thật tốt đấy!

Rốt cục phòng ăn lớn chỉ còn lại một nam một nữ. Mặc dù không rõ chính xác thứ mà bà mẹ kia bỏ vào cho anh uống là cái gì song Dạ Trạch đoán chắc tám phần là thuốc kích dục. Bà thật sự coi anh là ngựa đực sao?

Lảo đảo đứng dậy, Dạ Trạch hít vào một ngụm khí lớn, dứt khoát thẳng lưng đỡ Lam Uyên dậy, an bài cô nằm gọn trong vòng tay mình. Quan trọng hiện tại chính là đem người này lên phòng nghỉ ngơi sau đó cách ly với anh thật tốt, tuyệt đối không thể để cửi lửa cạnh nhau.

Một mạch từ cửa nhỏ đi ra sảnh lên thang máy, không ít ánh mắt người qua lại liếc tới liếc lui thầm bàn luận hai người.

Không lâu sau, Dạ Trạch nhận ra anh đã đánh giá quá thấp nhị vị phụ huynh nhà mình. Tại sao ư? Ha ha ha… thứ thuốc đưa vào cơ thể anh căn bản không phải là dành cho người bình thường mà chính là loại chuyên chế dành cho đàn ông yếu sinh lý, dược hiệu đặc biệt cao hơn so với đàn ông chân chính. Mà để có được vật phẩm trên thị trường mua bán cần thông qua chỉ định này chỉ có một vị ba ba đại nhân của anh làm được.

Khá khen cho một cặp tuyệt phối phúc hắc phu thê, hai vị thật sự hại con trai thảm rồi. Dạ Trạch chỉ mất mấy phút lên tầng 13 phòng Tổng thống đã cương cứng đau đớn đến phát điên.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset