Chương 217

Chương 217

Trước mặt mấy trăm đại nhân vật đến từ các gia tộc lớn, Hồng Nhan trưởng lão đứng lên giải thích:

– Vốn dĩ đây là bí mật nội bộ Cổ Tộc song nguyên lai có liên quan mật thiết tới Thẩm gia chủ nên ta mạn phép chỉ tiết lộ một số phần chứng minh thực giả trong lời nói của gia chủ với mọi người.

– Năm xưa huyết mạch thuần khiết đời thứ ba mươi mốt là ta hạ sinh một cặp nữ nhi: đứa bé ra đời trước quá yếu phải nuôi trong lồng kính cách ly tên Văn Hoàng Lam; đứa sinh sau thân thể bình thường tên Văn Hoàng Liên.

– Sau khi nhận chúng về, ta phát hiện con gái đầu lòng bị đánh tráo, lập tức làm xét nghiệm cũng như tóm được thủ phạm. Nhưng mà, nữ hộ sinh kia nói Hoàng Lam thật đã chết yểu, nàng quá sợ hãi nên mới đánh chủ ý tìm một đứa trẻ giả mạo đưa cho ta. Văn Gia theo lời của nàng tìm đến bãi rác y tế nhặt xác Văn Hoàng Lam, khi đó đứa bé đã bị diều tha quạ mổ, dòi bọ ăn chỉ còn xương trắng.

– Ta không tin, một lần nữa đem thi hài của nó làm xét nghiệm, cuối cùng nhận về kết quả ADN trùng khớp, hoàn toàn chết tâm.

– Nếu không nhờ có Thẩm Trác Nghiêm hậu bối, ta vĩnh viễn không biết kết quả xét nghiệm lần thứ hai có kẻ mang nhau thai của Hoàng Liên đánh tráo vào mẫu thịt của cái xác, khiến toàn bộ Cổ Tộc nghĩ rằng đích trưởng nữ đã chết. Ta vĩnh viễn sẽ không biết hóa ra nàng vẫn còn sống, hơn nữa còn vui vẻ hạnh phúc lớn lên, lấy chồng, sinh con, có một cặp nữ nhi khả ái.

Quý phu nhân xinh đẹp đoan trang hít vào một hơi, đưa mắt phượng nhìn khắp hội trường rồi dừng lại trên người Thẩm Trác Nghiêm, dõng dạc tuyên bố:

– Ta trên danh nghĩa tộc trưởng – trưởng lão huyết mạch của Cổ Tộc, hứa hôn với Thẩm gia chủ: Chỉ cần Văn Nhã Ly trở về châu Âu nhận tổ quy tông, Văn Gia và Thẩm Gia sẽ kết thành thông gia, cho ngài vị trí chính thất. Trừ phi đôi bên cùng tự nguyện giải trừ quan hệ hôn nhân, bất kỳ ai cũng không thể có danh phận công chính!

Dừng lại một chút, trưởng lão nói thêm:

– Đương nhiên ta sẽ không ủy khuất Nhã Ly! Thực Pháp cho phép thuần huyết nữ tử có thể có nhiều nam nhân, sau này nàng thu nạp bao nhiêu người… Cổ Tộc không can thiệp.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset