Trong khi mẹ chồng nàng dâu vui vẻ ở ngoài, hai ba con Dạ lớn Dạ nhỏ ngồi ở nhà nhàm chán trao đổi công việc.
Cách đây không lâu, khi Dạ Trạch bị một đám người hung hãn giả danh Vân Triệt đuổi đến Châu Phi đào kim cương, anh vô tình phát hiện ra chân rết nhỏ của chúng bao gồm người nhà họ Mộc.
Nhắc đến nhà họ Mộc lại phải nhớ tới thời kỳ… ờm… tính ra là F1 của quá trình sinh sản hữu tính tạo thành nhân loại họ Mộc F(n+1)… Khi đó tổ tiên bọn họ cùng ba vị tổ tiên không rõ tên gì khác đã trở thành cường giả, khai khẩn mở rộng vùng đất của Cổ Tộc bây giờ, tạo ra vòng tròn gồm chín dòng họ lớn, lấy tâm điểm là Mộc Gia và dòng họ của ba người kia.
Về sau, Mộc Gia và một dòng họ nữa suy thoái, thoát li khoát tâm Cổ Tộc, lui về ngoại Cổ Tộc cùng với năm gia tộc nhỏ hơn còn lại. Tiếp tục về sau khoảng một trăm năm nữa, bảy ngoại tộc (Ngoại Cổ Tộc viết tắt) tiến hành xâu xé lẫn nhau, ‘vô tình’ diệt sạch họ Ngụy.
Nhưng mà một cái Ngụy đã là gì chứ? Quan trọng là Mộc Gia đã trở mình, mạnh mẽ quật khởi trở về tâm Cổ Tộc, cùng thị tộc Audrey và Văn Gia thị tộc cân bằng thế lực.
Ờm… qua mấy tháng ngây ngốc ở Thượng Hải, lão baba đem tin tức mới đến, nói qua dã tâm của Mộc Gia gia chủ, đồng thời cho anh một kinh hỉ lớn: Mộc Đào là đích tử dòng chính của bọn họ, đang trong thời kỳ nổi loạn chạy trốn áp lực của các trưởng lão!
Còn gì vui hơn biết địch biết ta, biết địch xong liền rõ địch ở ngay trong lòng bàn tay mình chứ? Dạ Trạch suýt chút nữa cười không nhặt được miệng. Mấy lão hồ li có lẽ cũng không ngờ Đông Tây Nam Bắc họ lại có duyên kỳ ngộ lớn tới như vậy đâu!
– —-
Trời nóng quá a~ Nhà không có điều hòa và không có vote luôn