Chương 228

Chương 228

Khi chiến tranh dịu xuống hoàn toàn, mầm mống tử địch họ Ngụy bị tiêu diệt toàn bộ, Mộc Gia đề xuất ý tưởng di chuyển địa bàn Cổ Tộc ra khỏi đất liền.

Bởi vì thiệt hại cơ sở vật chất để lại quá nặng nên Văn Gia cùng thị tộc Audrey mới đồng ý. Bằng không, chỉ bằng chút tâm cơ nhỏ này của Mộc gia chủ, muốn đem bọn họ lên một hòn đảo nhân tạo vô danh hoàn toàn không có khả năng.

Nắm được đuôi nhỏ của Mộc Gia, Văn Gia cùng Audrey thị tộc bí mật mở hiệp ước riêng, bắt đầu tiếm quyền quản lý đảo.

Vừa hay, thời gian tiếm quyền chuẩn bị chưa được bao lâu thì Mộc Gia nội bộ lục đục, có kẻ phản bội, giết chết gia chủ đương nhiệm, hại căn cơ trăm năm bọn họ sụp đổ nhanh chóng. Cũng may người thừa kế kịp thời đứng lên cứu vớt dòng tộc một phen, nếu không e rằng Mộc Đào không có mặt trên thế giới này nữa rồi.

Cuối cùng, biến cố xảy ra khiến Mộc Gia tổn thương thê thảm, buông bỏ tâm cơ, tìm Văn Gia – dòng tộc lớn nhất bấy giờ – để cầu thân.

May mắn lại đến với bọn họ, một tộc nhân họ Mộc cùng trưởng nữ Văn Họa Thủy có tình cảm sâu nặng, trùng hợp hơn nàng đương có mang một tháng. Và sau đó không còn sau đó nữa… Gạo nấu thành cơm, không lấy cũng phải lấy. Mộc Nhiếp kết hôn với Văn Họa Thủy, rời bỏ Mộc Gia, lấy tên Văn Nhiếp, duy trì hòa bình đến hiện tại.

Dạ Trạch gác chân lên bàn chép miệng:

– Văn Nhiếp nổi tiếng yêu vợ, không thể nhúng tay nhúng chân. Khả năng cao là dòng chính động thủ… haizzz…

Lão baba đẹp trai cau mày nhìn bộ dáng nằm ườn lười biếng của con trai. Đứa bé này từ khi nào đã học được bộ dáng quý tộc của hắn vậy?

– Ba! _ Đột nhiên anh lên tiếng _ Giải quyết họ Mộc sớm sớm có được không? Mẹ muốn đón Lam Uyên về rồi!

Ngập ngừng một chút, Dạ Trạch tiếp tục nói:

– Đám lão già ở nhà cũng lục đục lên xuống. Nếu không xử lý nhanh… e rằng mẹ sẽ phát bạo đấy!

Sắc mặt Nathanael Kris trầm xuống. Vợ hắn cái gì cũng không biết, chỉ tiêu tiền và đánh nhau là giỏi. Đừng coi thường nàng dáng vẻ mảnh mai yếu đuối, năm xưa nàng sống chết theo đuổi được hắn là nhờ nắm đấm thần sầu đòi mạng đấy!

Chuyện trong gia tộc có thể dùng nắm đấm để giải quyết nhưng bình thường để nàng dùng bạo lực liền không đơn giản chết một hai người mà sẽ lôi theo cửu tộc của tội nhân đi cùng. Tóm lại, để Hannah Audrey ra tay không bằng muốn giết hết cả gia tộc trừ nhà hắn cho rồi.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset