Chương 232

Chương 232

Dạ Trạch ngáp ngủ, cánh tay bần tiện quàng lên người Lam Uyên kéo cô nằm xuống, sau đó hết dụi vào cô lại bắt đầu sờ vào trong áo.

Lam Uyên không chịu được nữa bèn thẳng tay đập vào mặt anh:

– Dậy đi thứ tỳ thiếp dâm đãng này! Ngươi mộng xuân cái mẹ gì vậy?

Có lẽ ăn đòn khá đau nên người con trai kia dần tỉnh, ngơ ngác nhìn Lam Uyên rồi nhìn xuống bàn tay đang tự nắn bóp ngực mình, luống cuống bật dậy, bỏ tay ra khỏi nơi nhạy cảm, quay mặt sang chỗ khác ngại ngùng:

– Hoàng thượng~ người ‘làm’ thần thiếp sợ~

– Hừ… sợ? Ngươi chưa ngủ chết trẫm, trẫm còn đang mừng đây!

– Hoàng thượng~

– Thượng cái quần què! Dậy bồi ăn rồi đưa trẫm hồi cung! _ Lam Uyên tuyệt tình phẩy tay, nhanh chóng gập chăn gọn gàng đặt dưới chân giường.

Chờ bóng cô đi khuất, Dạ Trạch len lén mở rộng cặp đùi, nhìn xuống thứ cồm cộm trong quần thở dài. May mà anh nhanh trí đổi tư thế che đi kịp thời, để Lam Uyên nhìn thấy anh dám ‘chào cờ’ với cô thì cô nhất định băm vằm tiểu đệ đáng thương ra mất.

Một người đàn ông bình thường luôn có khung giờ hay hoàn cảnh nhạy cảm nhất định, rất dễ bị kích động. Dạ Trạch đương nhiên có, phần lớn là buổi sáng, khi nằm cạnh Lam Uyên ăn đậu hũ hoặc là ờm… thi thoảng nhớ cô quá cũng thế…

Lam Uyên biết cô phiền hà dì Hàn và chú Vân quá nhiều rồi cho nên kéo Dạ Trạch cùng cả nhà đi ăn trưa rồi mới tới Studio của Ngụy Thao.

Dì Hàn tiếp tục kể cho Lam Uyên những chiến tích oanh liệt thời còn nhỏ của Dạ Trạch làm cô cười đau tới bụng, không ngậm được miệng. Chưa hết, nàng bán đứng cả lão công, kể cho cô đủ sự tích hay ho của Dạ Tinh Vân – Nathanael Kris. Bởi vì nói chuyện quá hợp nên Lam Uyên cũng không kiêng nể, nói cho nàng chuyện Dạ Trạch bị cô cắn vào mông, rồi tới cả chuyện anh mộng xuân ban nãy.

Mẹ chồng nàng dâu hài hòa lẽ ra rất đáng tán thưởng nhưng Dạ Trạch chỉ hận không thể khiến cho các nàng trở mặt thù ghét. Ít nhất chỉ khi đó anh mới không bị thất sủng, không bị các nàng phanh phui quá khứ đáng xấu hổ. Dạ Tinh Vân tâm trạng không khác Dạ Trạch là bao. Là người chồng hợp pháp của Hannah Audrey, ông cảm thấy rất chướng mắt hai người phụ nữ này vui vui vẻ vẻ. Chẳng lẽ con dâu so với lão công giàu có đẹp trai tinh lực tốt địa vị còn cao hơn sao?

– —-

哈喽! 感谢大家阅读我的故事 ❤

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset