Chương 258: Hoàn quyển 1

Hoàn quyển 1

Không lâu sau đó, chuyến bay trở về Đế Quốc mùa xuân 2030 đã trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng kéo dài nhiều năm với Cổ Tộc.

Đi cùng cô có Thẩm Trác Nghiêm, Lăng Quán và tiểu đội tinh anh đứng đầu đảo hộ tống. Cất cánh từ mặt đất đi được gần một tiếng, phi cơ bị tên lửa định vị mục tiêu tấn công trên không, toàn bộ phi hành đoàn mất tích trên vùng trời Châu Âu, một mảnh xác máy bay cũng không thấy.

Thời điểm Dạ Trạch biết tin đã là gần hai tháng sau, sau khi anh hoàn thành giải quyết mâu thuẫn nội bộ Audrey gia tộc, còn chuẩn bị rất nhiều sính lễ để cầu hôn Lam Uyên.

Tất cả mọi người đều tức giận và phẫn nộ. Nguyên lai phi hành đoàn đều có tinh anh thế hệ trẻ đứng đầu bảng xếp hạng các gia tộc tham gia, bao nhiêu năm công sức nuôi dạy đều đổ sông đổ bể. Hơn nữa, họ đều là người có địa vị lớn trong Cổ Tộc, nhiều người có khả năng trở thành gia chủ, trưởng lão tương lai, đóng góp rất nhiều vào các dự án nghiên cứu lớn của đảo.

Người trẻ đứng đầu đều chết hết, các hậu duệ dòng thứ lưu lạc tứ xứ đều được triệu tập về vùng lõi đảo tiếp nhận nhiệm vụ. Đại Ca, Đại Tỷ, Mộc Đào, Thẩm Kiều Kiều cũng vậy. Dạ Trạch không nằm trong danh sách triệu tập vì anh vốn vẫn sống sót. Tuy nhiên, vị trí đội trưởng đội Tinh anh mới lại được phân về tay Đại Ca. Trong đêm quay về đảo phát hiện Lam Uyên không còn, Dạ Trạch vừa mới ân xá miễn tử cho đám phản tặc nội bộ gia tộc lập tức bội ước, quay đầu trở lại giết sạch kẻ phản loạn, không chừa một ai.

Lại nói, mặc dù ở bàn phán quan đảo không nhúng tay vào chuyện riêng trong nhà các dòng họ nhưng ân xá miễn tử trước đây Dạ Trạch đồng ý với phản tặc là thỏa thuận dưới sự chứng giám của phán quan, một khi bội ước sẽ bị trừng phạt. Cho nên, vị trí đội trưởng trước đó của anh liền chuyển qua tay Đại Ca.

Mặc dù nói, Đại Ca là một đội trưởng tốt, nhưng không phải là người tốt nhất. Hậu duệ tư chất tốt nhất – Dạ Trạch – đã sớm li khai Cổ Tộc, biến mất không dấu vết.

Đây chưa phải là phần chính của câu chuyện. Chúng ta chỉ là nhẹ nhàng đặt dấu chấm hết cho một khúc dạo đầu kéo dài 27 năm – một kiếp sống của Vũ Lam Uyên.

Và các bạn biết đấy, Cổ Tộc tách biệt với nhân loại bình thường, họ sống chết ra sao cũng chẳng ảnh hưởng gì đến thế giới cả. Hiện tại không ảnh hưởng, mười năm hay trăm năm nữa càng không.

Tôi nói lý thuyết thế thôi chứ thật ra mười ba năm sau mọi chuyện mất kiểm soát lắm. Không phải do Lam Uyên, do Nhã Ly.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset