Chương 28

Chương 28

Sau khi cô đi gặp mặt tổng biên, đạt thành hợp đồng, ‘Phồn hoa’ nhanh chóng được in ra lần đầu 5000 bản.

Tác phẩm nhỏ bé này lại may mắn đạt được tiếng vang khi lọt vào mắt xanh của một streamer nữ nổi tiếng, được cô hăng hái review.

Lần thứ hai, nhà xuất bản liên lạc với Lam Uyên muốn làm một thương vụ lớn hơn, tiếp tục cho ra 15000 bản truyện ‘Phồn hoa’, đáp ứng nhu cầu của các fan.

Hợp đồng thứ hai đạt được suôn sẻ cũng là lúc cô bắt đầu trở lại làm một hướng dẫn viên du lịch tăng động. Lộ trình tháng tư khởi đầu bằng tour Nam Kinh 3 ngày 2 đêm và tour Singapore 7 ngày 6 đêm.

Vì công việc phải liên tục di chuyển nên số điện thoại của cô thời gian này rất ít liên lạc được. Cho tới khi hoàn tất hai chuyến đi, nửa tháng đã trôi qua mất. Máy bay hạ cánh, cô kiểm tra di động, phát hiện Dạ Trạch ba ngày nay gọi cho cô không biết bao nhiêu cuộc.

Con hàng này nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi, nếu không sẽ không điên cuồng tìm cô như thế. Lam Uyên không kịp nghỉ ngơi, bắt taxi đến căn hộ của anh.

Sau lần cô bấm thang máy lên trước rồi phải ngồi lê dưới đất chờ anh mở cửa, Dạ Trạch đưa cho cô chìa khóa sơ cua của căn hộ này, miễn cho người đi lại qua đây có ý nghĩ sai lệch về phẩm cách của anh. Nhưng từ dạo đó cô cũng không dùng đến chìa khóa nhà anh, tiện tay vứt nó một góc dưới đáy túi xách. Lam Uyên bất chợt cảm thấy biết ơn sự ‘tiện tay’ của mình, vội vã tra chìa vào ổ, mở cửa.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset