Chương 3

Chương 3

Vân Triệt là nam thần trong mắt học sinh những năm ấy: đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, tài năng, quan hệ rộng rãi, là tâm điểm chú ý của mọi người. Chả bù cho Lam Uyên, lúc nào cũng lê lết phía sau mãi mới đuổi kịp Vân Triệt.

Sau khi chia tay, Lam Uyên cũng không tham dự bất kì sự kiện nào có mặt anh. Cô mà tham gia, thế nào cũng bị gọi hồn lên một lượt nghe các bạn học rồi các hậu bối, tiền bối thăm hỏi tình hình yêu đương.

Quá trình cô theo đuổi đại thần người ta rất công khai, lại vô cùng hoành tráng, người muốn không biết tới cũng khó. Đáng tiếc, kết cục mỗi người đôi ngả, chả còn mặt mũi mà về. Có cho cô mặt mũi, cô cũng không thèm vào cái đại thần kia nữa.

Còn có chuyện tình cảm tam giác giữa cô, Vân Triệt và Đông Siêu, một thời vô cùng vô cùng drama. Đông Siêu thích Lam Uyên, Lam Uyên thích Vân Triệt, Vân Triệt và Đông Siêu lại là anh em tốt. Nhờ phúc của Lam Uyên, về sau Đông Siêu cùng Vân Triệt mâu thuẫn rất lớn. Giải quyết như thế nào cô cũng không rõ, chỉ biết sau khi cô thành công theo đuổi được Vân Triệt, hai người họ hẹn gặp nhau bí mật gì đó (thật ra cái này là cô nghe người ta bàn tán thế), rồi Đông Siêu đi ra nước ngoài, đến nay cũng không có liên lạc lại. Chắc hai người họ cũng hối hận vì đã từng thích cô lắm đây…

Lam Uyên mất ngủ vắt tay lên trán nằm tới sáng, cuối cùng mới thiếp đi một chút, vứt mối tình đầu dặt dẹo đủ đường kia sang một bên.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset