Điện thoại chờ một hồi dài mới có người nhấc máy. Đầu dây bên kia là giọng của quản lý ác ma hết sức sắc bén:
– Cô còn nhớ tới tôi à?
Lam Uyên mồ hôi liên tục rơi xuống, phen này chết chắc rồi:
– Chị…
– Chị? Ai là chị của cô? Tôi báo trước với cô, những ngày cô nghỉ đều hỏng hết hợp đồng lớn rồi. Cô chuẩn bị mang thủ cấp tới đây trình diện ban giám đốc đi!
Lam Uyên ú ớ chưa kịp giải thích thì điện thoại đã cúp mất rồi. Cô nhìn lại lịch sử cuộc gọi, vỏn vẹn hết 13 giây. Phen này cô chết chắc rồi…