Chương 45: Đi du học có gì vui? (1)

Đi du học có gì vui? (1)

Vũ Lam Uyên quyết định tiếp nhận học bổng du học vào lúc đang học dở năm thứ hai đại học. Với điều kiện có chứng chỉ tiếng Anh IELTs 8.0 và tiếng Trung HSK 5, cô hoàn toàn dễ dàng hòa nhập với môi trường mới.

Tháng 8 năm 2023, cô bắt đầu nhập học tại Đại học Ngoại ngữ Thượng Hải, Khoa Quản lý công thương quốc tế, chuyên ngành Quan hệ công chúng.

Trong quá trình học không hề khó khăn, bạn học cùng thầy cô ở đây rất gần gũi, trường học rất tạo điều kiện cho du học sinh. Có điều, chi phí sinh hoạt suốt 2 năm rưỡi ở đây, cô hoàn toàn phải tự mình kiếm lấy.

Thời gian đầu sau khi chia tay Vân Triệt, Lam Uyên cũng bị ảnh hưởng. Mặc dù cô dứt khoát chấm dứt với anh, quả quyết quay lưng đi, nhưng mà tình cảm là tình cảm, bảy năm gắn bó dông dài đâu thể nháy mắt liền quên đi. Còn về thực tế, rõ ràng Vân Triệt không nói lý, vô pháp vô thiên, tự mình gây ra kết cục này, lẽ ra Lam Uyên phải là người cảm thấy ủy khuất mới đúng.

Nhiều tuần liền đắm chìm trong sự buồn bực, số tiền cô mang đi để tạm trang trải trong thời gian đầu đã sắp cạn, gánh nặng cuộc sống sinh viên xa nhà lập tức đè nặng lên vai cô.

Các trường Đại học Trung Quốc có quy định rất rõ đối với du học sinh đi làm thêm. Theo luật quy định thì Chính phủ không cho du học sinh quốc tế làm thêm dưới bất kỳ hình thức nào. Chính vì thế, đa phần du học sinh đều tìm cách đi làm chui, không được pháp luật bảo vệ, không có bảo hiểm, không may còn có khả năng bị bóc lột sức lao động, bị quỵt tiền công, bị hành hạ, sỉ vả là chuyện như cơm bữa. Song, chả ai dám mang chuyện xấu xa này ra ánh sáng. Nếu phơi bày ra, há chẳng phải công việc của biết bao nhiêu cá nhân đều bị phát giác sao?

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset