Chương 48

Chương 48

Hàn Mịch Nguyên đẩy cửa bước vào, thấy Lam Uyên vui vẻ chào cô một tiếng, lại phát hiện anh họ cũng ở chỗ này:

– Anh họ, chị gái, hai người nguyên lai có quen biết a?

Lam Uyên lạnh tanh: “Không biết!”

Mịch Nguyên ngơ ngác nhìn lại Vân Triệt:

– Vậy anh là quen biết Trạch?

Họ Doãn nói:

– Chị dâu đang giận dỗi.

Một câu liền khiến cho cả hai cô gái điếng người.

Lam Uyên sau khi lấy lại tinh thần, hằm hằm đi tới đoạt về hộp cơm đã sạch sành sanh trên tay Vân Triệt. Nháy mắt đã dọn dẹp xong xuôi hiện trường hai người vừa ăn, không nói một câu liền rời khỏi phòng.

Cánh cửa gỗ kêu “Rầm!” một tiếng, thông báo tình trạng của Lam Uyên cực kì không tốt.

Vậy mà Vân Triệt vẫn có thể cười, tới vỗ vai Hàn Mịch Nguyên một cái:

– Làm việc cho tốt. Anh đi tìm chị dâu!

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset