Một mạch từ bệnh viện đi ra, gọi được taxi, Lam Uyên định lên xe lại nhớ ra cô quá vội vàng, túi xách chứa đồ còn chưa mang theo, chỉ cầm hai hộp cơm rỗng xuống đây.
– Thật ngại quá bác tài, tôi còn chút việc chưa xong. Ông có thể đi trước đi.
Người lái xe mặt xụ xuống, cũng không làm khó cô, đạp ga đi.
Lam Uyên xoay người quay lại, song nghĩ tới Vân Triệt cùng Hàn Mịch Nguyên họ hàng ở cùng một chỗ nhất định sẽ câu trước câu sau hàn thuyên, vẫn là để chút nữa quay về lấy thì hơn.
Thời điểm cô đến đã quá trưa, bây giờ đi dạo một chút cũng không muộn, có thể tranh thủ suy nghĩ lại mấy chuyện vừa xảy ra. Lam Uyên sải bước, gần đây có công viên lớn, tìm một chỗ ngồi tốt nghỉ ngơi thôi…
Bất quá, Vân Triệt tìm thấy cô, khoa trương lái xe với tốc độ rùa bò, kéo cửa kính xuống đắc ý nhìn, anh đây chỉ sợ cô đi không đủ chậm.
Người qua đường không rõ sự tình, chỉ thấy một đại gia mang siêu phẩm đồ cổ Aston Martin Valkyrie ra theo đuổi nữ sinh nhỏ.