Chương 57

Chương 57

Lam Uyên quyết định ở lại bệnh viện đêm nay tâm sự với Dạ Trạch một chút. Người ta đang tổn thương tinh thần nặng nề như vậy, cô không quan tâm cũng không được. Hơn nữa là anh bất chấp đe dọa của Vân Triệt cảnh báo với cô, cô muốn ở lại xem xem cầm thú kia có dám lớn mật xuất hiện hay không.

Khu nội trú VIP ban đêm rất tĩnh lặng. Lam Uyên lật mình xoay đi xoay lại trên giường mãi vẫn không ngủ được. Cô đang bế tắc, từ tai họa nhà họ Tô, Dạ Trạch bị cường dâm, đến việc công ty lữ hành sa thải cô, tất cả cứ thế dồn dập xảy ra cùng một lúc. Mặc dù cô không biểu hiện ra rối loạn, buồn bực, chán nản nhưng trong lòng lúc nào cũng nhấp nhổm mệt nhoài. Cuối cùng, một mình cô lại chìm vào suy nghĩ, quên luôn mục đích nán lại ban đầu của mình.

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset