Chương 92

Chương 92

Bốn tỷ đồng trong tay Lam Uyên chuẩn bị bay theo gió. Tiền nộp lên tòa án, tiền hậu sự họ Tô, tiền giúp Thiên Bình, bla bla… lòng đau như cắt a~

Lại nói, hậu sự của người chết cô chưa có kinh nghiệm, đành nhờ mẹ Lam ở nhà ngày mai đến giúp đỡ một chút. Coi nhớ ngày Dạ Trạch nhập viện mẹ từng gặp qua mấy người kia, nhìn sắc mặt cũng không bài xích. Qua cuộc gọi nữa, Lam Uyên thành công sắp xếp ổn thỏa tang lễ ngày mai.

Thở dài một cái, cô quay sang, phát hiện Đại Ca sớm đã nằm bò ra bàn ngủ. Con hàng này có cần… như thế không? Chưa đến nửa tiếng đã đi gặp Chu Công rồi.

Lam Uyên đứng dậy, đi xung quanh giá sách xem xét, rốt cục chọn ra một cuốn ngôn tình cũ, ôm ra bàn đọc.

Motif phổ biến, nữ chính và nam chính yêu nhau, cưới nhau rồi tàn đời. Bất quá, cô có thể ngồi dí mặt vào đọc được phân nửa và hai trang kết, sau đó giống như Đại Ca, nằm bò ra bàn ngủ…

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Score 9
Status: Completed Author:

Hai người tay trong tay đến nhà ra mắt phụ huynh thế này khiến Lam Uyên có chút hoài niệm.

Rất lâu trước đây, khi cả hai sánh vai nhau cùng bước những nấc thang cuối cùng đưa họ ra khỏi giảng đường vào lễ tốt nghiệp, cô cũng được anh nắm tay như vậy.

Cả hai vô thức bắt trọn lấy đối phương, vô cùng ăn ý.

Cô quay sang hỏi anh:

- Lúc xưa chúng ta cũng nắm tay như vậy, có phải anh đã thích em rồi không? Người được hỏi cười thành tiếng, cúi xuống hôn lên trán cô:

- Khi đó anh còn chưa hiểu được thế nào là thích, thế nào là yêu.

Anh chỉ chỉ biết, giây phút bàn tay em đưa tới, anh muốn nắm chặt lấy em, không muốn bỏ lỡ em, vĩnh viễn không phân ly...

Lam Uyên mỉm cười duyên dáng:

- Chứ không phải lúc đó anh trượt chân sắp ngã à? Quả thật là anh lỡ chân suýt ngã dập mỏ nhưng cô cũng không cần sát phong cảnh như vậy đâu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset