– Những con cá này sẽ không phát cuồng.
Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía. Hắn do dự nghĩ, mình có nên đi nhắc nhở Thánh Hoàng một chút hay không. Nhưng vừa nghĩ tới chuyện, nếu mình đi nhắc nhở, chẳng khác nào tự tìm phiền toái vậy, hắn lại thở dài.
– Cái này… Cũng không thể oán trách ta được. Là Thánh Hoàng băng phong thiên trì…
Bạch Tiểu Thuần nói thầm mấy câu, sau đó vội vàng trở về phúc địa.
Ở trong mấy ngày sau, mỗi ngày Bạch Tiểu Thuần đều kinh hãi run sợ. Bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cũng làm cho hắn khẩn trương không thôi. Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, hắn chung quy cảm giác bên dưới băng phong thiên trì, những con Thiên Long Ngư đó đã muốn hoàn toàn nổi điên.
– Ta cũng muốn tiếp tục cho các ngươi Trí Huyễn Đan.
Bạch Tiểu Thuần nhăn mặt, nhíu mày, than thở. Vào một buổi sáng sớm, đột nhiên… Toàn bộ Thánh Hoàng Thành, rốt cuộc ầm ầm chấn động!
Giống như đất rung núi chuyển, có không ít lá sen cũng chấn động mãnh liệt. Ngay cả chỗ hoa sen ở hoàng cung cũng lay động một cái. Có tiếng nổ mạnh truyền ra khắp tám phương, khiến cho vô số kiến trúc ở dưới sự chấn động này, đều run rẩy không ngừng. Điều này càng làm cho tất cả tu sĩ bên trong thành trì, mỗi người đều hoảng sợ nhanh chóng lao ra.
– Xảy ra chuyện gì vậy?
– Có kẻ địch tấn công sao?
Mỗi một quyền quý đều chấn động kinh ngạc. Ba vị Thiên Tôn Trần Tô đều bỗng nhiên tản thần thức ra, thậm chí ngay cả trong hoàng cung. Cũng ở trong một cái chớp mắt này, thần thức mênh mông chợt trở nên ngập trời, quét ngang thiên địa.
– Đó là…
– Thiên Long Ngư!
– Bọn chúng… Bọn chúng điên rồi!! Lại gặm cắn lá sen!!!
Theo thần thức của mọi người tản ra, trong nháy mắt bọn họ liền thấy ở dưới rất nhiều lá sen trong hồ hiện tại, có rất nhiều Thiên Long Ngư. Bọn họ đụng không ra được lớp băng, lúc này đang ở phía dưới lá sen, ở chỗ tồn tại căn cơ của nó, đang đỏ mắt, điên cuồng cắn xé!
Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn thấy màn này, nhất thời há hốc mồm, khóc không ra nước mắt.
Thiên Long Ngư trong toàn bộ thiên trì, đều trở nên táo bạo.
Thiên trì tuy bị Thánh Hoàng băng phong, nhưng phong tỏa chỉ là mặt ngoài của hồ nước. Mặc dù hàn băng này ẩn chứa sóng dao động thuật pháp, Thiên Long Ngư cũng không có cách nào phá ra được. Nhưng… trên toàn bộ thiên trì vẫn có mấy ngàn lá sen!
Những lá sen này không có cách nào cũng bị băng phong. Nếu như nói thiên trì là căn cơ của Thánh Hoàng Thành, như vậy mấy nghìn lá sen này chính là mặt đất của Thánh Hoàng Thành, vô số kiến trúc, cũng xây dựng ở trên lá sen, bao vây xung quanh hoàng cung ở chính giữa đóa hoa sen.
Cũng chính là vì lá sen không có cách nào bị băng phong, cho nên mức độ nghiện của những con Thiên Long Ngư này phát tác, không có cách nào chịu được Trí Huyễn Đan lâu dài, ở trong sự nóng nảy này, bọn chúng đặt mục tiêu ở trên những cái lá sen này. Nhất là rễ cây ở dưới lá sen này lại càng trọng điểm. Lúc này có thể nhìn thấy được, ở chỗ rễ cây của vài cái lá sen, có rất nhiều Thiên Long Ngư đang điên cuồng gặm cắn.
Thậm chí có một ít lá sen đã nghiêng sang một bên. Vụ đất rung núi chuyển trước đó cũng là bởi vì điều này mà xuất hiện.
Cũng có không ít lá sen đều thiếu chút nữa bị gặm lỗ thủng. Ở sát mép lá sen, còn có một vài con Thiên Long Ngư đang phát cuồng, mức độ bị cắn là so le không đồng đều…
Phóng tầm mắt nhìn lại, toàn bộ Thánh Hoàng Thành giống như gặp tai họa lớn…
Mà điều làm cho tâm thần người ta chấn động mãnh liệt nhất, là ở trong thiên trì này rốt cuộc cũng có không ít Thiên Long Ngư. Mục tiêu của bọn chúng không phải là lá sen, mà là… mạch cây hoa sen ở phía dưới hoàng cung!
Ở chỗ mạch cây, những con Thiên Long Ngư mắt đỏ đó đang không ngừng cắn xé. Cho nên hoa sen bị chấn động, giống như cúi đầu, khiến cho hoàng cung trên đó đó vang lên những tiếng nổ lớn. Rõ ràng là nghiêng về…
Cảnh tượng như vậy, khiến cho tất cả tu sĩ nhìn thấy được, trong đầu đều chấn động. Tâm thần giống như dâng lên sóng lớn ngập trời. Đồng thời, một tiếng gầm lên giận dữ từ trong hoàng cung bỗng nhiên truyền ra.
– Bạch Tiểu Thuần!
Tiếng gầm thét giận dữ này kinh thiên động địa, vang vọng toàn bộ Thánh Hoàng Thành. Đồng thời, Bạch Tiểu Thuần ở bên trong phúc địa, nhăn mặt, nhíu mày, tâm thần cũng hoảng loạn.
– Điều này thật sự không thể oán ta được. Ta chỉ là muốn bắt vài con cá… Là ngươi băng phong toàn bộ thiên trì…
Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt như đưa đám. Lần này hắn thực sự chỉ là muốn bắt vài con cá mà thôi. Sự tình phía sau, hắn đã không thể khống chế được. Lúc này trong đầu hắn nhanh chóng chuyển động tìm kiếm biện pháp hóa giải.
– Ta lập được công lao lớn như vậy, chỉ muốn chút cá mà thôi, Thánh Hoàng này cần gì phải phong tỏa thiên trì…
Bạch Tiểu Thuần liên tục thở dài, cảm thấy chuyện này có chút vướng tay vướng chân.
Cùng lúc đó, ở toàn bộ Thánh Hoàng Thành này đều chấn động. Trong nháy mắt bóng dáng của Thánh Hoàng, chớp mắt lại xuất hiện ở giữa không trung. Khuôn mặt hắn có chút co rúm. Hắn nhìn tất cả mọi thứ ở bốn phía xung quanh, toàn thân đã không khống chế nổi. Mặc dù hắn không có chứng cứ chứng minh tất cả những điều này là do Bạch Tiểu Thuần gây ra. Nhưng sự quỷ dị của Thiên Long Ngư, lại khiến hắn trực giác đoán được, tất cả những điều này, nhất định có liên quan đến chuyện Bạch Tiểu Thuần câu cá trong thời gian trước!
Sát tâm nhất thời dâng lên, nhưng bị hắn mạnh mẽ đè xuống. Hiện tại hắn không công phu đi xử lý Bạch Tiểu Thuần. Lúc này toàn bộ Thánh Hoàng Thành đang ở trong cơn nguy cấp. Tay phải hắn lập tức giơ lên, kiên tì ấn một cái về phía thiên trì.
Dưới một cái ấn này, nhất thời một tu vi Thái Cổ mênh mông kinh thiên, bỗng nhiên lại từ trong cơ thể Thánh Hoàng bạo phát ra, trực tiếp che khuất bầu trời, bao phủ thế giới tám phương. Theo tay phải của hắn hung hăng chộp một cái, nhất thời khí tức băng hàn của thế giới Vĩnh Hằng này hình như thoáng cái lại từ bốn phương tám hướng nhanh chóng đánh tới.
Ầm ầm.
Ở trong tiếng vang vọng, trời cao biến sắc. Toàn bộ bầu trời thoạt nhìn đều vặn vẹo. Một tia hàn khí từ trong hư vô đến, từ trời cao đến, từ mặt đất đến, thời gian nháy mắt lại ngưng tụ ở trong Thánh Hoàng Thành. Sau khi Thánh Hoàng bấm quyết chỉ một cái, hàn khí chìm xuống, dung nhập bên trong hàn băng của thiên trì!
Trong khoảnh khắc, những tiếng rắc rắc vang vọng thiên địa. Chỉ thấy mặt ngoài nước thiên trì này vốn chỉ bị đóng băng, ở trong thời gian một lần hít thở, lại băng hàn lan tràn. Tất cả nước hồ, từ dưới lên trên, tất cả bị đóng băng!