Chương 1320: Sinh Tử Hiện Tại Kinh (1)

Sinh Tử Hiện Tại Kinh (1)

Thật sự trước đó nó từng thề, nếu để cho Bạch Tiểu Thuần vượt qua một cửa ải kia, nó lại cùng một họ với Bạch Tiểu Thuần.

Lúc này trong lòng nó thầm thở dài. Nó lại nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần một lát. Bỗng nhiên nó sửng sốt. Sau khi vừa cẩn thận nhìn một chút, đồng tử trợn trừng mắt. Nhất thời mặt mày nó rạng rỡ.

– Ha ha, gia hỏa ngốc này, hắn lại có thể đang cảm ngộ đạo thời gian? Lấy Sinh Tử Đạo Nguyên là vật dẫn, cảm ngộ thời gian sao?

– Hắn chết chắc rồi. Hắn nhất định phải thua. Đièu này căn bản là không có khả năng. Đạo thời gian, đây chính là một trong những đạo chí cao. Sinh tử cũng bị nó điều khiển. Kẻ ngu này, ha ha.

Đồng tử vỗ tay một cái, kích động. Nó lại nhìn một chút. Sau khi lại xác định phân tích của mình không sai lầm, hắn nhất thời có loại cảm giác đẩy mây mù nhìn thấy bầu trời xanh. Hắn cao hứng bừng bừng xoay người khe khẽ hát, rời đi.

Thời gian lại trôi qua. Một tháng sau, Bạch Tiểu Thuần đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, vẫn không nhúc nhích. Thân thể hắn đột nhiên chấn động. Theo sự chấn động, thẻ tre ẩn chứa Sinh Tử Đạo Nguyên trong tay hắn, trực tiếp lại hóa thành tro bụi. Hai mắt của hắn chậm rãi mở ra. Hư vô xung quanh hắn lập tức vặn vẹo. Ở dưới sự vặn vẹo này, một sóng dao động hoàn toàn không giống với niệm quá khứ, từ trong mắt Bạch Tiểu Thuần, thả ra ngoài.

Sóng dao động này dường như ở chỗ hắn, cho dù muốn vượt qua Vạn Cổ, cũng chỉ là một ý niệm. Cho dù đứng ở trong dòng sông thời gian, nhưng nơi hắn ở lại, vĩnh viễn đều là hiện tại!

Tất cả thời gian trôi qua, hình như vẫn không có cách nào hoàn toàn cướp đạt được quang âm từ chỗ của hắn!

Thậm chí trên trình độ nào đó, niệm lực của hắn, có thể khiến cho thời gian… thoáng dừng lại!

– Niệm hiện tại, ý niệm bá đạo!

Bạch Tiểu Thuần nhẹ giọng lẩm bẩm. Đồng thời, trên xương quạt phía xa, ở nơi Bạch Tiểu Thuần không nhìn thấy được, đồng tử huyễn hóa ra. Trước đó, nó cảm nhận được một ít sóng dao động của Sinh Tử Đạo Nguyên, cho nên mới xuất hiện. Giờ khắc này sau khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, tròng mắt nó cũng muốn rơi xuống, vẻ mặt khó có thể tin nổi.

– Đạo thời gian, trời ạ, cái này còn cao thâm hơn so với Sinh Tử Đạo Nguyên, đủ để xưng là đại đạo thời gian, lại bị đồ ăn gian vô sỉ này cảm ngộ thành công!

– Lão thiên gia ngươi mù rồi!

Đồng tử rất muốn phát điên. Nó không cam lòng gào thét, mắt đỏ đậm. Nó đã quyết định, tiếp theo, không quan tâm phải bỏ ra cái giá lớn thế nào, nó cũng nhất định phải khiến cho người vô sỉ này, hoàn toàn thất bại.

– Ngươi chờ đấy cho ta!

Khí linh đồng tử hung hăng nắm tóc tóc, bắt đầu đi tìm cửa ải thích hợp, chuẩn bị đặt cược lớn, như vậy thật giống như dân cờ bạc tuyệt vọng, đặt tất cả hy vọng xa vời mong có thể lật bàn.

Mặc dù ở trên quạt tàn này Bạch Tiểu Thuần cũng có quyền hạn, nhưng chung quy vẫn không giống như khí linh. Bởi vậy trước kia khí linh xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần không nhìn thấy được. Nhưng hôm nay hắn đầu tiên là đột phá cửa ải lớn năm mươi, tu vi còn nhảy lên tới Thiên Tôn trung kỳ, thần thức nhạy bén. Đồng thời, quyền hạn của hắn lại được tăng lên.

Mặc dù vẫn còn không nhìn thấy được bóng dáng của khí linh, nhưng ở trong cảm nhận, hắn mơ hồ nhận thấy được, ở phương hướng xương quạt, có ánh mắt đang nhìn kỹ mình. Lúc này hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, chợt nhìn lại.

Một cái nhìn này, lập tức khiến cho đồng tử nhất thời kinh sợ, vội vàng lui về phía sau, chớp mắt một cái liền biến mất.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn, nơi đó hoàn toàn không có gì cả. Mắt hắn híp lại, trong lòng thầm hừ một tiếng.

– Nhất định là khí linh kia đang rình coi ta. Xem ra tâm lý của khí linh này có vấn đề. Nói cách khác, thế nào lại thích nhìn trộm như vậy!

Bạch Tiểu Thuần nói thầm nói mấy câu. Sau đó hắn thu hồi ánh mắt. Hắn nghĩ đến cảm ngộ mình thu hoạch trước đó. Hắn liền không nhịn được kích động.

– Không hổ danh là đạo nguyên của cường giả Chúa Tể. Chỉ là một phần nhỏ, đã khiến ta thôi diễn ra niệm hiện tại, còn mượn ý sinh tử của hắn, sáng tạo ra đạo thần thông thứ hai của ta!

– Sinh Tử Hiện Tại Kinh!

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Sau đó hắn đứng dậy, giơ tay phải lên, trong chớp mắt vung lên. Nhất thời bốn phía xung quanh rõ ràng là tinh không hư vô, lại đột nhiên xuất hiện tình trạng vặn vẹo giống như bị xé rách vậy, trong chớp mắt nối liền tám phương. Hình như ngay cả tinh không cũng bị dẫn dắt một chút.

Cùng lúc đó, từ trong không trung phía sau lưng Bạch Tiểu Thuần còn xuất hiện một cánh cửa đá rất lớn. Cánh cửa này màu đen, tràn ngập uy nghiêm đáng sợ. Thậm chí khắc vô số lệ quỷ dữ tợn. Nhất là còn có một con rối bị khắc ở phía trên. Nhìn kỹ, con rối này rõ ràng chính là con dối ở trong thôn quỷ dị trong Huyền Cửu Quận trước đó.

Mà đây chỉ là sát biên giớ cảu cánh cửa đá màu đen. Ở trung tâm của cánh cửa đá này thình lình khắc một cái đầu cực lớn. Nhìn kỹ, đây rõ ràng là gương mặt của một lão nhân đã tử vong tràn ngập khí tức tử vong. Tất cả mọi thứ liên quan đến cánh cửa đá này, dường như đều đại biểu cho sự tử vong.

Cửa này, chính là cánh cửa tử vong!

Những lệ quỷ ở bốn phía xung quanh, là tất cả quỷ vật đáng sợ nhìn thấy được trong cả đời mình Bạch Tiểu Thuần. Mặt của lão già kia, do Sinh Tử Đạo Nguyên hình thành, đại biểu tử vong!

Ở phía sau cánh cửa tử vong, mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra ánh sáng lạ thường. Hắn giơ tay phải lên, chỉ về phía phương hướng xương quạt, nơi trước đó hắn nhận thấy được có người đang nhìn trộm.

Dưới một chỉ này, lập tức ở trên xương quạt này, rốt cuộc ầm ầm ầm ngưng tụ ra cánh cửa đá thứ hai.

Đây là một tòa cửa đá màu trắng. Bốn phía xung quanh khắc vô số cây cỏ sinh vật Bạch Tiểu Thuần cả đời này đã thấy được, đại biểu cho sức sống, đại biểu cho sự sung mãn, đại biểu cho sinh mạng.

Mà ở giữa cánh cửa lớn màu trắng này, lại khắc gương mặt của một đứa trẻ vừa ra đời!

Thậm chí nhìn gương mặt này, bên tai hình như còn có thể nghe được tiếng đứa trẻ sơ sinh khóc nỉ non. Cánh cửa này… chính là sinh môn!

Đây là Sinh Tử Hiện Tại Kinh của Bạch Tiểu Thuần, hóa thành hai cánh cửa lớn một sống một chết. Bản thân hắn đứng ở trước cánh cửa tử vong. Hướng hướng tất cả kẻ địch từ sinh môn tới, đang nhích lại gần mình, đồng thời lại đại biểu cho tới gần tử vong, sẽ không ngừng suy yếu. Còn bởi vì đạo thời gian, cho nên liền khiến cho uy lực của thần thông này, lại tăng lên.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Score 9.5
Status: Completed Author:

Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu.

Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên.

Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset