Chương 199: Động phủ của Huyết Mai. . .

Động phủ của Huyết Mai. . .

Thần Toán Tử cắn răng ra ngoài, khi nghe đồng môn tán gẫu với nhau trong lúc đổi lấy đan dược mới biết đối phương không phải cố tình ám toán mình. Có điều hận ý của gã không vì thế mà giảm đi, bèn nói cho mọi người biết mình đã tính toán ra đầu sỏ chuyện này hoàn toàn không phải là thiên tai, mà đã có kẻ dùng cách nào đó rút đi Huyết khí xung quanh.

Thần Toán Tử cũng là một kẻ có danh tiếng tại Trung Phong, do vậy lời gã nói rất được mọi người tin tưởng, những kẻ bị ảnh hưởng hai ngày nay đều đồng loạt mang theo sát ý lùng sục suốt đêm.

Chỉ là thêm hai ngày trôi qua nữa nhưng bọn họ lại không tìm ra chút dấu vết nào, mà huyết khí vẫn cứ giả bớt như thường, khiến sát cơ của mỗi người đều dâng lên ngập trời, bèn mở rộng phạm vi tìm kiếm. Dần dần, lời đồn đã bắt đầu lan truyền.

“Nghe nói chưa, Trung Phong chúng ta vừa xuất hiện ra một tên tu sĩ thần bí, tên này cứ đêm xuống là lại lẻn đến khắp khu vực Trung Phong hấp thu lấy Huyết khí!”

“Đến cùng thì tên gia hỏa này là ai, chắc hắn chán sống rồi. Ta mà tìm ra được hắn, tông môn có ngăn trở cũng vô dụng a.”

Những lời này ban ngày Bạch Tiểu Thuần cũng có nghe thấy, bèn sợ mất mật, đành yên lặng vài ngày. Có điều khi nhìn thấy tốc độ tu luyện của mình giảm sút rõ rệt bèn sốt ruột, cho nên lại cắn răng tiếp tục ra ngoài.

Mấy ngày tiếp theo hắn càng thêm cẩn thận, khiến đám tu sĩ Trúc cơ dưới đốt cuối ngón tay Trung Phong này như muốn phát điên lên, số kẻ ra ngoài phát thệ tìm cho bằng được hắn ngày càng nhiều. Thậm chí để người khác không nghi ngờ gì, Bạch Tiểu Thuần còn gia nhập vào đám người kia, cùng nhau lùng sục mọi chỗ, kèm thêm thanh âm chói tai, vẻ mặt phẫn hận tựa như chính mình cũng là người bị hại.

Cứ như vậy mà ba ngày nữa trôi qua, Bạch Tiểu Thuần tiếp tục ra ngoài tản bộ vào ban đêm, định thừa cơ hút lấy Huyết khí nhưng lại phát hiện có một lượng lớn tu sĩ Trúc cơ Trung Phong xuất động, tới tới lui lui tìm kiếm khắp nơi khiến cả đêm dài hắn đều không có cơ hội ra tay.

Bạch Tiểu Thuần ngẫm nghĩ, cũng không gắp gáp mà chờ đợi thêm mấy ngày nữa, tu sĩ Trúc cơ trong Huyết Khê Tông vốn không đoàn kết với nhau, sau mấy ngày cũng giải tán. Bạch Tiểu Thuần lại nghêu ngao vui thích ra ngoài hấp thụ.

“Hừ hừ, so đấu với Bạch Tiểu Thuần ta, loại chuyện này ta có kinh nghiệm đầy mình!” Bạch Tiểu Thuần nâng cằm, hất tay áo nhỏ ngạo nghễ đi ra.

Một đêm này, thu hoạch lớn….thậm chí khi hắn chạy ngang qua một chỗ kia, theo bản năng vô tình hút vài hơi chợt cảm nhận được nơi này còn có Huyết khí nồng đậm hơn hẳn những khu vực khác, tràn ra từ trong một động phủ. Bạch Tiểu Thuần đầy kinh hỉ nhưng không dám dừng lại quá lâu, tranh thủ đi xa.

Cứ như vậy, nhiều người thì hắn ngừng lại, ít người lại tiếp tục hấp thụ…Sau nửa tháng ngừng ngừng hút hút, Huyết Kiếm của hắn càng lúc càng ngưng kết lại, lực lượng Bất Tử Kim Cương quyển đã đạt tới hơn Thất Tượng.

“Chẳng mấy chốc sẽ đạt tới Thập Tượng, đến lúc tầng thứ nhất Bất Tử Kim Cương thành công, Hám Sơn Chàng cũng có thể thi triển được!”

“Mà ta cũng cảm nhận được Huyết Kiếm chẳng mấy chốc nữa là được tu thành.” Bạch Tiểu Thuần đầy phấn chấn không thôi.

Trong lúc đó, toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ tại khu vực đốt cuối ngón tay Trung Phong đang phát điên lên, vốn lệ khí trên người bọn họ dày đặc, lại bị hành vi của Bạch Tiểu Thuần giày vò nửa tháng mà sát ý trên người đều ngập trời.

Nửa tháng này bọn họ bị cắt ngang trong lúc tu hành rất nhiều lần, còn Bạch Tiểu Thuần thì lại không có thời gian cố định, địa điểm mỗi lần đi đều là tùy ý lựa chọn …

Thế là đám tu sĩ Trúc cơ tại đốt cuối ngón tay Trung Phong đều không thể chịu đựng nổi, cũng không thiếu người bị hành hạ đến mức tu vi phản phệ, phun ra tiên huyết.

“Là ai???”

“Ta muốn giết kẻ này, chết tiệt, ta muốn giết chết tên gia hỏa này!”

“Cái tên chết tiệt này, hại ta tu vi suýt chút là bất ổn. Ta muốn tươi sống lăng trì hắn!”

Từng tiếng gào thét vang vọng khắp toàn Trung Phong, cả đời đám tu sĩ Trúc cơ này cũng chưa từng gặp mấy chuyện như vậy qua. Sáng ra, cả đám đều đỏ lòm hai mắt, sát ý trên người đậm đặc.

Bạch Tiểu Thuần thấy vậy vô cùng kinh hãi, mỗi lần ra ngoài cũng phải gắng sức dụi cho mắt đỏ lên mới dám ló mặt đi ra, tụ tập thành một đám với không ít người cùng mắng chửi cái tên huyết khí cuồng ma thần bí kia.

Tình thế ngày càng tiến triển tới mức đám tu sĩ Trúc cơ không những không ngừng lùng sục, mà còn thỉnh mấy vị đồng môn am hiểu bói toán tính toán thôi diễn ra. Có điều người am hiểu bói toán không nhiều, mà Thần Toán Tử trong đám tu sĩ Trúc cơ Trung Phong lại có danh khí lớn nhất, nhưng gã lại đang dưỡng thương không thể nào tính toán được nữa, cho nên nộ khí tại khu vực đốt cuối ngón tay Trung Phong bị đè nén lại càng lúc càng lớn.

Bạch Tiểu Thuần thấy tình cảnh vậy cũng trở nên thu liễm, yên tĩnh được mấy ngày. Khi hắn ra ngoài lại, thì phát hiện đám tu sĩ Trúc cơ Trung Phong vậy mà đều tuần tra theo từng khu vực riêng, hiển nhiên bọn họ đã đạt được sự đồng thuận thống nhất hiếm có trong lần này.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần trợn tròn, đi một vòng lớn, đành than thở rồi rời đi. Đang lúc còn đầy âu sầu không biết phải làm sao thì hắn vô tình đi ngang qua một khu vực, đột nhiên bước chân hắn khựng lại, đưa mắt nhìn về khu vực này đầy nghi hoặc.

“Không ai tuần tra?” Bạch Tiểu Thuần trợn mắt, sau khi nhìn ngó xung quanh kĩ càng thì mới hoàn toàn xác định, nơi này không có người tuần tra. Việc này khiến hắn đầy kinh hỉ, đồng thời cũng nhớ ra nơi này vốn có một động phủ, hắn từng đi ngang qua, cũng cảm nhận được huyết khí truyền ra nồng đậm hơn hẳn những nơi khác.

Sau khi tìm tòi một chút thì hắn cũng tới được động phủ không chút kì lạ này. Đứng trước cửa động, Bạch Tiểu Thuần lấy ngọc giản ra xem xét một chút, hai mắt sáng lên.

“Sao trước kia ta lại không chú ý tới đây vậy, tất cả động phủ khu vực này đều trống không a, chỉ có động phủ này có chủ. Tuy không biết chủ nhân động phủ này là ai, nhưng ta hút một hai hớp hẳn cũng không có chuyện gì.” Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái, đột nhiên hút mạnh vào một hơi, một lượng lớn huyết khí từ bốn phía mạnh mẽ tràn tới, thậm chí huyết khí từ trong động phủ này cũng cuồn cuộn như sóng tràn. Bạch Tiểu Thuần mới hút vào một hơi mà cảm giác được tổng lượng huyết khí đã bằng ngày thường mình tản bộ qua hai ba khu vực rồi.

“Nơi tốt a!” Bạch Tiểu Thuần không dám nấn ná lâu mà vội rời đi. Đêm ngày thứ hai, hắn lại lẻn tới đây, hút thêm hai cái, ngày thứ ba, rồi ngày thứ tư, Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên phát hiện ra vậy mà lại vẫn không có chuyện gì xảy ra, cũng không có người bước ra từ trong động phủ. Thế là lá gan của hắn càng thêm lớn, ngày thứ tư, hắn vậy mà hút vào liên tục mười ngụm.

Cuối cùng hắn cũng phát hiện không có ai bên trong động phủ này, thậm chí nơi này còn vắng vẻ hơn cả động phủ của hắn nữa, ban ngày heo hút không một bóng người, ban đêm càng thêm vắng lặng!

“Ha ha, ông trời có mắt!” Bạch Tiểu Thuần mừng như điên. Ngay trong đêm thứ năm, hắn đã đến ngồi cạnh động phủ này từ rất sớm. Dự định của hắn lần này là hút một vố lớn đủ để Bất Tử Kim Cương tầng thứ nhất của mình được trực tiếp hoàn thành!

Vừa mới vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công, huyết khí từ bốn phía lập tức vọt tới, thế nhưng Bạch Tiểu Thuần tài đại khí thô khoát tay không để ý tới chuyện hấp thu đám huyết khí này nữa, chỉ tập trung vào động phủ sau lưng. Hắn dựa sát vào cửa động phủ rồi khẽ hút một cái, động phủ im ắng khẽ chấn động, huyết khí bên trong bộc phát, một lượng lớn huyết khí tràn vào thể nội Bạch Tiểu Thuần, thúc đẩy tu hành Bất Tử Kim Cương quyển khiến huyết nhục toàn thân trở nên nhức mỏi, lực lượng gia tăng cực kỳ rõ ràng.

Việc này làm Bạch Tiểu Thuần cực kỳ kích động, cuối cùng hắn mới có được cảm giác có thể tùy ý hấp thụ, tựa như toàn thân đang vùng vẫy trong biển huyết khí vô tận. Loại cảm giác thoải mái này tựa như hắn trở thành Tiên vậy.

Ngay khi Bạch Tiểu Thuần đang điên cuồng hấp thu, thì động phủ sau lưng hắn lúc này, quả thật không có người trong động phủ, động phủ cũng không lớn, lại như lâu rồi không có người ở, thế nhưng ngay giữa động lại có một bình nhỏ màu máu.

Trên bình còn có một ấn ký hình hoa mai đỏ, đang tràn ra ánh sáng lấp lóe như có chứa trọng bảo bên trong. Dưới bình nhỏ là một trận pháp đang lập lòe ánh sáng đỏ, tâm trận pháp cũng chính là trị trí của bình nhỏ này.

Nhìn kỹ thì tâm trận pháp này như có một lỗ nhỏ, huyết bình được đặt vừa vặn trong lỗ nhỏ đó!

Bên trong huyết bình ngưng tụ huyết khí đậm đặc, đến mức huyết khí còn bị lắng đọng lại thành dịch lỏng, số lượng cũng được hơn nửa bình.

Dưới sự hấp thụ của Bạch Tiểu Thuần, chất lỏng bên trong huyết bình nhanh chóng bị bốc hơi, mãnh liệt lao tới cửa động phủ.

Chỉ trong một nén nhang, dịch lỏng trong bình nhỏ vậy mà hụt đi ba thành. Ngay khi Bạch Tiểu Thuần đầy phấn chấn, tiếp tục tăng cường hấp thụ, thì tại một huyết hồ trên đoạn giữa của Tổ Phong Huyết Khê Tông, xung quanh đầy hoa mai tựa như tiên cảnh, cạnh hồ là một động phủ với đại môn màu xanh, tràn ra uy áp nồng đậm, trên cửa được khắc một ấn kí hình một đóa hoa mai đỏ.

Bên trong động phủ cực kỳ xa hoa với minh châu sáng rọi, Linh thạch tô điểm, có một nữ tử đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, trên mặt đang đeo một mặt nạ huyết sắc, chính là…Huyết Mai!

Nàng đột nhiên mở mắt ra, đôi mi thanh tú dưới lớp mặt nạ cau lại, có thêm vẻ kinh ngạc.

“Xảy ra chuyện gì vậy, huyết khí trong Huyết bình ta đặt trong động phủ Trung Phong sao lại đột nhiên giảm kinh người như vậy?!!”

Động phủ sau lưng Bạch Tiểu Thuần chính là phủ đệ của Huyết Mai tại Trung Phong, chẳng qua hầu như nàng không ở đấy qua, mà thường ở Tổ Phong. Có điều vì năm đó phụ thân nàng là Vô Cực Tử phát hiện động phủ này vô cùng kỳ dị, nên lưu lại trận pháp khiến huyết khí vô cùng đậm đặc, hơn xa so với tất cả khu vực tại đốt cuối ngón Trung Phong này.

Tại động phủ Trung Phong, nàng còn đặt một trọng bảo huyết bình để hấp thu và tích lũy huyết khí, sau gần mười năm chờ đợi cũng đã gần xong, có thể phối hợp với một môn bí pháp mà nàng tu luyện.

Nhưng bây giờ, thông qua liên hệ với tâm thần của nàng thì huyết khí trong huyết bình đột ngột giảm xuống. Tuy huyết khí trong bình cũng thỉnh thoảng tăng giảm chút ít, thế nhưng cũng chưa bao giờ giảm đến mức kinh người thế này, ngay khi nàng còn đang kinh ngạc thì tốc độ giảm xuống càng thêm đột biến, hao hụt mất bốn thành.

Hơi thở Huyết Mai trở nên dồn dập, vẻ lạnh lẽo trong mắt phượng lóe lên, nàng đột nhiên đứng dậy, hóa thành một đạo cầu vồng, gào thét ầm vang trong đêm tối này nhanh chóng bay từ Tổ phong qua Trung Phong.

“Ta cũng muốn xem xem, làm sao lại giảm như vậy!”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Score 9.5
Status: Completed Author:

Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu.

Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên.

Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset