Chương 409: Chấp hành nhiệm vụ…

Chấp hành nhiệm vụ...

“Triệu Kha, ngươi đi Cửu Ảnh châu, đi giết ma tu Chu Vũ, người này một tháng trước ở trong Cửu Ảnh châu tùy tiện giết người, luyện tà công Pháp Khí, cần phải giết chết!”

“Lục Bằng, nhiệm vụ của ngươi là đi giết Trần Phàm của Vân Trần gia tộc, người này tu vi Kết Đan sơ kỳ, nhưng theo tin tức nhận được, hắn đang bị trọng thương, ngươi mang đầu của hắn về đây!”

“Hàn Bình, ngươi đi Tân Lai châu, đốc thúc Lưu thị gia tộc nộp cống phẩm, và áp tải cống phẩm về đây!”

Mỗi người nhanh chóng được giao một nhiệm vụ, có cái dễ, có cái khó đủ cả, nhưng thoạt nhìn không chênh lệch nhau bao nhiêu, có vẻ đây là nhiệm vụ đầu, Vân đạo tử cũng không định làm khó ai, mỗi nhiệm vụ lại còn được hưởng điểm cống hiến, cái nhiều được tới mấy vạn, cái ít cũng một hai vạn.

Tu sĩ kế cuối được giao một nhiệm vụ nghe cũng không khó, là tới một chỗ tên là Vạn Lâm sơn đưa một phong thư mà thôi.

Đám tu sĩ đều cúi đầu nhận lệnh, Bạch Tiểu Thuần bồn chồn, hắn là người cuối cùng được giao nhiệm vụ.

“Bạch Tiểu Thuần, ngươi tới Vĩnh Động châu, vùng Bạch Lâm Nhai, giết dâm tu Tả Hằng Phong, người này tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ, thưởng điểm cống hiến ba vạn.” Vân đạo tử nhàn nhạt nói xong, đưa cho Bạch Tiểu Thuần một ngọc giản, sau đó mỉm cười.

“Chư vị đạo hữu, làm nhiệm vụ lần đầu, độ khó không lớn, nhưng đừng coi thường nó, nếu không sẽ bị trừng phạt mà các ngươi không muốn thấy đâu… còn bây giờ… Cho các ngươi chuẩn bị một canh giờ, một canh giờ sau, bắt đầu chấp hành nhiệm vụ!” Vân đạo tử phất tay, một đệ tử đi tới, đưa cho mỗi người trong đám Bạch Tiểu Thuần một cái lệnh bài thân phận của Hàng Ma đường, rồi Vân đạo tử rời đi.

Mọi người quay sang nhìn nhau, trong lòng đều có chút bất an, không có tâm tư nói chuyện với nhau, mà ai nấy đều cắm cúi tản đi lo cho chuẩn bị đi làm nhiệm vụ, một canh giờ quá ngắn, cần chuẩn bị lại quá nhiều.

Bạch Tiểu Thuần trở về động phủ của mình, lòng không muốn đi, nhưng cũng biết nơi đây không phải là Nghịch Hà Tông, bản thân không có quyền lựa chọn.

“Giết dâm tu Tả Hằng Phong? Người này thật là Trúc Cơ Hậu Kỳ? Nếu là thật, nhiệm vụ này không khó.” Bạch Tiểu Thuần mơ hồ cảm thấy có cái gì đó không đúng, Trần Mạn Dao đã sắp xếp, nhưng hắn lại vẫn cứ bị rớt vào Hàng Ma đường, dù hắn không biết Lý Nguyên Thánh dùng cách gì, nhưng vẫn có cảm giác mình sẽ gặp phải nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuần về tới động phủ, Trương Đại Bàn và đám Trần Mạn Dao cũng đã về tới, Trần Mạn Dao vừa nhìn thấy hắn là giải thích ngay.

“Thiếu tổ, việc này ta thật sự đã sắp xếp, cũng dò ra được đúng là Lý Nguyên Thánh âm thầm ra tay…” Trần Mạn Dao áy náy nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Trương Đại Bàn và Thần Toán Tử cũng phát sầu, hai người thì ổn thỏa, được chọn vào Đường tốt, nhưng Bạch Tiểu Thuần lại rơi vào Hàng Ma đường, rất nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn không còn hơi sức để quan tâm vì sao mình lại vào Hàng Ma đường, thứ hắn quan tâm chính là nhiệm vụ mình phải làm, nó có độ nguy hiểm cao bao nhiêu.

“Các ngươi không cần nói nữa, tranh thủ thời gian giúp ta điều tra một chút nhiệm vụ này của ta nguy hiểm tới mức nào, ta phải đi làm nhiệm vụ ngay.” Bạch Tiểu Thuần nói nhiệm vụ của mình cho ba người nghe.

Ba người Trương Đại Bàn gật đầu, biết việc này quan trọng, vội vàng rời đi, tìm hiểu tin tức.

Thời gian quá ngắn, Bạch Tiểu Thuần không kịp tự đi tìm hiểu, hắn nhanh tay sửa soạn lại hành trang, cầm ngọc giản nhiệm vụ chờ đợi, còn chưa tới một nén nhang nữa là tới lúc, hắn đi ra khỏi động phủ.

Đám Trương Đại Bàn và Trần Mạn Dao đều chưa trở về, Thần Toán Tử không tiếc tu vi, bói cho hắn một quẻ.

“Thiếu tổ yên tâm, Thần Toán Tử ta tính toán không sai đâu, dù ngươi có một chút nguy hiểm, nhưng nhất định là gặp dữ hóa lành, có đại quý nhân tương trợ a.” Thần Toán Tử nghiêm túc nói.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, đang định nói, thì ngọc giản nhiệm vụ đã rực sáng, ý giục hắn mau đi làm nhiệm vụ.

Bạch Tiểu Thuần vội vàng bay đi, tới Truyền Tống Trận, đi Vĩnh Động châu.

Vĩnh Động châu, là một trng chín mươi bảy châu thuộc Tinh Không Đạo Cực Tông, không hoang vắng lắm, nhưng cách Tinh Không Đạo Cực Tông khá xa.

Nơi đây cả năm đều là mùa hạ, khắp nơi đều là rừng, khí hậu ẩm ướt, núi non trùng điệp, chẳng thấy dấu chân người, ngay cả khu vực truyền tống trận cũng vậy.

Truyền Tống Trận của Tinh Không Đạo Cực Tông nằm trong một sơn cốc, xung quanh có trận pháp cấm chế bảo vệ, ngoài tu sĩ của Tinh Không Đạo Cực Tông, người ngoài không thể bước vào nửa bước.

Truyền tống trận sáng lên, Bạch Tiểu Thuần đi ra.

“Hy vọng chuyến này thuận lợi…” Bạch Tiểu Thuần lo sợ, hắn nhớ năm đó ở Lạc Trần sơn mạch, lúc đầu cũng rất an toàn, không ngờ sau cùng lại nguy hiểm kinh khủng.

“Mặc kệ, ta chỉ cần cẩn thận, không thể vứt đi mạng nhỏ, nếu thật không hoàn thành được, thì không hoàn thành thôi.” Bạch Tiểu Thuần cắm cúi kiểm tra pháp bảo, nhất là Nghịch Long Giác, Cổ Ma Lân và Cửu Châu Đồ, ba Chí Bảo này đều là pháp khí, giúp hắn yên tâm hơn.

“Lý Nguyên Thánh, chờ ta trở về, ta tất sẽ không để yên cho ngươi!” Bạch Tiểu Thuần nghiến răng, thực là nhớ Không thành quá sức, từ hồi tới cầu vồng, cứ như từ nhân gian rớt xuống Hoàng Tuyền.

Bạch Tiểu Thuần chậm chạp bay về hướng Bạch Lâm Nhai.

Xung quanh toàn là rừng rậm, cây to nối tiếp nhau, mặt đất lá rụng chồng lên nhau dày đặc, lâu năm tới mức mục ra thành bùn.

Trên bầu trời, mây đen tràn ngập, bao phủ bốn phương, rõ ràng không có mưa, nhưng lại có tiếng sấm đâu đó.

Thế giới hoang vu, làm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy như trong trời đất chỉ có một mình mình.

“Tốt nhất là gặp được tu sĩ bổn địa, tìm hiểu tin tức Tả Hằng Phong.” Bạch Tiểu Thuần nghĩ thầm, cất áo bào vàng của Tinh Không Đạo Cực Tông đi, thay bằng một bộ trang phục bình thường, vừa đi vừa tìm người.

Nhưng nơi này quá vắng vẻ, Bạch Tiểu Thuần lề mà lề mề cả mười ngày, nhưng trên không trung của khu rừng vô biên này lại không nhìn thấy một tu sĩ nào, song lại thường nhìn thấy hung thú.

Như đại xà dài trăm trượng, chim mặt người, vân vân.

Thậm chí hắn còn nhìn thấy một cây đại thụ trong chớp mắt mở ra một cái miệng to tướng, nuốt chửng một con chim lớn bay qua, làm hắn kinh hãi, vội bay lên cao hơn.

“Không đúng, Vĩnh Động châu này chẳng có ai ở mới phải…” Bạch Tiểu Thuần cau mày, hung thú trong rừng này có con còn tương đương với cả kết đan, hắn dừng lại.

“Tu sĩ ở được nơi này, làm sao là Trúc Cơ Hậu Kỳ được! !”

“Làm gì có Trúc Cơ Hậu Kỳ nào dám cư trú ở nơi này?” Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy xa xa trong rừng có một con tích dịch cực lớn đang bay lên trời, rõ ràng là bay lên nha, sau đó, nó biến thành một con thuồng luồng!

Nó vùng vẫy múa may trong tầng mây, uy áp khủng bố tản ra khắp bốn phương, làm hắn vội vàng lùi lại.

“Nhiệm vụ này ta không làm nữa, ta không tin không hoàn thành nhiệm vụ lại bị Tinh Không Đạo Cực Tông xử chết được!” Bạch Tiểu Thuần lùi lại, quay về Truyền Tống Trận.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Score 9.5
Status: Completed Author:

Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu.

Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên.

Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset