Khi Công Tôn Uyển Nhi bước qua cầu vồng màu xanh, đi tới cầu vồng màu lam, trong Vạn Sơn cốc, Bạch Tiểu Thuần run một cái, mở mắt ra, ánh mắt mờ mịt.
Trong mắt hắn, có hư ảnh thạch nhân lóe lên liền biến mất.
Bạch Tiểu Thuần mờ mịt cả nửa ngày, trong mắt mới dần dần trở lại tỉnh táo, sau nửa nén hương, hắn hít sâu, trở lại bình thường, đầu óc suy nghĩ vẫn còn chưa được lưu loát.
“Thành công chưa ta.” Bạch Tiểu Thuần vuốt vuốt mi tâm, đứng dậy, lắc lắc người, hắn không biết mình đã thành công hay chưa, vì mọi ký ức của hắn, đều là trống rỗng.
“Cái này. . .” Bạch Tiểu Thuần chần chừ, đưa tay lên, dựa theo phương thức vận chuyển Nhân Sơn Quyết, lập tức bấm pháp quyết, người hắn run lên, một luồng lực cuồng bạo từ trong người hắn bùng ra.
Trong mắt hắn, hư ảnh thạch nhân hiện ra, lực bộc phát cũng đạt tới đỉnh phong, cơ thể hắn như trở thành gông cùm xiềng xích, khiến lực bộc phát không thể thoát ra được, Bạch Tiểu Thuần theo bản năng há miệng.
Một tiếng gào không hề giống thanh âm của hắn bắn ra, bên ngoài xuất hiện một hư ảnh rất to, cao cả mười trượng, hình dạng… là một thạch nhân!
Bạch Tiểu Thuần nhảy lên, ánh mắt trở nên cuồng bạo, trong người nhộn nhạo khó chịu, theo bản năng nắm tay, cách không đánh ra một quyền.
Ngọn núi trước mặt run rẩy, một quyền cách không làm nó nổ tung, lực trùng kích mạnh mẽ vẫn tiếp tục tản ra chung quanh, làm cho biển mây cuồn cuộn, từ xa nhìn lại, lấy Bạch Tiểu Thuần làm trung tâm, chung quanh hắn xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ.
Sự mạnh mẽ của khí thế ấy, không hề thua Nguyên Anh sơ kỳ. . . bao nhiêu! !
Đây là một loại bí thuật, giống như Toái Hầu Tỏa, Hám Sơn Chàng, Bất Tử Cấm!
Hư ảnh thạch nhân to lớn biến mất, mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, nhưng đôi mắt lại vô cùng kích động.
“Mặc dù không bằng Toái Hầu Tỏa và Hám Sơn Chàng có thể tiếp tục thi triển nhiều lần, nhưng lực bộc phát của Nhân Sơn Quyết lại là mạnh nhất, sự bá đạo của nó còn mạnh hơn Toái Hầu Tỏa!”
“Ha ha, rốt cục ta cũng tu luyện thành, từ nay Nhân Sơn Quyết chính là đòn sát thủ của ta, hừ hừ, Kết Đan trở xuống, Bạch Tiểu Thuần ta là vô địch!” Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, vênh vang đắc ý bay ra.
Ra ngoài, nhìn Thạch Sơn, hắn rất muốn chia sẻ với người kia, vì Thạch Sơn cũng có khí tức thạch nhân, giống như cũng tu hành Nhân Sơn Quyết.
Nhưng Thạch Sơn lại ngẩng đầu, nhìn về phía Tinh Không Đạo Cực bảng.
“Thạch sư huynh, ta tu luyện thành!” Bạch Tiểu Thuần phấn chấn hô to.
“Ừ.” Thạch Sơn vẫn nhìn Tinh Không Đạo Cực bảng, chỉ ừ một tiếng.
“Thạch sư huynh, ta nói ta tu luyện thành Nhân Sơn Quyết!” Bạch Tiểu Thuần lặp lại.
“A, chúc mừng.” Thạch Sơn vẫn không quay lại, nét mặt trở nên cực kì nghiêm túc. Bạch Tiểu Thuần buồn bực, mình luyện ra một đòn sát thủ, nhưng lại không người chia sẻ cảm giác vui sướng, hắn cũng quay sang hướng Tinh Không Đạo Cực bảng, thực muốn đi xem, rốt cuộc nơi đó đã xảy ra chuyện gì, làm Thạch Sơn lúc nào cũng bình tĩnh lại có thần sắc ngưng trọng như thế.
Hắn nhìn thấy trên cầu vồng màu lam kia, có một ngôi sao tỏa ra ánh sáng chói mắt, và khi hắn nhìn ngôi sao đó, trong đầu hắn liền hiện lên tên của ngôi sao đó là Công Tôn Uyển Nhi.
“A?” Bạch Tiểu Thuần sững sờ, lôi lệnh bài ra xem, thấy trong cầu vồng màu lam, Công Tôn Uyển Nhi đang giao chiến với một thanh niên!
Thanh niên kia mặc trường bào màu xanh, tu vi Kết Đan đại viên mãn, mặt lạnh tanh, quanh người toàn là sấm chớp, đang thi triển thần thông đấu với Công Tôn Uyển Nhi!
Nhưng Công Tôn Uyển Nhi chỉ xuất ra một chỉ, thanh niên kia đã bị nổ tung.
Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm. Pho tượng màu lam kia chính là của người đã vượt qua cầu vồng này trước đó.
Nói cho đúng, người này hiện giờ đang ở trên cầu vồng màu tím, xếp hạng thứ 8 Tinh Không Đạo Cực tông!
Ngay khi Công Tôn Uyển Nhi chiến thắng pho tượng, một pho tượng hình Công Tôn Uyển Nhi xuất hiện, sừng sững án ngữ trên cầu vồng lam.
Còn bản thân Công Tôn Uyển Nhi thì biến mất, xuất hiện trên cầu vồng màu tím!
Ngôi sao của Công Tôn Uyển Nhi cũng bay lên, trở thành ngôi sao thứ chính trên cầu vồng màu tím!
Ai nấy đều kinh hô, vì suốt bao nhiêu năm nay, tới giờ cầu vồng tím mới có thêm một ngôi sao mới!
Theo tông quy, ai vào được cầu vồng tím, là có thể xin tông môn ban thưởng!
Các tu sĩ mắt hoa lên, không còn quan sát Công Tôn Uyển Nhi được nữa. Vì đây là quy tắc của Tinh Không Đạo Cực bảng, thí luyện trong sáu cầu vồng trước ai cũng được quan sát, nhưng ở cầu vồng cuối cùng này, người ngoài không được phép xem.
Không ai biết thí luyện trong cầu vồng tím là cái gì, song Công Tôn Uyển Nhi đã rời khỏi cầu vồng tím rất nhanh, tên của cô cũng chính thức đứng hàng thứ chín.
Sự quật khởi của Công Tôn Uyển Nhi thực sự là kinh diễm tuyệt luân, oanh động cả tông môn, nhất là ngay sau khi cô rời khỏi Tinh Không Đạo Cực bảng, lập tức có một đạo pháp chỉ từ nơi ở của chưởng môn bay xuống.
“Công Tôn Uyển Nhi, đồng ý yêu cầu của ngươi, bãi miễn thân phận con tin, cho phép trở thành đệ tử hạch tâm của Tinh Không Đạo Cực tông!”
Pháp chỉ này vừa ra, làm xung quanh vô cùng xôn xao, mọi người tới nay mới biết, Công Tôn Uyển Nhi thì ra lại là con tin.
Bạch Tiểu Thuần tròn mắt, Công Tôn Uyển Nhi thực là lợi hại.
“Nhưng có gì đặc biệt hơn người. . .” Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm, rời khỏi Vạn Sơn cốc, trở về Không Vực, một đường đi, chẳng còn ai chú ý tới hắn, ai cũng bàn luận về Công Tôn Uyển Nhi.
Bạch Tiểu Thuần trong lòng càng chua, về tới Không Vực, nhìn thấy tu sĩ Không Vực cầu vồng cũng đều đàm luận về Công Tôn Uyển Nhi, thì càng thêm buồn bực.
“Ta cũng có thể, lần trước ta đã tới cầu vồng màu xanh, nhưng đám quỷ kia nhiều lắm a, phải nghĩ cái cách. . . Tốt nhất là làm cho chúng bị gom vào một chỗ không thể động đậy, để ta dễ dàng đi qua.” Bạch Tiểu Thuần cau mày.
Mấy ngày sau, hắn ngẩng đầu lên, mắt đầy phấn chấn.