Quả thực, Bạch Tiểu Thuần không thể tin vào những gì mình đã thấy ở đây. Khi còn ở Thông Thiên Đại Lục, pháp bảo luyện linh nhiều nhất mà hắn thấy được là mười lần.
Nhưng ở Man Hoang này hắn lại thấy được pháp bảo được luyện linh nhiều hơn thế.
“Không thể nào… chẳng lẽ ở Man Hoang này lại còn ẩn giấu cách luyện linh bí mật?” Đồng thời Bạch Tiểu Thuần chợt nghĩ đến chiếc Quy Văn Nồi của mình.
Nhưng đám người Bạch Lân thì không hề thấy bất ngờ như hắn. Loại pháp bảo luyện linh này bọn hắn đã từng nhìn thấynên không hề kinh ngạc. Ngược lại khi nhìn pháp bảo trên tay đám Luyện Hồn Sư thì ánh mắt càng sắc bén, chính là đã có lòng muốn đoạt bảo.
Dường như với cấp bậc Quân trưởng, Vạn phu trưởng thì cuộc chiến tranh này ngoài để dành chiến công ra, bọn họ còn mong chờ gặt hái một thứ khác nữa. Đó chính là cướp đoạt pháp bảo luyện linh trong tay đám Luyện Hồn Sư.
Trận chiến tranh lại tiếp tục giằng co thêm một tháng nữa với kết quả là Man Hoang lui binh… Thổ dân, Hồn tu, Luyện Hồn Sư đều rút ra xa còn phía Trường Thành cũng không hề tiến hành truy kích.
Chung quy trận chiến tranh này đối với Trường Thành cũng đã gây những tổn thất to lớn không kém gì Man Hoang.
Trận chiến Thiên nhân giữa Trần Hạ Thiên và Hồng Trần Nữ cũng có kết quả bất phân thắng bại. Cả hai người đều có thương thế, đồng thời rời khỏi chiến trường. Đây là lần đầu tiên Bạch Tiểu Thuần nhìn rõ diện mạo của Hồng Trần Nữ.
Nàng mặc trường bào màu đỏ thẫm, dáng vẻ trẻ trung, mái tóc dài đen nhánh, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần. So với Trần Mạn Dao thì dường như còn xinh đẹp hơn vài phần.
Quan trọng nhất là tu vi của nàng khiến toàn thân tản mát ra khí tức cao quý làm cho người khác khi nhìn đến thì không khỏi tim đập thình thịch.
Toàn bộ những thứ này Bạch Tiểu cũng không để ý mà lúc này hắn đang lo lắng nhìn Lý Hoành Minh. Lý Hoành Minh vẫn là Thiên phu trưởng như trước đây nhưng trong trận chiến này y là một trong những Thiên phu trưởng lập được rất nhiều chiến công.
“Tiểu Thuần này, ngươi giờ đây nổi tiếng, tiếng tăm rất lớn đấy” Sau khi chiến tranh qua đi được nửa tháng, buổi trưa một hôm Lý Hoành Minh đi tới Công Giáp Các nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì liên tục nói.
“Căn cứ mật báo thì phía Man Hoang lại tăng mức truy nã đối với ngươi. Ngươi biết giải thưởng là gì không?”
“Thiên thú hồn đấy! Tuy chỉ là một cái Thiên thú hồn chưa rõ thuộc tính nhưng giá trị cực lớn. Nếu gom đủ năm thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ thì cũng sẽ có Ngũ Hành Thiên thú hồn. Như vậy có thể đạt được cảnh giới Nguyên Anh”.
“Giá trị giải thưởng mức này chỉ có thể là đã vào mười thứ hạng đầu tiên trong Tất sát bảng của Man Hoang. Tiểu Thuần… chúc mừng ngươi bây giờ trong Tất sát bảng đã leo lên vị trí thứ mười rồi!”
“Vị trí đứng trước và sau tên ngươi đều là tu sĩ Nguyên Anh mà trong ba mươi vị trí đầu tiên thì ngươi là tu sĩ Kết Đan duy nhất”
“Bạch Ma chính là cái tên phía Man Hoang đặt cho ngươi”. Lý Hoành Minh hâm mộ nhìn Bạch Tiểu Thuần. Y sau khi biết được tin tức này vội vàng đến báo tin. Nhưng Bạch Tiểu Thuần nghe xong thì kinh hãi không thôi.
“Đem một phần Thiên thú hồn ra làm giải thưởng…” Bạch Tiểu Thuần không nhịn được mà hít vào một hơi lạnh, trong lòng run rẩy, mặt mày ủ rũ. Hắn có thể tưởng tượng được sau này đám Thổ dân với Hồn tu kìa mà thấy mình nhất định sát ý sẽ đại tăng.
Trong lòng Lý Hoành Minh không khỏi có chút bùi ngùi khi nhìn Bạch Tiểu Thuần. Y nhớ về ngày Bạch Tiểu Thuần mới tới Trường Thành. Lúc đó y không thể nào nghĩ rằng sau này Bạch Tiểu Thuần lại có thể ở tại Trường Thành đạt được tiếng tăm lớn như thế.
Hàn huyên thêm một lúc, mắt thấy Bạch Tiểu Thuần giống như có chút thất thần. Lý Hoành Minh vỗ vỗ bả vai Bạch Tiểu Thuần rồi mới rời đi.
Cho đến khi Lý Hoành Minh đi rồi, Bạch Tiểu Thuần mới ngồi ở chỗ đó buông tiếng thở dài.
“Mà thôi, ta cho dù ở nơi nào cũng có thể thành người tuyệt thế vô song,hừ… Cùng lắm sau này ta không đi ra khỏi Trường Thành, ở chỗ này sống qua mười năm là có thể quay về tông môn rồi”. Bạch Tiểu Thuần tự an ủi mình, lo lắng trong lòng cũng giảm được một chút.
Nhưng hắn vẫn còn căng thẳng vì ngoài lo lắng hồn tu Man hoang thì cũng đồng thời lo lắng người của Ngũ đại quân đoàn bởi giờ đây cái đầu của hắn rất đáng giá…
Được cái lo lắng của Bạch Tiểu Thuần cũng không kéo dài bao lâu. Tuyên bố phong thưởng cho trận chiến tranh được đưa ra. Không ít người do có thành tích trong chiến đấu mà từ quân lính bình thường được thăng lên Thập phu trưởng, thậm chí là Bách phu trưởng.
Nhưng Bách phu trưởng thăng lên Thiên phu trưởng chỉ có duy nhất hai người, mà Bạch Tiểu Thuần chính là một trong hai người đó.
Trở thành Thiên phu trưởng thì về sau ngoài Công Giáp Các còn có khu vực doanh trại của Thiên phu trưởng. Tại đó ngoài một trăm người bọn Triệu Long còn có thêm chín trăm tu sĩ nữa.
Phải biết rằng từ Bách phu trưởng thăng lên Thiên phu trưởng thì lượng chiến công cần rất lớn. Việc thăng chức chỉ sau một trận chiến tranh là hầu như không có khả năng.
Về phần người còn lại được thăng từ Bách phu trưởng lên Thiên phu trưởng là do y đã trấn thủ tại Trường Thành hơn trăm năm, tu vi những năm gần đây vừa đột phá lên Kết Đan Đại viên mãn. Đồng thời bản thân cũng vô số lần liều mạng chém giết, tích lũy đến nay mới đủ để thành công thăng cấp.
Bạch Tiểu Thuần cho dù tại đây đã đánh chết khống ít hồn tu, đánh chết một gã Đại tù trưởng nhưng chiến công như vậy là chưa đủ. Sở dĩ hắn có thể thăng chức trở thành Thiên phu trưởng chủ yếu là nhờ Tụ hồn đan và Lò đan trăm trượng.
Những thứ này khiến cho chiến công của hắn đột nhiên tăng mạnh, ra tay một lần trở thành Thiên phu trưởng.
Thân là Dược Sư chế tạo ra Tụ hồn đan, sáng tạo ra lò đan phát nổ khiến cho tình thế chiến trường đạo ngược. Đồng thời bản thân có chiến lực kinh người, đánh chết rất nhiều Hồn tu. Thậm chí còn giết chết một gã Đại tù trưởng, một kẻ tuy chỉ thân thể so sánh với Nguyên Anh chứ chân chính chưa đạt tới cấp bậc Nguyên Anh nhưng làm được điều này không phải Kết Đan tu sĩ bình thường có khả năng.
Lại thêm việc phía Man Hoang đưa hắn vào vị trí thứ mười trong tất sát bảng Ngũ đại quân đoàn.
Tất cả những tin tức này làm cả Trường Thành chấn động. Đồng thời làm tứ đại quân chủ các quân đoàn khác đối với Bạch Tiểu Thuần sự coi trọng càng tăng vọt.
Người nào có được Bạch Tiểu Thuần không những có một vị tướng dũng mãnh mà còn có được Tụ hồn đan cùng lò đan phát nổ. Thậm chí còn có được hơn vạn tu sĩ cực kỳ điên cuồng trung thành. Toàn bộ danh tiếng và lợi ích đều là có đủ.
Như thếbốn vị quân chủ quân đoàn khác sao lại không động tâm. Vì vậy hoàng hôn ngày Bạch Tiểu Thuần được phong làm Thiên phu trưởng, bên ngoài Công Giáp Các hắn ở lập tức có một đạo cầu vồng gào rít bay đến.
Bên trong cầu vồng là một lão giả mặc áo giáp màu đen. Lão giả này trên người có từng trận hắc khí tản ra, trên đỉnh đầu ngưng tụ thành hư ảnh một đầu mãnh hổ. Đầu mãnh hổ này hai mắt màu đỏ, dường như có yêu khí bao phủ, nhìn vào làm cho người khác khiếp đảm.
Tu vi lão giả này lại càng không phải hạng tầm thường, là đã đặt một chân vào cảnh giới Thiên nhân. Lúc này lão đi tới dường như làm rung chuyển một phương thiên địa, khiến cho toàn bộ các tu sĩ bên trong Công Giáp Các đều tâm thần chấn động, ngẩng đầu sau khi thấy thì hướng đến nhất tề bái kiến.
“Bái kiến Hắc Yêu quân chủ.”
Đám người Triệu Long trong lòng chấn động, vội vàng bái kiến. Bạch Tiểu Thuần đang tĩnh tọa, cảm thấy uy áp liền đi ra, thấy được Hắc Yêu quân chủ trên không trung.
Hắn chưa từng một mình bái kiến đối phương, chỉ là lúc trước trên chiến trường có nhìn thấy mấy lần. Trong lòng hắn kinh ngạc đối phương vì sao lại đến. Bạch Tiểu Thuần cũng cúi đầu ôm quyền.
Lão giả cười ha hả, trực tiếp bước tới trước Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng mãnh liệt.
“Bạch đại sư, gia nhập Hắc yêu quân đi, toàn bộ đãi ngộ của ngươi ở nơi này chỉ cần đến Hắc Yêu quân của ta, lão phu lập tức cấp cho ngươi gấp ba lần.”
“Cái này…” Bạch Tiểu Thuần sửng sốt vì hắn ở trong Bắc Bì quân cũng rất dễ chịu rồi, không có ý định rời bỏ. Nhưng Hắc Yêu quân chủ này ánh mắt nhiệt tình dường như cực kỳ hy vọng hắn sẽ bằng lòng. Hằn có một chút chần chừ, không biết mở miệng như thế nào. Đột nhiên, xa xa lại có một đạo cầu vồng gào rít lao đến. Người chưa tới mà thanh âm đã vang vọng khắp nơi.
“Đừng nghe lão già đấy, Bạch đại sư gia nhập Thất Sát quân đi. Chỉ cần ngươi gia nhập Thất Sát quân, ta sẽ cấp cho ngươi thù lao gấp mười lần. Đồng thời, ta còn bảo đảm những năm ngươi ở Man Hoang sẽ không gặp bất kỳ thương tổn gì, tuyệt đối sẽ không để ngươi lâm vào hiểm cảnh như lúc trước.” Theo thanh âm vang vọng, một trung niên nam tử mặc trường bào màu đỏ trong chớp mắt xuất hiện bên cạnh Bạch Tiểu Thuần mỉm cười.
Nam tử này tướng mạo khôi ngô, dáng vẻ tươi cười ấm áp. Thoạt nhìn không hề nóng nảy và kiêu ngạo nhưng Bạch Tiểu Thuần nhớ lại lúc ở chiến trường, sát khí của người này ngoại trừ Bạch Lân thì không ai có thể sánh bằng.
“Bảo vệ ta bình an?” Bạch Tiểu Thuần nội tâm khẽ động lập tức nhìn về phía trung niên nam tử Thất Sát quân. Lúc trước điều hắn lo lắng nhất là sự an nguy của bản thân nên giờ phút này nghe đối phương nói như vậy lập tức có chút xúc động.
Nhìn qua vẻ mặt của Bạch Tiểu Thuần, lão giả Hắc Yêu quân lo lắng đang định mở miệng thì đột nhiên có một tiếng hừ lạnh đến từ không trung.
“Hắc Yêu quân và Thất Sát quân cũng không tránh khỏi thật quá keo kiệt. Bạch đại sư, loại quân đoàn keo kiệt gia nhập làm gì. Đến Đồ Man quân ta đi, không những cấp thù lao gấp hai mươi lần mà đồng thời đảm bảo an toàn cho ngươi. Ngoài ra tất cả thảo dược chỉ cần ngươi yêu cầu lập tức chuẩn bị cho ngươi. Mọi thứ như linh nhưỡng, đan dược, mọi thứ cần thiết cho tu hành đều cấp cho ngươi.” Một tiếng cười lạnh vang vọng hư vô, một đạo cầu vồng thứ ba từ trên trời hạ xuống mặt đất, hiện ra một thân thể cường tráng.