Vô số người hít thở không thông, bọn họ phát hiện trong lầu các sụp đổ không nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần.
– Không gặp đại sư!
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Đám người Triệu Long sững sờ, hắn và Lưu Lệ bay thẳng về phía lầu các sụp đổ, tại nơi này không có bóng dáng Bạch Tiểu Thuần đâu cả.
Vào lúc bọn họ tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, bên ngoài tường thành, tại vị trí chiến trường trước kia, mặc dù hiện tại không có chiến tranh xảy ra nhưng mặt đất bị tàn phá không ra hình dáng, mặc dù đã xử lý toàn bộ thi thể nhưng nơi đây vẫn bị máu huyết nhuộm đỏ giống địa ngục.
Chỉ có hung thú thích ăn thịt người trong Man Hoang mới xuất hiện tại đây, chúng không ngừng đào bới đất dưới chân tìm kiếm tay chân cụt.
Đột nhiên cả khu vực địa ngục xuất hiện gợn sóng và rung động, sau khi rung động xuất hiện và hắc quang sinh ra, dường như hắc quang hình thành phù văn nào đó.
Bốn phía có không ít hung thú đang ăn thịt người bị kinh động, chúng nhanh chóng chạy đi không dám tới gần, cùng lúc đó tu sĩ canh giác Trường thành cũng phát hiện, sắc mặt bọn họ ngưng trọng nhìn sang, thậm chí có chiến xa cũng phát hiện, trên chiến xa xuất hiện hào quang tùy thời bắn ra.
Đúng lúc này gợn sóng lan ra chung quanh và sụp đổ, một bóng người bước ra khỏi gợn sóng, trong mắt tu sĩ thủ hộ Trường thành xuất hiện sát ý, đang muốn ra tay thì có người hô to.
– Bạch đại sư!
– Là Bạch Tiểu Thuần!
Những tu sĩ thủ hộ Trường thành ngạc nhiên, bọn họ không hiểu bóng người kia xuất hiện khi nào.
Người này chính là Bạch Tiểu Thuần!
Bạch Tiểu Thuần vừa mới ra ngoài nên còn mờ mịt, hắn nhìn chung quanh và phát hiện mình đang ở nơi nào, nội tâm hoảng sợ không nhỏ.
– Tại sao lại ở nơi này?
Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn sợ đột nhiên có một đám hồn tu xuất hiện cho nên nhanh chóng bay thẳng về phía Trường thành.
– Cho ta đi vào!
Trong lúc bay đi, Bạch Tiểu Thuần hô to, tu sĩ trong Trường thành do dự, Bạch Tiểu Thuần vội vàng ném ngọc bài thân phận về phía trước, sau khi nghiệm chứng thân phận, Bạch Tiểu Thuần mới quay về Trường thành.
– Bạch đại sư, tại sao ngươi đi ra ngoài?
– Chúng ta không thấy người nào ra ngoài cả, huống hồ muốn ra khỏi Trường thành cần có lệnh của quân chủ!
Tu sĩ chung quanh nhìn Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt hoài nghi, có người lên tiếng hỏi thăm.
– Là… Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn…
Bạch Tiểu Thuần ho khan, lúc này đã quay về Trường thành, tâm tình khẩn trương cũng ổn định lại, hắn đang ở trong lầu các Công Giáp Các, đột nhiên thử cảm giác phá không là thế nào cho nên bước ra một bước, hắn không ngờ vừa bước một bước đã tiến vào trong hư vô đen kịt.
Lúc ở trong hư vô, hắn cảm giác thân thể mình sắp sụp đổ, sợ hãi giãy dụa kịch liệt, thật vất vả mới thoát ra ngoài nhưng đã ở bên ngoài Trường thành.
Lúc này nhớ lại vẫn còn sợ hãi, sau khi giải thích một lúc liền tiến vào chủ thành.
– Quá nguy hiểm, sau này không nên mạo hiểm như thế…
Bạch Tiểu Thuần nhớ lại tình cảnh vừa rồi, càng nghĩ càng sợ, hắn cân nhắc mình có thể vượt qua màn sáng trận pháp xuất hiện ở bên ngoài, xem ra kỹ thuật vừa rồi tương tự với thuấn di.
– Dường như không phải… Dù sao màn sáng trận pháp trên Trường thành, trừ khi lúc chiến tranh mới được cặp mắt vĩ đại gia trì lực lượng, mới có thể cho phép tu sĩ năm đại quân đoàn xuyên qua, lúc bình thường cần lệnh bài của quân chủ mới có thể ra ngoài.
– Có lẽ ta… Đi ra ngoài vô cùng đơn giản.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn ẩn ẩn cảm giác đây chính là thần thông kỳ lạ của Bất Tử Cân.
– Chẳng lẽ đây mới là Bất Tử Cấm? Nhắm vào tất cả cấm chế?
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới điểm này nhưng không thử, hắn vừa nhớ lại cảm giác thân thể sắp sụp đổ trong hư vô liền sợ hãi.
– Không được, quá nguy hiểm, cho dù thử cũng phải chờ ta tu hành Bất Tử Cân đến đại thành, đột phá gông cùm mới thử.
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, vừa mới đến gần Công Giáp Các thì phát hêện đám người Triệu Long đang tìm kiếm mình, sau khi gặp được Bạch Tiểu Thuần quay về mới thở ra một hơi.
– Chúc mừng đại sư đột phá tu vi!
– Đại sư, ngươi xem… Có cần chúng ta xây dựng lại hay không?
Đám người Triệu Long vội vàng bái kiến, lúc nhìn kỹ Bạch Tiểu Thuần liền cảm thấy hắn sâu không lường được, lúc trước còn tu luyện trong lầu các, sau đó lại biến mất dưới ánh mắt của bọn họ.
Công Giáp Các bị hủy hoàn toàn, Bạch Tiểu Thuần là Thiên phu trưởng Bác Bì Quân cũng có lĩnh khu của mình, hắn lập tức lên tiếng:
– Không ở nơi này nữa, chúng ta đi lĩnh khu!
Trong Trường thành có năm đại quân đoàn, mỗi quân đoàn đều có lãnh địa của mình, phân biệt ở các hướng đông tây nam bắc và trung tâm.
Lãnh địa của Bác Bì Quân nằm ở phía đông, nơi này phân chia thành mười khu vực, cũng là lĩnh khu của mười Vạn phu trưởng, bất cứ Vạn phu trưởng nào cũng có tu vi Nguyên Anh, phần lớn đều giết ra từ núi thây biển máu, sát khí nhiều hơn người khác không ít, thực lực và chiến lực vượt xa cùng thế hệ.
Có thể nói không có công lao khủng khiếp hoặc hậu trường thân hậu thì đừng nghĩ trở thành Vạn phu trưởng.
Lĩnh khu của mỗi Vạn phu trưởng chia thành mười quân doanh, dưới trướng Vạn phu trưởng có mười thống lĩnh Thiên phu trưởng, không có phân chia Bách phu trưởng và Thập phu trưởng.
Binh doanh của Bạch Tiểu Thuần nằm trong lãnh địa Vạn phu trưởng đệ tam quân Bác Bì Quân Chu Hưng Quân, cũng tiếp giáp với binh doanh của Lý Hoành Minh, sau khi Bạch Tiểu Thuần tấn thăng Thiên phu trưởng, binh doanh của hắn được Vạn phu trưởng Chu Hưng Quân an bài tốt, cũng đưa một ngàn tu sĩ đến.
Từ điểm này có thể thấy đối phương chiếu cố Bạch Tiểu Thuần rất nhiều, cho nên một ngàn tu sĩ được đưa tới chính là một bộ phận trong vạn người được Bạch Tiểu Thuần cứu tại chiến trường, một bộ phận bị đưa sang các quân đoàn khác nhưng Bạch Lân tự mình dẫn đến.
Những tu sĩ này mang lòng cảm kích Bạch Tiểu Thuần, càng tận mắt nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần hung hãn và điên cuồng, bọn họ sớm tâm phục khẩu phục cho nên nội tâm hưng phấn khi làm thủ hạ Bạch Tiểu Thuần.
Trên đường Bạch Tiểu Thuần đi vào binh doanh, một ngàn tu sĩ đang huấn luyện trên quảng trường, có người thi triển các loại thần thông, có một ít người luận bàn với nhau nhìn như ra tay tàn nhẫn nhưng trên thực tế đều có chừng mực.
Có một ít người ngồi đả tọa, trên người sinh ra khí chất lạnh lùng không nên đến gần.
Thậm chí trong khoảng thời gian Bạch Tiểu Thuần trở thành Thiên phu trưởng trong binh doanh đã có bộ dạng như vậy, thủ hạ các Thiên phu trưởng khác đều kinh hãi khi nhìn bọn họ.
Đột nhiên trên bầu trời có độn quang xuất hiện, tốc độ độn quang cực nhanh, không qua bao lâu đã đến gần binh doanh, ánh mắt mọi người đang đóng trong binh doanh đều nhìn sang.
– Đại nhân đang trên đường đến đây!
Người vừa xuất hiện là một nam tử trung niên, trên người hắn sinh ra khí chất thiết huyết và lạnh lùng.
Hắn vừa nói xong lời này, tất cả tu sĩ rung động.
– Xếp thành hàng!
Có mấy Bách phu trưởng lập tức hét lớn chỉnh đốn đội hình, cả binh doanh tăng hiệu suất hành động